Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 747 - Q4 - Chương 166: Xưa Nay Đại Đạo Không Cần Nói. (3)

Q4 - Chương 166: Xưa nay đại đạo không cần nói. (3) Q4 - Chương 166: Xưa nay đại đạo không cần nói. (3)

" Cậu nói chuyện có lý một chút được không, không thể nào có chuyện cậu nói 500 vạn thì tôi trả cậu 500 vạn, cơ sở nào để tôi tin cậu, cậu trông tôi giống người ngu ngốc như vậy không?" La Thành Nhân vừa lên giọng thì nhìn thấy gương mặt dửng dưng qua gương chiếu hậu, hắn hiểu gây căng thăng không giải quyết được gì, dịu giọng hơn:" Hôm đó nhờ cậu nhắc nhở nên tôi đã chuyển tiền đi trước, rồi sau đó tôi lại cứu cậu một cái mạng, tôi thấy hai chúng ta có thể thẳng thắn chân thành với nhau.”

” Hay thế này đi, cậu tới công ty tôi làm việc, tôi có thể giao cho cậu vị trí chủ quản tiêu thụ, lương hàng năm là 30 vạn khởi điểm ... Đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, trên đời này tiền phải kiếm từng đồng một, không có chuyện kiếm cả cục giàu lên đâu, chỉ mang lại tai họa cho cậu thôi."

Nói đi nói lại kiểu gì thì cũng là La Thành Nhân không chịu bỏ tiền, vì về cơ bản, hắn không đặt Cừu Địch ở cùng một đẳng cấp để nói chuyện.

Điểm này Cừu Địch sao có thể không nhìn ra, y cũng sự cứng đầu của La Thành Nhân làm bực mình, lần nữa không nói gì hết, chẳng muốn phí nước bọt vào chuyện không đâu. Tiền là một chuyện, quan trọng hơn nếu hắn tới chết muốn giữ tiền, loại người này không cách nào hợp tác, Cừu Địch cần nghĩ tới việc tìm cách khác giải quyết vấn đề.

Câu chuyện lại lần nữa kẹt cứng ở đó.

" Cậu đừng tham, tôi nói rồi đấy 10 vạn, cậu mà cố chấp như vậy cuối cùng tôi gặp xui xẻo thì sao, cậu chẳng kiếm được xu nào hết ... Cho tôi biết đi, rốt cuộc là chuyện gì, đứng sau lưng là ai, tôi không uy hiếp cậu đâu nhé, nhưng cậu đừng giấu tôi, chuyện cậu và đám bạn bè cậu phá biệt thự số 81, những nhà đầu tư kia biết được, họ không làm gì được kẻ phía sau, nhưng họ làm gì đó được các cậu đấy." La Thành Nhân mềm không được liền chuyển sang uy hiếp, hơn nữa chẳng phải uy hiếp, với hắn xử lý Đô Triêu Quân chỉ dùng một ngón tay là đủ, còn xử lý loại như Cừu Địch chẳng cần, một cú điện thoại là xong:

" Ha ha ha, nực cười, bây giờ anh vẫn còn chưa nhìn rõ tình thế chút nào nhỉ, anh nghĩ rắc rối của mình chỉ có thế thôi à, cái xui xẻo lớn mà tôi nói với anh ấy, còn chưa xảy ra đâu." Cừu Địch khịt mũi:

" Cái gì, cậu nói cái gì?" La Thành Nhân tái mặt, không phải Cừu Địch cảnh báo sớm cho hắn chỉ vì biết chuyện biệt thự số 81 sắp sập sao:

" Chuyện đó thì phải hỏi anh mới đúng, từ tối qua anh đã gặp phải chuyện gì?" Cừu Địch hỏi lại:

La Thành Nhân ngạc nhiên nhìn Cừu Địch:" Chẳng lẽ chuyện liên quan tới nhà máy thịt cũng là do các cậu làm à?"

" Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là chuyện đó có ảnh hưởng tới anh không?"

" Cậu nói thừa đấy à, đương nhiên là ảnh hưởng rồi, bây giờ báo chí tin đồn khắp nơi, chính phủ khu phải ra mặt chặn miệng người khác, bảo những nhà máy phải ra mặt giải thích, làm tôi trốn mãi. Sản xuất ở đầu nguồn chắc chắn ảnh hưởng tới tiêu thụ cuối nguồn, còn phải nói nữa à? Thịnh Hoa chúng tôi chuyên cung cấp thịt chín, thực phẩm chế biến sẵn, thức ăn cho hãng hàng không, tất cả đều bị liên lụy." La Thành Nhân đau đớn nói, ánh mắt nhìn Cừu Địch chuyển sang căm hận:

" Vậy anh ước tính những tin tức không tốt này có thể gây tổn thất cho Thịnh Hoa bao nhiêu, anh cứ xét tới khả năng xấu nhất luôn đi." Cừu Địch đặt vấn đề:

" Phải vài nghìn vạn, ảnh hưởng tiêu cực khó mà qua trong sớm chiều."

" Anh lạc quan quá rồi, người ta vượt đại dương tới đây không phải là chỉ để anh tổn thất chút tiền đó rồi phủi mông quay về đâu."

" Đừng dọa tôi, chúng tôi IPO ở Singapore, điều cậu nói tôi cũng đã tính tới rồi, nhưng muốn ảnh hưởng tới tôi còn xa lắm, tôi không phải không có mối quan hệ của mình."

" Nếu nói chuyện tài chính, chứng khoán, tôi không hiểu lắm, nhưng từ cái nhìn toàn cục anh cứ nghĩ xem, nếu thêm vào làm giả tài vụ, phối hợp với nội dung khác sẽ ảnh hưởng thế nào? Nhìn lại chuyện tấn công vào biệt thự số 81, tôi nói nó không phải mục tiêu cuối cùng, vì số tiền chia ra so với đám cá mập tài chính là quá ít. Thử tưởng tượng số tiền đầu tư của anh bị kẹt vào trong đó không rút ra được xem ... Như tôi nói tôi không hiểu tài chính, nhưng mà cổ phiếu Thịnh Hoa, nếu có người đánh úp , chắc là thành giấy lộn rồi nhỉ? Nếu thế lý do tấn công vào biệt thự số 81 cũng có thể giải thích rồi đúng không?" Cừu Địch nhìn chằm chằm La Thành Nhân với vẻ thương hại:

La Thành Nhân không khác gì bị trúng sét đánh, hắn lẩm bẩm:" Không thể nào, tuyệt đối không thể nào."

" Tôi đã cảnh cáo anh rồi, nhưng anh chẳng nhận ra gì cả, ngay cả tôi cũng có thể vào công ty anh dễ như thế, anh nghĩ xem một tên gián điệp thượng nghiệp có thời gian chuẩn bị, kế hoạch đầy đủ thì có thể làm những gì trong công ty anh? Tôi nghe người ta đồn, công ty nào lên TTCK cũng làm giả sổ sách cả, chắc là công ty anh cũng không ngoại lệ nhỉ? Bình thường chả sao, nhưng thời điểm này tung ra, lại có kẻ cố ý nhằm vào thì vui đấy." Cừu Địch hỏi cũng là trả lời, làm gì có thương nhân thật thà chứ:

... Không thể nào ... Bọn chúng muốn bán khống, hỏng rồi ..." La Thành Nhân bất tri bất giác đưa nắm tay lên miệng cắn, có vẻ nghĩ tới chuyện gì kinh khủng, hắn dùng cổ phiếu đem thế chấp khoản vay, nếu phía bên kia mà tham dự vào thì chuyện thành quá đơn giản rồi:

Cừu Địch thở dài:" Tôi thực sự không nên giúp anh, nếu không giúp anh thì chúng tôi đã có thể đi sớm mấy tiếng, không xảy ra chuyện sau đó ... Vậy mà anh còn nghi ngờ tôi. Như tôi nói đấy, anh sắp gặp xui xẻo lớn rồi, không ai cứu được anh hết, đợi tới khi anh ngã xuống rồi thì ai cũng hiểu, anh chính là kẻ bị hại lớn nhất, khi đó người ta sẽ thấy tôi không liên quan gì cả. Mười vạn đó tôi không cần, anh cho những công nhân hôm qua tham gia đi, họ sắp mất việc cả rồi."

La Thành Nhân không nói gì nữa, khởi động xe đi gấp về công ty, tốc độ cực nhanh, cơ mặt giám đốc La co giật, tay nắm chặt vô lăng run lên từng chập, mặt tái nhợt ...

Vừa mới xuống xe mở di động ra, quả nhiên tin nhắn và điện thoại đổ tới như nước lũ, La Thành Nhân mặc kệ, gọi bảo an ở cổng, chỉ vào trong xe:" Trông coi y."

Mấy bảo an từ trong tòa nhà đi ra, vây bốn xung quanh xe, không biết người trong xe là ai, đứng đó cười ngượng ngùng.
Bình Luận (0)
Comment