Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 756 - Q4 - Chương 175: Tình Xưa Nghĩa Cũ Ngày Gặp Lại. (1)

Q4 - Chương 175: Tình xưa nghĩa cũ ngày gặp lại. (1) Q4 - Chương 175: Tình xưa nghĩa cũ ngày gặp lại. (1)

“ ... Theo tin tức mới nhất chúng tôi thu được, ngày 9 tháng này sau khi phát ra chuyên đế Nguy cơ trên đầu lưỡi, đã gây ra phản ứng mạnh mẽ ngoài xã hội. Bài báo đã phản ánh ra được những vấn đề tồn tại trong sản nghiệp gia công giết mở gia súc gia cầm. Thành ủy và chính phủ thành phố đều hết sức coi trọng, trách mắng ra lệnh cho cơ cấu tương quan ở khu vực phía dưới phải nghiêm khắc kiểm tra.”

“ Cho tới nay các cơ cấu công thương, phòng dịch, công an đã tổ chức tổ điều ra liên hợp, tra ra hơn 7000 con gia súc gia cầm có vấn đề, tra ra 6 địa điểm giết mổ trái phép, bắt giữ hơn 10 người có hiềm nghi phạm pháp. Nhà máy gia công thịt Tân Hoa, Phong Nam gặp vấn đề nghiêm trọng, người chịu trách nhiệm chính đã bị giam giữ hình sự theo đúng pháp luật, còn hơn mười nhà máy khác tồn tài vấn đề hoặc bị hủy giấy phép kinh doanh, hoặc ngừng làm việc để chỉnh đốn ... Tiếp đây mời mọi người xem phóng viên tuyến đầu báo cáo ...."

Đó là tin thời sự từ ĐTH thủ đô, người dẫn chương trình áo trắng mũi cao má lúm xinh đẹp đọc nội dung xong thì phỏng vấn từ tuyến đầu được phát. Tra xét đóng cửa những địa điểm vi phạm, tiêu hủy gia súc gia cầm mang bệnh, bắt giữ nghi phạm, cũng với lãnh đạo các cấp phát biểu nghiêm khắc, nhất định đem giỏ thức ăn của người dân thành công trình yên tâm v..v..v..

Chuyện đã qua ba ngày rồi, ba ngày sau đã có thể nhìn thấy hiệu quả này, đây chính là tốc độ thủ đô. Có điều Tôn Xương Cam lúc này ở trong căn hộ của mình tại thủ đô lại ngửi ra được rất nhiều thứ trong bản tin thời sự này khiến ông ta rất bất an.

Ví như trong bản tin này cho thấy chính quyền chỉ vẻn vẹn đau đầu chữa đầu, đau chân chữa chân thôi, không có ý truy cứu sâu hơn. Chính phủ ra tay quyết liệt mạnh mẽ như thế cũng cho thấy chẳng qua muốn cho người dân một câu trả lời, chứ giải quyết vấn đề không thể nhanh như vậy.

Hay như trong bản tin có nhắc tới "tiêu thụ ở vùng ngoài" ám thị rằng ở thủ đô không sao. Hoặc giả cuối bản tin nhấn mạnh, phải dẫn dắt dư luận một cách chính xác, tức là nói có kẻ gây tin đồn sinh sự, phải áp chế.

Bực mình hơn nữa trong bản tin còn phỏng vấn người được thưởng huân chương Lao động mùng một tháng năm, mà người này lại chính là La Thành Nhân chủ tịch kiêm tổng giám đốc của Tập đoàn Thịnh Hoa. La Thành Nhân một mặt lên tiếng về sự việc lần này, một mặt quảng cáo dây chuyền sản xuất sạch sẽ hiện đại, khuôn viên nhà máy gọn gàng ngăn nắp, hiện ra như hình tượng chính diện, đập nát mọi tin đồn vô căn cứ.

Xoẹt ... Tv bị tắt, Tôn Xương Cam thuận tay ném điều khiển TV đi, lòng bực dọc dựa lưng vào ghế sô pha, đầu ngẩng lên nhìn trần nhà, có chút phiền muộn. Cảnh tượng cuộc hội đàm với Tạ Kỷ Phong ngày hôm qua vẫn còn hiện rõ trước mắt, vị giám đốc Tạ đó phải nói là người bụng dạ rất sâu, trước khi chuyện kết thúc đã đem mọi vấn đề xử lý rồi. Vì chuyện kia gây ra vụ án hình sự, khiến bây giờ ông ta rất muốn biết xảy ra chuyện gì, nhưng không cách nào tìm được mấy người đương sự đã biến mất.

