Chương 78: Mượn giả làm thật.
Chương 78: Mượn giả làm thật.
Cảnh thứ nhất: Sau thôn, vô số thôn dân đang di chuyển lên núi, một thành viên đội tuyên truyền đầu quấn khăn trắng phất tay:" Bà con nhanh lên đi, trốn vào núi nấp cho kỹ."
Cảnh một thế là xong, không sai sót gì, không ít nạn dân thoáng cái đã đổi quân phục Nhật, chuẩn bị diễn cảnh thứ hai.
Cảnh thứ hai: Cái này kích thích hơn nhiều, cùng với bộ phận điều khiển âm thanh vào việc, pháo hoa đốt, tiếng nổ vang trời, tiểu đội quân Nhật hơn trăm người, cầm súng trường Arisaka, chỉ huy cầm đao chĩa về phía trước, kéo tới bao vây thôn.
Quay toàn cảnh có camera gắn trên cần cẩu phụ trách, tiếp đó là một số cảnh quay cận cảnh, camera dí rất sát, quân Nhật dùng lưỡi lê đâm chết mấy thôn dân chậm chân, nâng súng bắn chết một đứa bé mới chập chững tập đi. Rồi mấy tên mặt mày xấu xí cầm đuốc đốt nhà, nhân viên đạo cụ đã đặt máy tạo khói trong nhà, khói bốc lên mù mịt.
Cảnh thứ ba: Thôn cô bị quân Nhật phát hiện, chặn ở trong ngõ, sau đó bị hai tên quân Nhật đè xuống, roẹt, xé áo, lộ ra bờ vai trắng nõn, roẹt, xe phát nữa, để lộ ra yếm màu đỏ ... Quân Nhật ở đầu ngõ xếp hàng kéo quần chuẩn bị tới lượt.
Bao Tiểu Tam ngồi bệt xuống đất đạp chân cười khành khạch, mặc dù là giả, nhưng mà sao xem thật còn hơn cả thật. Bộ dạng vùng vẫy quẫy đạp của Cảnh Bảo Lỗi, con mẹ nó thực sự là quá nữ tính hóa rồi.
" Cảnh tượng đẹp quá, không ... nỡ nhìn thẳng, mau ... mau chụp cho ... cậu ấy một kiểu." Cừu Địch cười sắp thăng thiên luôn rồi, nói không ra lời:
Cho tới khi đạo diễn hô dừng Cảnh Bảo Lỗi một tay che ngực, một tay che mặt xấu hổ bỏ chạy, tới ngay cả đạo diễn và hai nữ chính đều cười tới run rẩy, quá giống, bộ dạng váy áo tả tơi, tóc tài bù xù bỏ chạy, chân chạy quíu vào nhau, nhìn không ra là nam nữa.
Phó đạo diễn Tân Dật Tinh ở phía sau hô:" Cô gái ơi ... À không, chàng trai ơi, đợi đã, cưỡng bức xong còn bị giết mà, chưa xong đâu."
Cảnh thứ tư: Quân Nhật bao vây đội tuyên truyền vũ trang đang liều mình ngăn cản cho bách tính bỏ trốn, sẽ có những ống kính chiến đấu rải rác. Hai quân Nhật bị đội tuyên truyền bắn chết, sau đó người nổ súng bị một loạt quân Nhật bắn chết, cảnh chết không nhắm mắt đó kéo dài mấy giây liền.
Cửu Địch và Bao Tiểu Tam cùng một người trong thôn xếp vào một đội, tình tiết bố trí là từ trên mái nhà, đội trưởng đội tuyên truyền sau khi liên tục giết mấy chục tên lính Nhật rốt cuộc đã hết đạn, hắn liều mình nhảy từ trên nóc nhà xuống chém chết một quân Nhật, sau đó sẽ bị hai quân Nhật còn lại đâm bị thương nặng, sau khi gặp bạn gái là nữ chính sẽ trút hơi thở cuối cùng, hi sinh cực kỳ anh dũng.
Xoạt!
Đội trưởng đội tuyên truyền vũ trang người đeo dây thép từ trên mái nhà đạp đạp chân bay xuống như phim võ hiệp, đại đao sáng loang loáng chém một phát. Bao Tiểu Tam dù có đề phòng, cũng bị chém cho đỡ không nổi, kêu đau đớn ngã ra sau, y phục rách toạc, máu tuôn cả mảng.
