Q4 - Chương 176: Tình xưa nghĩa cũ ngày gặp lại. (2)
Q4 - Chương 176: Tình xưa nghĩa cũ ngày gặp lại. (2)
Hoa Hâm đang gặp một vấn đề vô cùng nghiêm trọng, cơ cấu bán khống mượn được cổ phần của Thịnh Hoa thế chấp với bọn họ, bán đi với giá cao, sau đó chèn ép giá cổ phiếu xuống thấp rồi mua lại với giá thấp, sau khi mua lại bằng số lượng đã bán ra mới có thể tính là hoàn thành toàn bộ bán khống. Nhưng vấn đề bây giờ là, quyền sở hữu cổ phần đã bán ra rồi, nhưng Hoa Hâm đã xin ngừng giao dịch, việc mua lại chưa hoàn thành.
Nếu đúng kế hoạch bọn họ thì đây là giai đoạn hoảng loạn, Du Thế Thành bị bắt, những kẻ liên quan đang cuống cuồng, Thịnh Hoa thì lún sâu vào khủng hoảng. Thực tế Du Thế Thành chạy thoát, đám chủ nợ điên cuồng tìm tiền, Thịnh Hoa không rõ bằng cách nào đã nhanh chóng chặn đứng khủng hoảng. Nếu trong quá trình bán khống này xảy ra chuyện ngoài dự liệu, Hạ Diệc Băng không dám tưởng tượng hậu quả, vì thế bất giác giọng điệu của cô lộ ra chút hoảng sợ mà không hay.
Hậu quả tệ nhất là chủ nợ và cơ cấu bán khống mật mưu với nhau bị bại lộ, khi đó bọn họ thành kẻ thù chung của đám chủ nợ kia, Hoa Hâm và toàn bộ cơ cấu sau lưng coi như hết đường làm ăn ở Bắc Kinh, đó mới chỉ là mở đầu.
Hai đầu điện thoại im lặng chốc lát, Tôn Xương Cam nói:" Cô đừng chỉ gọi điện liên lạc với La Thành Nhân nữa, cô đích thân tới nơi một chuyến đi, phải thăm dò được ý đồ chân thật của đối phương, bất kể thế nào mà nói, hắn vẫn có điểm yếu đó, chính là thiếu tiền. Trong giai đoạn này, hắn không vay ở đâu được."
" Vâng, tôi sẽ làm ngay." Hạ Diệc Băng lấy lại được chút tự tin, tiền nắm trong tay mình cơ mà:
Có điều chiều hướng chẳng làm người ta thoải mái, rõ ràng là người nắm tiền trong tay, đáng lẽ phải đợi người ta tới nhà nhờ vả, giờ ngược lại, đem tiền đến xin người ta vay.
Hạ Diệc Băng gọi trợ lý, khi ngồi lên xe mới phát hiện ra vấn đề, không biết La Thành Nhân ở đâu, khi bảo trợ lý liên hệ, không ngờ trợ lý của người ta còn uy hơn chủ, bảo họ đợi bố trí lịch hẹn.
" Tới nhà máy đi, hắn hẳn là đang ở đó."
Thế là xe đi thẳng ra vùng ngoại ô, Hạ Diệc Băng nghĩ, bất kể là ngồi nhìn Thịnh Hoa sụp đổ hay là cải tử hoàn sinh thì La Thành Nhân hẳn đều ở nhà máy, vì đó là nơi hắn phất lên.
Cũng cùng lúc ấy, La Thành Nhân đang ở trong văn phòng nhìn ra ngoài cửa sổ, màn hình TV sau lưng đang phát lại cuộc phỏng vấn Thịnh Hoa, nhưng nhà máy Thịnh Hoa trước mắt hắn và trong TV lại chẳng hề giống nhau.
Có chuyện lớn xảy ra rồi, mấy chiếc xe cảnh sát đỗ ở trong khu nhà máy, một nam tử trung niên bị cảnh sát còng tay đang từ trong khu nhà đi ra. Đây là cuộc bắt giữ mất hết mặt mũi, nghe đồn là kế toán của tập đoàn đem số liệu tài vụ bán cho gián điệp thương nghiệp, gián tiếp làm cổ phiếu của Thịnh Hoa lao dốc, rất nhiều người nắm cổ phiếu Thịnh Hoa bay mất gần nửa tài sản, ai không giận cơ chứ?
