Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 730 - Q4 - Chương 149: Hết Đường Trốn Tránh Sợ Vô Ích. (4)

Q4 - Chương 149: Hết đường trốn tránh sợ vô ích. (4) Q4 - Chương 149: Hết đường trốn tránh sợ vô ích. (4)

Du Thế Thành ở bên nghe nói đối phương là Cừu Địch, kẻ chơi mình một vố thì, cũng bực mình bởi lời thừa thãi của Lão Độc, trực tiếp cướp điện thoại từ tay hắn:" A lô, tôi Du Thế Thành đây."

" Xin chào." Cừu Địch lại đổi giọng khách khí:

Du Thế Thành cố nén cơn giận trong lòng, đến lúc thực sự đối diện rồi, hắn lại không biết phải nói gì với đối phương, gạo ngon đã nấu thành cơm khê, gỗ tốt làm thành thuyền nát, vãn hồi gì được nữa chứ, đâm ra cũng có gì để nói nữa đâu:" Lần đầu tiên tôi nghe thấy tên của anh đấy, chúng ta có thù với nhau à?"

" Không có."

" Chúng ta có quen nhau không nhỉ?"

" Không hề quen."

" Được, bây giờ anh nghe đây cho tôi, chúng ta giờ có thù rồi, quen nhau rồi, vậy thì tiếp theo không chết không thôi, anh hủy cuộc đời tôi, đừng trách tôi hủy anh ... Bao gồm cả nhà anh."

Du Thế Thành nói với giọng bình tĩnh khác thường, nếu chỉ nghe tiếng không nhìn sẽ không cảm thấy gì, nhưng người ở đó đều thấy mặt hắn lại vặn vẹo, dữ tợn, khiến gương mặt điển trai trông có vài phần xanh xao bệnh tật ấy khiến người ta sợ hãi, cứ như thể con thú điên ngay giây phút sau có thể nhào bổ vào người ta, cắn xe bất chấp vậy ...

" Được, ra ngoài giang hồ thì sớm muộn gì cũng phải trả giá thôi, tôi làm thì tôi chịu ... Có điều trí tuệ của anh chắc là không thấp tới mức đó đâu nhỉ? Với thân phận của chúng tôi, chỉ là làm chân chạy vặt cho người ta, làm sao mà nuốt nổi cái kho vàng lớn của các anh chứ? Chúng tôi cũng bị người ta lừa thôi."

Giọng Cừu Địch hết sức bất đắc dĩ, hối hận, giống một người thẳng thắn lỗi lạc.

" Thách anh cũng không có lòng tham như thế, nói đi, kẻ đó là ai?" Du Thế Thành hỏi, đối phương xuống nước, hắn cũng bình tĩnh hơn:

" Anh đợi chút, tôi có cái này, anh tự xem là hiểu."

Cừu Địch nói xong cúp điện thoại, chốc lát sau di động của Du Thế Thành nhận được tin nhắn, đó là một địa chỉ IP, hắn đưa cho nữ kế toán. Nữ kế toán nhập địa chỉ vào máy vi tính, liên kết tới một trang web, có một video đợi phát, click vào một cái, người xuất hiện trên đó với Du Thế Thành mà nói không xa lạ gì.

Là La Trường Hoan, hắn đang nói chuyện với Lang Nguyệt Tư ở côgn viên nhỏ gần biệt thự số 81, nhưng trong video này, Lang Nguyệt Tư bị cắt đi.

" Từ đường ống dành cho người đi ở trạm biến áp tới chỗ này, đây là tuyến đường cung cấp điện cho biệt thự số 81, nối sai một cái, dây nóng, dây trung tính, dây nối đất sẽ thành dây nóng và dây nóng. Phạm vi bao phủ sẽ là toàn bộ thiết bị đầu cuối, giây phút tiếp nối, cho dù là có là công tắc ổn áp cũng không kịp nhảy áp ... Những thiết bị điện tử yếu ớt kia trừ khi là không mở máy, nếu không thì sẽ gặp họa hết. Đáng tiếc là thời gian này quá ngắn ngủi, bọn họ có muốn tắt máy cũng không thể."

" À, bước thứ hai là đột nhập vào hiệu độc quyền, đã mò ra được địa chỉ nhập hàng của bọn họ ... Với loại thiết bị này không phải dễ kiếm ngay được, bọn họ cũng không dám tùy tiện đổi chỗ, cho nên cố gắng khôi phục lại là huyện bình thường ... Vậy bước thứ ba sẽ là tấn công máy chủ."

Mặt Du Thế Thành dần dần trở nên trắng bệch.

