Q5 - Chương 003: Chuyện tốt tới cảnh đẹp sáng mắt người. (3)
Q5 - Chương 003: Chuyện tốt tới cảnh đẹp sáng mắt người. (3)
Cảnh Bảo Lỗi nhận lấy tài liệu xem lướt qua, sau đó là ném cho kế toán của công ty, vị tổng giám hắn nhiều lắm chỉ đủ trình độ để xem sổ sách thôi, chứ xử lý đống chuyện tài vụ rườm rà hắn không làm nổi, cũng không có kiên nhẫn mà làm.
Thế nhưng điều ấy không làm ảnh hưởng tới địa vị của Cảnh Bảo Lỗi trong công ty, Lão Mã là tổng giám đốc, Thôi Tiêu Thiên là tổng giám kỹ thuật, hắn là tổng giám tài vụ, thực ra chỉ xử lý mấy chuyện bể ngoài thôi, người thực sự thao túng phía sau, không mấy khi xuất hiện ở công ty.
Quay trở lại văn phòng của mình và Thôi Tiêu Thiên, nhìn vị trí trống không của tên gay kia, Cảnh Bảo Lỗi có chút khó chịu, cầm ngay điện thoại lên, trực tiếp bấm số, vừa nghe thấy bên kia nhấc máy, không cần biết ba bảy hai mốt đã rống lên:" Bao giờ mới về?"
" Đang bận lắm, đừng làm phiền, lợn rừng sắp tới rồi ... Chúng tôi mai phục đây này, chẳng may bị phát hiện, tôi tính xổ với cậu." Thôi Tiêu Thiên thì thầm nói xong cúp máy luôn:
Hả, đang đi săn lợn rừng à? Cảnh Bảo Lỗi nổi cáu suýt đập luôn di động, cái tên đó chạy tới quê của Cừu Địch, chơi tới nghiện luôn rồi, đi tới cả tuần mà không về, nhiệm vụ ban đầu của tên đó chính là đi rước Cừu Địch về.
Cảnh Bảo Lỗi nghĩ tới Cừu Địch quá nửa thời gian chạy khắp nơi trên cả nước, lại nghĩ tới Bao Tiểu Tam cả nhà làm kinh doanh phát tài, nghĩ tới ai nấy đều có hạnh phúc riêng, làm sao lại khiến hắn tức giận như thế chứ? Vì hắn là người bất hạnh.
Người bất hạnh cũng có nỗi bất hạnh riêng, hắn ngồi xuống ghế lướt di động, ngón tay trượt qua hết cái tên này tới cái tên khác, toàn là các cô gái, làm hắn khó xử là, không ngờ hắn không xác định được hôm nay rủ em gái nào đi happy.
Cũng trong công ty vào lúc đó, Lữ Thiên Tư đã xử lý xong chuyện lặt vặt, cô vội vàng xuống lầu, từ gương mặt hồng hào tươi tắn có thể nhìn ra cuộc sống trung niên của bà chị này tốt lắm.
Thực tế đúng là như vậy, thu nhập của Lữ Thiên Tư cao hơn rất nhiều so với chồng, địa vị trong nhà cũng khỏi phải nói nữa. Nói thật tới bây giờ khi nghĩ lại Lữ Thiên Tư cũng không ngờ rằng, Điều tra thương vụ Cáp Mạn sụp đổ lại chính là bước ngoặt lớn của mình như thế, trước kia bị Đường Anh cướp mất vị trí phó tổng giám đốc luôn khao khát, cô nghĩ mình hết rồi, người ta trẻ trung hơn, xinh đẹp hơn ... Ấy vậy mà chẳng hiểu thế nào, nữ nhân đó giờ biến mất rồi, cô lên làm phó tổng công ty mới, không chỉ có thể diện, có tiền lương, công việc càng thoải mái.
Tổng giám đốc công ty mới tiếp nhận toàn bộ nghiệp vụ và người cũ trong tay cô, chẳng những không can thiệp công việc của cô, mà còn hỗ trợ cô rất nhiều, toàn bộ nghiệp vụ của Cáp Mạn cũ nắm trong tay Lữ Thiên Tư.
Tạ Kỷ Phong trước kia cũng có thời giao công ty cho cô điều hành đấy, nhưng thực ra là ném hết gánh nặng cho cô, không hỏi tới, chỉ đếm tiền. Còn bây giờ khác hoàn toàn, cô gặp khó khăn gì trong công việc tìm tổng giám đốc Mã sẽ được hỗ trở giải quyết nhanh chóng.
Nói về giới gián điệp thương nghiệp à, tổng giám đốc Mã còn là tiền bối của Tạ Kỷ Phong kìa.
Cảm giác được thừa nhận, được tôn trọng đó làm Lữ Thiên Tư tuổi quá 40, lần nữa phát huy nhiệt huyết cống hiến như thời trẻ cho công ty mới này.
Chỉ có tiếc nuối nho nhỏ, không được thấy cái mặt Đường Anh khi cô lên vị trí này, hừ, loại dựa vào mặt kiếm cơm thì làm sao lâu bền được chứ.
Đi bộ vào thang máy, tiếp tân chào hỏi cô, à phải rồi, đó là cháu gái cô, đang học đại học, được cô an bài vào vị trí này kiếm chút thực tế xã hội. Tổng giám đốc Mã tiếp nhận hết toàn bộ nhân viên cũ, vị trí không thay đổi gì, có vài người khi đó không tin tưởng nên nhảy việc bỏ đi, giờ nhìn Cáp Mạn như mặt trời đang lên, chắc là phải hối hận lắm.
Lữ Thiên Tư không chỉ một lần suy nghĩ, nguyên công ty Điều tra thương vụ Cáp Mạn vì dính líu tới gián điệp thương nghiệp mà bị phong tỏa, không biết thao tác ngầm thế nào mà kết quả là thủ tiêu công ty đó, đồng thời lập ra công ty Tư vấn an toàn thương vụ Cáp Mạn. Ngày hôm đó hơn ba mươi nhân viên từng phục vụ cho Cáp Mạn cũ đang thất nghiệp nằm nhà đều nhận được lời mời tới công ty mới.
Trang trí không thay đổi gì, thậm chí ngay cả trang thiết bị trong phòng làm việc cũng y nguyên như cũ, cứ như thế nhảy vào thành lập công ty mới thôi, ngay cả tám tháng tiền thuê nhà mà Cáp Mạn còn để lại cũng dùng luôn, quản lý tòa nhà không hỏi gì cả.
Nói thật khi đó Lữ Thiên Tư rất chấn kinh, đây là hành vi thôn tính một cách vô liêm sỉ, thậm chí có thể nói là cướp đoạt, ông chủ mới mặt dày tới mức ngay cả cái tên cũng không thay đổi. Bên ngoài căn bản không hề biết xảy ra chuyện gì, đến khi có người biết rồi, chỉ một cái hội nghị an toàn thông tin đã khiến danh tiếng của Cáp Mạn tăng vọt.
Khiên mạng thủ đô, mạng địa ốc 196, toàn là những công ty lớn thuộc cấp truyền thuyết, vậy mà đều thừa nhận trình độ kỹ thuật của một công ty nhỏ như Cáp Mạn, khiến trong nghề rớt mắt kính.
Chuyện sau đó thì khỏi phải kể rồi, ngay cả Lữ Thiên Tư vốn trong lòng còn nghi vấn, khi được thăng chức tăng phần trăm, rất nhanh hòa nhập vào công ty mới, chẳng bao lâu quên đi Cáp Mạn cũ.
Vội vàng ra khỏi cửa, cô có chuyện liên quan tới điều tra tài sản, Lữ Thiên Tư tính toán, trước tiên là tìm tới nơi đăng ký nhà đất trước, tiếp đó để chồng mình nghĩ cách, tra quan hệ xã hội của mục tiêu, hẳn chỉ vài ngày thôi là sẽ có kết quả. Lữ Thiên Tư làm việc rất hăng hái, cảm kích nhất là ông chủ mới không đụng chạm vào nghiệp vụ điều tra vốn có, chỉ tăng thêm nghiệp vụ mới cho công ty, bát cơm cô càng đầy.