Nhổ nước bọt, ném vật thể, còn cả bình mực ném thẳng vào vị kế toán đang bị áp giải đi, cùng với lời nguyền rủa độc địa, tiếng chửi bới cơ hồ vọng lên tới tận phòng làm việc của La Thành Nhân. Cảnh sát ra sức quát tháo, trấn áp công nhân viên nhà máy, khó khăn lắm mới đưa được nghi phạm lên xe, thoát khỏi đám đông giận dữ.
Thực ra thì sự việc tiết lộ thông tin này không nghiêm trọng đến thế, bán có vài vạn thôi, kế toán có ngốc đâu, hắn chỉ bán đi con số tài vụ hắn thấy không quan trọng thôi.
Cộc ... Cộc ... Cộc ....
Loa lớn trong khu nhà máy phát ra tiếng gõ nhẹ vào micro, từ nhà máy tới văn phòng, mỗi phòng đều gắn loa. Cảnh sát vừa mới hú còi rời đi thì đồng thời trong loa vang lên giọng nam trung thâm trầm của chủ tịch La.
" Các cán bộ công nhân viên, các chủ quản phòng ban, tôi là La Thành Nhân, mọi người đều đã biết, hôm nay trong công ty xảy ra chuyện lớn, chuyện rất lớn, chủ quản tài vụ kế toán Uông Quang Minh đã bán số liệu tài vụ của công ty, bị cảnh sát bắt đi."
" Tôi có thể nói với mọi người, tôi, La Thành Nhân, cố ý làm như thế, bất kể mọi người nghĩ tôi là ngụy quân tử hay chân tiểu nhân, tôi cũng thấy mình phải làm thế. Cổ phiếu trên TTCK nước ngoài của chúng ta gặp trắc trở lớn, một nguyên nhân trực tiếp chính là bị người trong công ty bán đứng, loại người này tôi hận không thể rút súng bắn chết hắn ... Tôi muốn để cho hắn và kẻ đứng sau, nhưng kẻ coi Thịnh Hoa là miếng thịt mỡ xâu xé ghi nhớ bài học này."
Lời nói gay gắt, giọng điệu quá khích, rất gióng phong cách quyết liệt của tổng giám đốc la, không ít nhân viên lâu năm trải qua hai đời tổng giám đốc La thậm chí hò hét ủng hộ.
Hạ Diệc Băng ở cổng nhà máy, cũng nghe được những lời lẽ quá khích này, thầm kêu không xong rồi, thế này đôi bên khó mà nói chuyện được.
" Thật xin lỗi mọi người, tôi có hơi kích động ... Thời gian qua có rất nhiều tin đồn bất lợi về Thịnh Hoa, rất nhiều người thấy Thịnh Hoa như mặt trời sắp lặn, ở sau lưng nói không ít lời không hay ho, càng có người chuẩn bị nhảy việc rời đi. Tôi không trách mọi người."
" Mấy năm qua công ty phát triển lên, vấn đề cũng phát sinh, bớt xén nguyên vật liệu, lấy của công làm đổ riêng, làm việc tiêu cực lười nhác, cái gì cũng có. Tôi cũng không trách mọi người."
" Đất nước của chúng ta là xã hội ơn nghĩa, nếu tôi đào tạo mọi người thành cỗ máy làm việc lạnh băng, chỉ biết tạo ra lợi nhuận, vậy thì còn ý nghĩa gì nữa? ... Giống như khi tôi còn nhỏ, thường thích chạy tới nhà máy chơi, các chú các dì nhìn thấy tôi chảy nước dãi, luôn lén lút cho tôi món ăn đang làm ... Mùi vị thật ngon, tới giờ tôi không quên. Nếu mọi người là những cỗ máy, tôi không có tuổi thơ hạnh phúc như vậy.""
" Điều tôi muốn nói là, tôi cám ơn mọi người, cám ơn các chú các bác các dì đã làm việc từ thời cha tôi, cám ơn mọi người coi nhà máy là nhà, bao năm qua phải vất vả khó nhọc .... La Thành Nhân tôi ở đây cúi mình trước mọi người."
Trong nhà xưởng, trong văn phòng ra tới cả cổng nhà máy, không ít công nhân viên trong lòng dâng lên cảm xúc khó nói, là cảm động hay là kích động? Hoặc là lưu luyến với nơi đã làm việc nhiều năm.