Q4 - Chương 182: Bất ngờ quái lạ chẳng lạ gì. (3)
Q4 - Chương 182: Bất ngờ quái lạ chẳng lạ gì. (3)
" Chắc chắn là không ít, tôi đoán con số phải lên tới hàng trăm triệu. Những tin tức này dù có bị bên điều tra kinh tế tra ra, các ông chủ lớn kia ắt hẳn sẽ có cách nộp một phần tiền phạt, vẫn có thể giữ lại một phần, vì ở Đại Lục đại đa số áp dụng hình thức phạt tiền với hành vi thao túng chứng khoán, không đáng lo ngại ...”
“ Nhưng bây giờ tiền bỗng dưng biến mất, bất kể là cảnh sát hay các chủ nợ đều sẽ không bỏ qua kẻ dám lấy tiền đi .... Điều tôi lo hơn là nếu bọn họ biết chúng ta có tham dự, sẽ đồng loạt chĩa mũi giáo vào chúng ta." Hạ Diệc Băng nhắc nhở, mặc dù nói về quy mô, những công ty kia chưa là gì so với Hoa Hâm, nhưng bọn họ nói gì vẫn là dân ngoại lai, không thể kháng cự lại được địa đầu xà:
" Cơ cấu bán khống cắt thịt, chúng ta hộc máu ... Cảnh sát Đại Lục sẽ không ngại tìm chúng ta gây phiền toái đâu, nếu thực sự có bằng chứng thì ngay cả một tên cảnh sát nhỏ xíu thôi cũng có thể niêm phong cổng công ty chúng ta .... Đại thế đã mất rồi, chuẩn bị xử lý hậu quả đi, số tiền này chúng ta nuốt không trôi đâu." Tôn Xương Cam đưa ra quyết định cuối cùng, phải xử lý thật nhanh, nếu không để dây dưa sẽ sinh ra thêm tổn thất, ông ta rất hiểu câu giàu không đấu với quan:
Thế nhưng vẫn chậm mất một bước, khi mấy chiếc xe quay về công ty thì xe cảnh sát đã đỗ kín bên ngoài rồi, vừa mới xuống xe nhìn thấy một hàng cảnh sát đi với phía mình, Hạ Diệc Băng cảm giác đầu óc quay cuống, vịn vào xe mới đứng vững, nhìn Tôn Xương Cam cầu cứu. Tôn Xương Cam thống khổ nhắm mắt lại, ông ta không làm gì được.
Vả mặt, đây đúng là một cú tát giáng thẳng vào mặt Hoa Hâm, cảnh sát dùng thanh thế lớn nhất bắt Hạ Diệc Băng đi ngay trước tòa nhà Hoa Hâm. Chẳng những vả mặt lại còn tìm vô số người tới xem, không biết bao nhiêu máy ảnh, camera chĩa thẳng vào Hạ Diệc Băng che mặt lên xe cảnh sát.
Chẳng mất tới mấy tiếng đâu, tin tức nữ chưởng môn nhân của Hoa Hâm bị bắt sẽ truyền khắp cả nước, tiếp đó dù không có chuyện gì cũng phát sinh vô số chuyện thối nát.
" A, đây không phải là chủ tịch Tôn đây sao, về từ khi nào thế ... Ái chà chà, chẳng nể mặt nhau chút nào cả, về mà cũng không thông báo một tiếng, sợ chúng tôi không chiêu đãi nổi ngài à?"
Một tiếng cười sang sảng hết sức khoa trương ngăn cản động tác lên xe của Tôn Xương Cam, trong đám đông hóng chuyện vừa tản ra, La Thành Nhân dẫn nữ trợ lý đi tới, thân thiết bắt tay ông ta. Cái mặt già của Tôn Xương Cam khó coi đừng nói, sợ bị truyền thông nhận ra, vội vàng kéo La Thành Nhân đi.
" Ái chà chà ... Kia không phải là đại biểu Trần à? Khoản nợ của Thịnh Hoa chúng tôi còn chưa tới hạn mà, anh tới thúc nợ đấy à?" La Thành Nhân lại lớn tiếng gọi, một vị đại biểu của cơ cấu đầu tư mạo hiểm vốn đang định chuồn đi, nhưng không thoát khỏi ánh mắt của hắn. La Thành Nhân đi thẳng tới, niềm nở tới phát sợ kéo tay hắn:" Đi thôi, chúng ta đi bằng cửa sau đi, chứ đi cổng trước chắc chắn có người đang rình để chụp ánh các vị đấy."
Cô trợ lý của La Thành Nhân mím môi cười, nhìn tổng giám đốc đóng kịch, cô thấy rất đáng yêu.
La Thành Nhiên vừa đi vừa tỏ ra ngạc nhiên vô cùng:" Chủ tịch Tôn, xảy ra chuyện gì vậy, sao cảnh sát lại bắt Hạ mỹ nhân đi như thế? Nơi này là địa bàn của tôi, ngài có chuyện gì cứ nói với tôi một tiếng."
Tôn Xương Cam cũng là diễn vai có tài:" Ài, tôi có biết gì đâu, vừa về chưa bao lâu, tình hình còn chưa nắm ró. Có điều thực sự là phải nhờ tổng giám đốc La giúp đấy, anh sẽ nể cái mặt già này chứ?"
" Không thành vấn đề, chủ tịch Tôn cứ nói đi, làm được tôi sẽ làm ngay ... Dù không làm được thì tôi cũng nghĩ biện pháp, như vậy được chưa?" La Thành Nhân đúng là rất nhân nghĩa, lại còn quay sang đại biểu Trần cảnh báo:" Anh cũng phải cẩn thận đấy, hiện giờ thủ đô truy quét mại dâm nghiêm ngặt lắm, đứng ra ngoài đường tìm nữ nhân nữa, tôi biết anh có thói xấu này ... Thì cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, cơ mà nếu có thì mất mặt lắm đấy, anh nói phải không?"
Vị đại biểu Trần đó tức giận không nói lên lời, đầu quay sang bên không đáp, cô trợ lý cứ phải cắn chặt răng, sợ cười thành tiếng thì thất lễ.
Cổng sau của Hoa Hâm có đỗ sẵn hai chiếc xe, La Thành Nhân dừng lại, cười nói nhiệt tình:" Hôm nay vừa vặn thế nào tôi lại có thời gian, chủ tịch Tôn, đại biểu Trần, chọn ngày chẳng bằng gặp ngày, chúng ta làm một bữa liên hoan đi. Nếu không đợi hôm khác các vị tới tìm tôi thì chắc gì tôi đã có thời gian."
Ý ám chỉ rất rõ ràng, các người mà không giải quyết chuyện trong ngày hôm nay cho tôi thì ngày sau cũng khỏi phải bàn nữa. Đại biểu Trần đánh mắt cho Tôn Xương Cam, ý bảo nên làm ngay.
Tôn Xương Cam thì lại nói chuyện khác:" Tiểu Hạ sẽ không có chuyện gì chứ? Chuyện làm ăn giữa chúng ta, cần bàn cũng nên bàn bạc trên bàn đàm phán, nếu kéo cảnh sát vào thì không hay."
Trong giới không ai lạ gì, Hạ Diệc Băng tới bốn mươi mấy chưa kết hôn vì sao, thậm chí nghe đồn hai người còn có con riêng với nhau, La Thành Nhân làm động tác mời lên xe:" Cô ấy có chuyện gì hay không, quyết định là ở ngài đấy."
Hai người không còn cách nào khác lên xe, La Thành Nhân thì lên xe của mình, nhìn cô trợ lý thường ngày ít nói mà hôm nay cười suốt, tâm tình hắn rất tốt:" Cô cười cái gì thế?"
Trợ lý ngại ngùng:" Tổng giám đốc, tôi có cười đâu, rõ ràng đang nhịn cười."
" Cứ thoải mái mà cười đi, chẳng có mấy cơ hội, may mà có Tiểu Cừu Địch chỉ cho tôi cách này, nếu không giờ phải nhìn người ta cười mình, chết thế nào còn không biết." La Thành Nhân cảm khái:
" Có điều chúng ta phải thao tác ra sao, giá cổ phiếu tụt mạnh như thế, muốn khôi phục lại lòng tin của thị trường là rất khó ..." Cô trợ lý hắng giọng mấy tiếng, nhanh chóng ngừng cười:
" Hướng suy nghĩ của cô sai rồi, tôi thấy cổ phiếu tụt chưa đủ, mục tiêu của tôi là để Thịnh Hoa phá sản, ha ha ha." La Thành Nhân nói làm cô trợ lý giật mình, ngỡ ngàng nhìn hắn không tin nổi:" Tôi cần gì phải thao tác chứ, bọn chúng chẳng qua là muốn chèn ép giá cổ phiếu của chúng ta, ép tôi phải bán đi ở giá thấp, sau đó mới cứu lại, kéo giá lên, kiếm tiền từ hai đầu. Thậm chí còn có khả năng chúng muôn tranh thủ cơ hội này chiếm quyền khống chế Thịnh Hoa.”
“ Tôi không chơi như thế, tôi cứ để Thịnh Hoa phá sản đấy, ha ha ha, đến lúc thanh lý tài sản à, mấy quỹ đầu tư nước ngoài tranh được với ngân hàng trong nước không? Chúng lãi mới chỉ là lãi trên giấy tờ, nếu cổ phiếu Thịnh Hoa thành giấy vụn chúng lỗ là thật ... Dám chơi tôi, tôi cho chúng lỗ chết luôn, xem ai cuống?"