Ngồi vào trong chiếc xe Volkswagen mới tinh, vừa mới khởi động xe thì có điện thoại gọi tới, số di động lạ, chẳng vấn đề gì, cái nghề này quen người ở trời nam biển bắc nhiều lắm, cô theo thói quen nghề nghiệp nhận máy nói:" Xin chào, thương vụ Cáp Mạn Lữ Thiên Tư, xin hỏi ai thế ạ?"
" Chị Lữ, chị không đổi số di động sao?" Một giọng nói quen thuộc hết sức hấp dẫn truyền tới:
Két, xe phanh ngay lại, thiêng thật đấy, trong đầu vừa nghĩ tới xong, Lữ Thiên Tư kinh ngạc thốt lên:" Đường Anh, úi chà, phó tổng Đường, thật bất ngờ quá, cô đang ở đâu thế? Sao lại âm thầm bỏ đi như vậy, ít gì làm một bữa chia tay chứ."
Giọng điệu rõ bất thiện, Đường Anh có vẻ ấp úng:" Thì ... Thì chỉ kiếm ăn qua ngày thôi."
Lữ Thiên Tư đợi cái ngày này lâu rồi, giọng thân thiết rõ giả:" Thôi đi, bằng vào dung mạo của cô, chắc là tìm được chồng giàu có rồi chứ gì, tới thủ đô phải báo tôi nhé ... Phải rồi Đường Anh, chuyện năm đó là sao, cô và giám đốc Tạ đột nhiên biến mất như vậy làm mọi người đều ngỡ ngàng."
" Một lời khó nói hết, khi nào có thời gian tôi thong thả kể cho chị nghe." Đường Anh cắt ngang, nói vào công việc:" Hôm nay tôi gọi cho chị là muốn nghe ngóng về một người."
" Được, đây là chuyên ngành của chúng tôi, cô muốn tìm ai?"
" Cừu Địch, hẳn là chị biết anh ấy, đó là người có trong danh sách tuyển dụng năm xưa của chúng ta, nhưng chắc là chị còn biết cả những chuyện khác nữa phải không?"
Lữ Thiên Tư hỏi ngược lại:" Rốt cuộc cô muốn biết cái gì?"
" Tôi chỉ lấy làm lạ, vì sao trên trang web của công ty chị lại thấy một cái tên xa lạ, Mã Thụ Thành, tổng giám đốc đáng lẽ không phải là anh ta ... Hơn nữa tôi không nghe ngóng chút tin tức gì liên quan tới Cừu Địch."
" Ha ha ha."
Giọng Đường Anh không thoải mái:" Chị cười cái gì thế?"
" Sao cô không gọi điện thoại trực tiếp cho cậu ấy để hỏi? Tuy cậu ấy không phải là tổng giám đốc, nhưng là chủ tịch. Công ty tư vấn an toàn thương vụ chúng tôi không còn là công ty riêng như trước mà theo chế độ cổ phần, có sáu người đầu tư, người thứ nhất là Cừu Địch, người thứ hai là La Thành Nhân ... Sao, có cảm giác như sấm nổ bên tai không?" Lữ Thiên Tư vô cùng kiêu ngạo đó, đây là nền tảng của Cáp Mạn, có ông chủ của Thịnh Hoa chống lưng, ai dám xem thường chứ:
Phía bên kia điện thoại, Đường Anh im lặng một hồi rồi hỏi số di động của Cừu Địch, nói qua loa vài câu sau đó cúp máy.
Thỏa mãn rồi, quá thỏa mãn luôn, Lữ Thiên Tư trước kia bị Đường Anh xinh đẹp hơn người đè trên đầu, lần này tràn trề tự tin, nhớ năm xưa cùng Đường Anh tranh giành đấu trí, bĩu môi, thời buổi này à, nói cho cùng vẫn phải dựa vào năng lực ... Nếu không ấy à, đợi đường dài mới thấy được ngựa hay.
Lùi xe lên đường, Lữ Thiên Tư rất nhanh quên đi nhân vật nhỏ bé đó.