Lúc này Thôi Tiêu Thiên và Lão Phiêu đã tới nơi ở bí mật, bọn họ làm nghề này lâu năm rồi, là loại chuột khôn đào ba hang, đám Cừu Địch không so được, cơ bản không cần trốn xa. Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, đúng, câu này có giá trị nhất định, nhưng không phải bất kỳ ai cũng đủ tư cách dùng nó.

Mã Thụ Thành và Cảnh Bảo Lỗi vừa mới về đều mặt mày nghiêm trọng nhìn màn hình, đó là video đã được biên tập, nhìn cảnh La Trường Hoan hưng phấn giảng giải cách tấn công biệt thự số 81 như thế, hắn không thành chủ mưu cũng khó.

" Liệu có tác dụng không?" Cảnh Bảo Lỗi lo lắng lắm, cả Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi đều không rõ tung tích, bây giờ thực sự không vui nổi. Hắn lại đưa cho Lão Phiêu một thứ:" Chúng tôi bám theo La Trường Hoan, tên đó giấu mặt không ra ngoài, làm việc xong là tới thẳng sân bay."

" Chắc chắn rồi, hắn phải cẩn thận chứ ... Quay được cái gì thế? À, cái này hữu dụng đấy."

Lão Phiêu nói xong tức tốc biên tập video, bỏ đi thời gian, phóng đại biển số xe trên màn hình, tiếp tục đăng đoạn video đó lên.

" Thực ra La Trường Hoan cũng chuẩn bị vạch trần chuyện này với cảnh sát à?" Thôi Tiêu Thiên xem video mà bất ngờ, không nghĩ chiêu bọn họ lại giống nhau:

" Đương nhiên rồi, ăn mất một phần tiền trong tài khoản sau đó ném cho cảnh sát chùi đít hộ, còn hắn mang tiền xa chạy cao bay, không phải lo hậu họa." Lão Phiêu không chỉ sở trường kỹ thuật vi tính, kiến thức kinh tế tài chính cũng biết:

Mã Thụ Thành nói vào:" Đừng nghĩ đơn giản, loại chuyện này không phải ai đi tố cáo cũng được đâu."

Thôi Tiêu Thiên nhìn Mã Thu Thành hiểu ra:" Tôi hiểu rồi, bọn chúng có chuẩn bị từ trước, thế thì hắn tố cáo chắc chắn đánh một đòn trúng đích."

" Đúng thế, chắc chắn là vạn sự đã đủ, chỉ thiếu gió đông thôi, số giao dịch này là cọng cỏ cuối cùng đè chết lừa của bọn chúng ... Muốn làm được điều này phải dọn thông hết các con đường, phải có trật tự trước sau, nếu không sẽ phát sinh rắc rối không đáng có. Hiện giờ chúng ta đã làm loạn bố trí của bọn chúng rồi, biến cố ra sao thì tôi không nói được."

Cảnh Bảo Lỗi đứng ngồi không yên:" Lại thêm biến cố thì Tam Nhi và Nhị Bì phải làm sao?"

Mã Thụ Thành trấn an:" Du Thế Thành lo thân còn khó, tôi không tin hắn ngu tới không biết bỏ trốn, yên tâm, sắp rồi."

Nói thì nói thế, nhưng mọi người trong phòng vẫn mang theo lo âu khó xua tan.

Quay lại chỗ Lão Độc, mặt Du Thế Thành càng lúc càng trắng, tay bóp chặt kêu răng rắc, nữ kế toán phát liền hai đoạn video, cô kinh sợ quay đầu nhìn ông chủ, ánh mắt đó đang nói lên một sự thật tàn khốc: Chúng ta xong đời rồi.

" Hắn là ai, sao tôi trông mặt hắn quen như thế?" Du Thế Thành nhíu mày hỏi, người này chắc chắn có biết, nhất thời không nhớ ra:

" Một tay chơi chứng khoán, Nhiễm Trường Hoan, nổi danh với sở trường đầu tư lướt sóng, hơn hai năm trước nghe nói tên này lừa khách hàng một khoản tiền lớn nên bị truy sát, sau đó không có tin tức gì nữa. Trước đó hắn là một giao dịch viên cổ phiếu giá nhất ở thị trường chứng khoán Hong Kong." Nữ kế toán nói:

" Đúng rồi, chính là hắn, tôi còn chút ấn tượng về người này ... Nhưng làm sao hắn lại nhắm vào chúng ta? Chẳng lẽ là ..." Biết được kẻ đứng sau, Du Thế Thành ngay lập tức nghĩ tới chuyện kinh khủng, thậm chí còn đáng sợ hơn cả mất tiền:
Bình Luận (0)
Comment