Quan trọng chính là người đó, người chỉ huy cuộc điều tra Phim trường Đại Tây Bắc trấn Truân Binh, dựa theo giọng điệu của Tả Kỷ Phong thì cho dù không tìm được người thì sau cuộc chiến với Lão Độc, y gây ra động tĩnh quá lớn, nhất định phải trốn đi né tránh sóng gió rồi, không còn đáng ngại nữa. Nhưng Tôn Xương Cam lại thấy hết thảy đang dần dần xoay chuyển, như có một bàn tay vô hình đang thao túng càn khôn, ông ta lại không cách nào phát hiện ra vấn đề ở đâu.

Tạ Kỷ Phong khiến ông ta thất vọng, nguồn thông tin của hắn đã bế tắc, ngay cả việc Đô Triêu Quân bị người ta tống vào tù mà hắn cũng không biết.

Hai người kết thúc cuộc gặp mặt chẳng vui vẻ gì, Tôn Xương Cam xưa nay làm việc không thích rề rà, mà Tạ Kỷ Phong ở chuyện này rõ ràng đã thành phế nhân rồi.

Vậy thì phải làm sao đây?

Rất nhiều người coi thường tin tức thời sự, nguyên nhân chỉ có một, bọn họ còn chưa đủ kiến thức và kinh nghiệm sống để xem thời sự. Ví như Tôn Xương Cam từ bản tin thời sự đã ngửi thấy một tín hiệu nguy hiểm, nơi này là Đại Lục, là đế đô, không phải mọi chuyện đều có thể dùng tiền thao túng. Trước đó ông ta vươn cành ô liu ra với Thịnh Hoa, đánh tiếng có thể giúp họ giải quyết khó khăn tài vụ, bị người ta lạnh lùng từ chối.

Ông ta cẩn thận suy nghĩ rồi gọi điện thoại cho Hạ Diệc Băng.

Hạ Diệc Băng cũng vừa mới xem xong bản tin thời sự, cô vội vàng vào mạng tìm kiếm thông tin, nhưng tất cả tin tức tiêu cực đã bị xóa sạch, toàn bộ vấn đề liên quan tới gia công giết mổ đều được đưa theo chiều hướng năng lượng tích cực. Những bức ảnh gây chấn động, những lời lẽ săc bén, lượng lớn chủ đề, dường như sau một đêm đều thành chưa từng tồn tại.

Đến khi xem tới tin tức mới nhất liên quan được công bố, cô trố mắt.

( Kim Thần biệt danh Bất Tam Bất Tứ bị đồn công an khu Triều Dương chính thức bắt giữ, nghe đồn đây là kẻ đứng sau cuộc đại chiến nước đóng chai ở thủ đô.)

Bị chính thức công khai hình ảnh và tên tuổi rồi, trông chẳng đẹp đẽ gì, mà chuyện hắn làm càng chẳng có gì hay ho, cho dù phần bình luận có cả khen chê cũng không che giấu được sự thực hắn là kẻ dựa vào thao túng thông tin trục lợi. Chỉ cần hai chữ "trục lợi" này thôi thì đừng mong được người ta đồng tình.

Hạ Diệc Băng hai tay chống cằm, nhìn chằm chằm vào màn hình, năm nay cô đã tròn bốn mươi, vào nghề gần 20 năm, trải qua vô số cuộc tranh đấu rồi, tự cho mình là đã thấy hết sóng to gió lớn, nhưng vẫn nhận được bài học. Lần này là lĩnh giáo sức ảnh hưởng của xĩ nghiệp lớn trong nước, không hề thấy người ta phải thanh minh, phải chạy đôn chạy đáo, phải van ông cầu bà, vậy mà chớp mắt cái đã úp tay làm mây, ngửa tay làm mưa. Lợi nhuận vốn vươn tay ra là có, bây giờ xem ra trở nên nguy ngập rồi.

Đang trầm tư thì có điện thoại, cô nhìn số máy, nhanh chóng nhận điện thoại, cung kính nói:" Chào tổng giám đốc ạ."

" Tiểu Hạ, xem bản tin thời sự rồi chứ?"

" Vừa mới xem xong, hình như chiều hướng không đúng ạ, không hề có giải thích cho ủy ban chứng khoán, ngược lại trống giong cờ mở làm màu, tôi cũng không nhìn ra trong hồ lô của hắn bán thuốc gì."

Tôn Xương Cam cảm thán:" Thuốc tốt của hắn là thuốc độc với chúng ta, khả năng chúng ta đã hơi xem thường đối thủ này rồi, không nên ra tay quá mạnh như thế."

" Nhưng bây giờ nắm đấm của chúng ta đã tung ra, không thể thu hồi được nữa."
Bình Luận (0)
Comment