Q5 - Chương 009: Đêm trắng sáng bầu rượu tỏ nỗi lòng. (5)
Q5 - Chương 009: Đêm trắng sáng bầu rượu tỏ nỗi lòng. (5)
" Không phải trước giờ cậu làm nên bao nhiêu kỳ tích rồi sao, nói không chừng ở chuyện tình cảm cũng thế." Thôi Tiêu Thiên cổ vũ:” Vừa rồi cậu đi Hàng Châu một chuyến, thuyết phục được Đồng Minh tham gia vào kế hoạch của chúng ta, tiếp tới đây chuyện mà thành công, có thể nói cậu thực sự công thành danh toại rồi, gia đình cô ấy lại chẳng nhìn với con mắt khác sao?”
" Bỏ đi thì hơn, tôi có thành người giàu nhất Bắc Kinh cũng chưa chắc lọt vào mắt họ, gia đình cô ấy rất đặc thù." Cừu Địch lắc đầu, muốn nói gì đó lại thôi, hai người rót chén nhỏ, không uống bát nữa, thong thả nhấp từng ngụm rượu, tắm mình trong bóng đêm mát lạnh, bên tai nghe tiếng côn trùng rỉ rả, còn cả tiếng ngáy khò khò của hai tên trong nhà:
Đêm đã khuya mà chẳng ai có chút buồn ngủ nào, câu chuyện tất nhiên là hồi tưởng cuộc sống, cho dù chuyện qua rất lâu, tâm kết vẫn chưa cởi bỏ.
Từ cuộc sống lại nói tới công việc, Thôi Tiêu Thiên gập tay tính toán:" Bây giờ công ty đã đi vào quỹ đạo rồi, ở thủ đô không lo không có việc, hơn nữa bây giờ ý thức an toàn của người giàu và công ty ngày càng cao, loại giám sát đặc biệt của chúng ta rất có thị trường ... Tôi nước tính tới cuối năm nay, riêng mảng này doanh thu chừng nghìn vạn không thành vấn đề ... Có điều tôi tính thử, lợi ích của cậu cũng không nhiều, bỏ đi phần thu chi, lợi nhuận còn dàn mỏng cho mấy cổ đông, cậu sẽ được chừng khoảng hai ba chục vạn."
Cừu Địch gật đầu, bọn họ không có nghiệp vụ quy mô lớn cho các cơ cấu quốc gia, mới chỉ phục vụ ở lĩnh vực tư nhân, yêu cầu cả kỹ thuật lẫn lắp đặt khá co, những chuyện đó không làm khó được Thôi Tiêu Thiên từng lấy chụp trộm làm phương thức mưu sinh. Hắn tự chủ thiết kế ra các loại thiết bị giám sát theo yêu cầu bên đặt hàng, rất được quần thể khách hàng đặc thù hoan nghênh.
" Tôi không làm gì cả, các anh vất vả kiếm tiền cho tôi, tôi còn có gì để bất mãn."
" Ý tôi nói là nếu kế hoạch tới của chúng ta mà không thành thì với thu nhập đó, cậu muốn cưới một cô gái thủ đô vẫn còn khoảng cách xa đấy."
" Thong thả mà đi thôi, chẳng ai có thể một bước lên trời, đi từng bước mới chắc, tôi không cưỡng cầu." Cừu Địch nâng chén lên uống một ngụm:
Thôi Tiêu Thiên nhìn Cừu Địch với ánh mắt hết sức phức tạp, hắn rất tự tin vào đôi mắt tinh tường của mình, vậy mà tới giờ vẫn không nhìn thấu được Cừu Địch:" Thực ra tôi luôn có một chuyện muốn nói với cậu, lần đó lấy được 500 vạn của Thịnh Hoa, thực ra cậu không cần phải chia, vì chuyện đó cậu làm một mình, chúng tôi không giúp được gì, cậu còn giúp chúng ta thoát khỏi mọi rắc rối. Khi thành lập công ty Cáp Mạn mới, cậu có thể thu bớt về phần trăm hoa hồng của nhân viên cũ, dù sao đây là công ty mới, cậu nhận lại họ đã là may rồi. Cái công ty đó hoàn toàn có thể là của mình cậu, nhưng cậu lại đưa Lão Mã lên làm tổng giám đốc, chia phần cho mọi người ..."