Không chết! Máu là giả nhưng kêu đau là thật, đạo diễn vừa khen động tác đẹp lắm thì Bao Tiểu Tam đã ngồi bật dậy chửi ngay:" Địt mẹ mày, mày chém thật à, đau chết bố mày rồi."
" Ha ha, thì cũng phải làm cho nó thật chứ." Tạ Trí Hâm cười đều, đắc ý ra mặt, thằng nhãi con, cho mày biết diễn viên không phải trò đùa:
Mẹ nó, muốn thừa cơ báo thù à, sợ chó gì mày, Bao Tiểu Tam đang định xông vào đánh nhau thì Hách Lai Vận ở ngoài cầm lo hô:" Nằm xuống, cậu chết rồi, mau nằm xuống, còn chửi trừ tiền công!"
" Nằm xuống đi ... Xem tao đây!" Cừu Địch ấn vai Bao Tiểu Tam xuống trấn an, sớm biết có trò này mà, chơi thì chơi, ai sợ ai chứ:
Bao Tiểu Tam tức lắm, nhưng vì tiền đành ngậm đắng nuốt cay mà nằm xuống giả chết, lần này chết uất ức nhất trong sự nghiệp diễn xuất của hắn.
Ống kính quay trở lại, dừng ở vị trí đao chém xuống, quay bù cảnh chết thảm của Bao Tiểu Tam, sau đó cắt cảnh, tiếp tục quay phân cảnh tiếp theo.
Đạo diễn Trương Tuấn Khải lắc đầu, đội ngũ quá đông, khó mà kiểm soát hết, ông ta là người kinh nghiệm trong nghề, cũng biết vừa rồi là cố tình, nhưng không định nói gì cả, chỉ hô một câu:" Mọi người khống chế một chút ... Bắt đầu!"
Tiếng hô này vang lên, theo như chỉ đạo võ thuật thì Tạ Trí Hâm sau khi chém xong một người thì đâm thêm người nữa, sau đó sẽ bị lưỡi lê của quân Nhật đâm trọng thương, nhưng vì lời xin lỗi chưa kịp nói với bạn gái mà vùng lên lần cuối, giết sạch đám lính Nhật. Cừu Địch chính là tên quân Nhật bị thương đó, giờ thì y hiểu rồi, mấy thằng chó kia cố ý kéo bọn họ vào diễn xuất, trong lúc quay phim có bị thương cũng là chuyện thường mà.
Đúng lúc thằng cha kia đâm tới, Cừu Địch rụt người né, chân trái tung lên đá luôn, sau đó xoay người như chớp tiếp tục đá phát nữa, lại đá thêm phát nữa, tam cước liên hoàn vô cùng đẹp mắt ... Cừu Địch xoay người đá văng đao, tiếp đó nâng sung truy sát, đâm một phát tàn bạo. Tạ Trí Hâm rú lên, ngã sóng xoài ra đất, không bò dậy nổi nữa.
Một đám nam viễn viên trong đoàn đứng xem đợi trò hay, không ngờ chứng kiến một màn này, nhìn nhau hoang mang, hình như có vấn đề?
" Bố trí kiểu gì vậy, chỉ đạo võ thuật đâu, làm sao quân Nhật lại dũng mãnh như thế?" Đạo diễn Trương Tuấn Khải hô lên, cảnh quay này cực đẹp nhưng không ổn, quay như thế không phải đi tuyên truyền cho tinh thần thượng võ của người Nhật à, làm sao qua được kiểm duyệt:
" Có phải như thế đâu!" Quay phim tất nhiên là biết bố trí, nếu không làm sao mà lia máy phối hợp được, nên trố mắt:" Này, này, bên đó làm sao thế?"
Không ai đáp, vì người muốn trả lời vẫn nằm im đó, không phải giả chết mà là đau tới không bò dậy được. Bao Tiểu Tam vốn đã chết thì đã bò dậy, chỉ người đó cười hô hố vô cùng thô bỉ. Mấy người trước đó thương lượng trả thù hiểu ra, tức tối kéo tới.
" Ê, ê, vừa rồi giảng giải không phải nói có thể tự do phát huy à? Quân Nhật thì thế nào cũng phải hung dữ chứ, chẳng lẽ chỉ biết giết ông già bà già thôi sao?" Cừu Địch cầm súng đề phòng, làm bộ mặt vô tội giải thích:
Phó đạo diễn Tân Dật Tinh chạy tới hiện trường, ông ta là người cho phép đám diễn viên trả thù, để xảy ra chuyện này, chỉ biết ngăn cản những người khác, thở dài:" Tiếp đi!"