" Tôi hiểu anh định nói gì, tôi không cao thượng hay hào sảng quá mức, tất nhiên tôi không phải kẻ ngốc." Cừu Địch ngăn Thôi Tiêu Thiên lại:" Giống như hôm nay bắt lợn rừng ấy, cần người đào bẫy, cần người hô hào lấy thanh thế, cần phải hợp lực kéo nó lên khỏi hố rồi mang về, sau đó mới tính tới chuyện chế biến thành món ngon ... Cứ cho tôi có thể làm hết một mình, khi ăn một mình sao vui bằng mọi người quây quần thế này, một người qua tham lam chỉ muốn tất cả là của mình, kết quả hoặc chết đói, hoặc là nứt bụng mà chết. Đơn giản vậy thôi."
" Ha ha ha, nói có lý, nhưng làm được như cậu có mấy ai, làm tôi nhớ tới Tạ Kỷ Phong, thằng cha đó chính là loại ăn mảnh như cậu nói." Thôi Tiêu Thiên nói ra vấn đề thực sự:" Thực ra chúng ta cũng chưa phải là kê cao gối ngủ kỹ, hành vi đó của cậu không khác gì nói cậu từng lên giường với Lan Nguyệt Tư vậy, đều là cố ý vả mặt, sỉ nhục người ta. Chuyện đó có vẻ cũng không cần thiết chút nào."
" Ha ha ha, đúng thế, nhưng anh phải thừa nhận làm thế rất đã phải không? Tôi không ư thằng cha đó, hành động theo cảm tính, trêu chọc hắn một hồi không được sao?" Cừu Địch bật cười, tên không hề sửa, thôn tính công ty của người ta, thu gom hết nhân viên của người ta, dựa vào sự chống lưng của Thịnh Hoa, nuốt sạch nghiệp vụ của người ta, đây là hành vi cướp đoạt trắng trợn, khác nào ngủ với vợ người ta một cách công khai đâu. Trong giới ai chẳng biết Cáp Mạn và Tạ Kỷ Phong.
" Tôi không tin chỉ có thế, cậu làm gì chẳng có tính toán." Thôi Tiêu Thiên nghi ngờ:
" Nói cho anh biết nhé, tôi thực sự rất thích cái tên Cáp Mạn, tiếng Anh là Harman, đọc lên nghe rất hay." Cừu Địch cười:
" Không tin, tôi nghi ngờ cậu muốn kích thích hắn quay về thì có." Thôi Tiêu Thiên nói thẳng:
" Ha ha ha, anh nhìn ra rồi sao không nói thẳng đi, vòng vo thăm dò tôi. Đúng, tôi đang đợi hắn quay về, tôi tin hắn sẽ quay về, nếu không cái cục tức này tới cuối đời hắn cũng không chịu nổi. Hắn là kẻ tâm cơ rất sâu, nhưng điểm yếu thì lòng dạ không lớn, một kẻ hẹp hòi."
" Tôi lại không thấy đó là nhược điểm, hoặc có thể nói trong công việc này còn là ưu điểm." Thôi Tiêu Thiên có cái nhìn khác:" Chính vì thế hắn không từ thủ đoạn, tôi có nói chuyện với Lão Mã rồi, anh ấy cũng lo lắng chuyện này."
" Nói thế cũng phải, nghiêm khắc mà nói thì đó cũng không tính là khuyết điểm, có ai là không muốn đút túi nhiều thêm một chút, đây là điều bình thường. Có điều kiếm tới mức để người ta thù hận anh thì nguy hiểm rồi, hắn lén đâm sau lưng người ta, kiếm lấy cả trăm triệu khi Thịnh Hoa bị bán khống, con số lớn như vậy giấu được không? Làm hỏng kế hoạch của cơ cấu bán khống, tính kế của công ty đầu tư mạo hiểm, phản lại Hoa Hâm thuê hắn, lợi dụng Thịnh Hoa, bán đứng chúng ta nữa ... Dùng sức một mình mà khiêu chiến với mấy thế lực lớn, đến giờ La Thành Nhân cũng để bụng ...." Cừu Địch thấy kiếm tiền tới mức đó không tính là thông minh nữa rồi:
" Cậu vẫn còn thiếu một điều."
" Là gì?"
" Cáp Mạn nữa, bỏ rơi người của mình, giờ người Cáp Mạn cũng không nghe lệnh hắn nữa, hắn đúng là kiểu con sói cô độc. " Thôi Tiêu Thiên nhìn Tạ Kỷ Phong mà liên tưởng tới hành động của Cừu Địch, nâng chén rượu lên:" Nào, cạn chén ... Trước kia tôi thích nam nhân, đây là lần đầu tiên có cảm giác phục nam nhân."
" Đợi tôi chán nữ nhân rồi nhất định dẫn anh tới đây sống tới răng long đầu bạc, ha ha ha, cạn." Cừu Địch cười to, hai người xu hướng tình dục khác nhau nói đùa kiểu này, vậy mà chẳng có chút cảm giác thiếu hài hòa nào: