Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 795 - Q5 - Chương 012: Về Chốn Xưa Chuẩn Bị Lên Sân Khấu. (3)

Q5 - Chương 012: Về chốn xưa chuẩn bị lên sân khấu. (3) Q5 - Chương 012: Về chốn xưa chuẩn bị lên sân khấu. (3)

" Anh có cần phun rắm trải đường nhiều như thế không, gọi chúng tôi từ xa về để nghe anh lên lớp mấy thứ vớ vẩn này à?" Lão Phiêu tức giận, cuộc sống thôn quê êm đềm bị phát vỡ làm hắn bực mình lắm, chuyện kinh doanh của Cáp Mạn thế nào, cơ bản hắn không quan tâm:

Lão Mã biết tính hắn cho nên cũng không giận:" Được, đi vào chủ đề chính, DTM đang chuẩn bị tiến hành đánh giá tiềm năng của công ty chúng ta."

" Oa, rốt cuộc cũng đợi tới ngày này." Thôi Tiêu Thiên sáng mắt, bọn họ bỏ không ít công sức thu hút sự chú ý của DTM, Cừu Địch trước khi về quê đã tới Hàng Châu một chuyến cũng vì chuyện này, đây là kế hoạch lên đã được định ra từ lâu, một khi thành công sẽ là bước nhảy vọt của Cáp Mạn:

Lão Phiêu thì lại căn bản không quan tâm, bực bội nói:" Vậy thì anh đi bốc phét với bọn họ là được, gọi tôi làm cái gì? Tôi mà xuất hiện chói lòa, chuyện làm ăn kiểu gì cũng hỏng."

Cảnh Bảo Lỗi cười suýt lạc tay lái, Lão Mã không biết phải làm sao, chỉ có Thôi Tiêu Thiên là biết cách dỗ dành vị thiên tài này:" Nếu người ta muốn đánh giá phương diện kỹ thuật, ngoài anh ra còn ai làm được nữa."

" Đương nhiên rồi, cho chúng lác mắt luôn ấy chứ." Lão Phiêu đắc ý:

Thôi Tiêu Thiên không yên tâm về Lão Phiêu, thằng cha này mà lên cơn giữa chừng thì chẳng ai kiềm chế nổi, hắn quay sang bảo với Lão Mã:" Chúng ta đã từng thiết lập hệ thống an ninh cho mấy biệt thự mẫu, hiệu quả phản ánh rất tốt, có thể đưa họ tới xem ... Nếu cần thiết kế khác, tôi có mấy bản mới."

" Nếu là thế thì tôi đã làm, nhưng ý đồ bọn họ tới đây lần này lạ lắm, đưa cho chúng ta mười bảy loại sản phẩm khác nhâu, yêu cầu chúng ta đánh giá, đồng thời đưa ra báo cáo chi tiết." Mã Thụ Thành nói:

Thôi Tiêu Thiên nghi ngờ ngay lập tức:" Không phải định đi lừa mấy thằng ngốc làm việc công ích miễn phí cho họ đấy chứ, chúng ta đánh giá ưu khuyết xong, bọn họ đem về cải tiến, còn chuyện hợp tác vẫn xa xôi vô hạn, khác nào chiêu lừa sinh viên đại học thực tập không lương."

" Tôi cũng lo lắng điều này, hơn nữa cũng đề xuất với bọn họ rồi. Câu trả lời của họ là Công ty DTM luôn hoan nghênh chúng ta ghe thăm, tổng giám đốc của họ ở phòng 902 tầng 19 tòa nhà tổng công ty đợi chúng ta, có điều chúng ta phải tự vào." Mã Thụ Thành thở dài:

Thôi Tiêu Thiên nghe vậy "à" một tiếng:" Xem ra chúng ta tổ chức buổi hội thảo về an ninh đúng là đã chọc giận người ta, bọn họ đưa ra vấn đề khó thách thức chúng ta à? Nơi đó camera giám sát khắp nơi, rồi cổng an ninh, chuông cảnh bảo, làm sao mà vào được? Nếu chúng ta không vào được sẽ thành trò cười trong nghề, bị họ đem tung hê bêu rếu khắp nơi ... Nếu chúng ta vào được thì còn phiền phức hơn nữa, đủ người ta báo cảnh sát uy hiếp, chúng ta phải nói ra sơ hở an ninh, thậm chí cả phương thức xâm nhập."

" Ê ê đừng nghĩ ai cũng gian trá như các người chứ." Lão Phiêu bới móc:

" Đây không phải là kỹ thuật, mà là tâm thuật, ai có thể đảm bảo là người ta đàng hoàng không?" Thôi Tiêu Thiên hỏi vặn:

Cái phương diện đối nhân xử thế, Lão Phiêu chưa bao giờ ngại làm kẻ ngốc, mấy chuyện này hắn chưa từng muốn tốn công suy nghĩ, xua tay nói:" Thôi, các anh xem mà làm, để buổi tối tôi kiểm tra xem, mai đưa kết quả cho các anh, thế thôi chứ gì?"

Nói rồi lại đeo tai nghe lên, vừa xem phim vừa cười khanh khách như trẻ con lên ba.

" Thôi, chúng ta cứ đánh giá kỹ thuật trước, nhưng chưa gio cho bọn họ vội, đợi Cừu Địch về hẵng hay." Lão Mã đành quyết định như thế, nhắc tới Cừu Địch một cái mới sực nhớ ra:" Cừu Địch và Nhị Bì đâu, chơi còn chưa đủ hay sao?"

" Cậu ta đi tây bắc đón một người, hình như cũng là người sắp ra tù, tên là ..." Thôi Tiêu Thiên vắt óc không nhớ ra, tối hôm qua bị Giản Phàm mời đi ăn, người không bị ảnh hưởng bới chất cồn như hắn, không ngờ ông anh đó tửu lượng kinh người như vậy, hắn uống tới chếnh choáng, Cừu Địch nói gì hắn chỉ nhớ mang máng:" ... Là gì vậy Bảo Lỗi? Cái người mà các cậu quen ở trấn Truân Binh ấy."

" Kỳ Liên Bảo." Chuyện này cũng làm Cảnh Bảo Lỗi rất bất ngờ:" Không nghĩ mấy năm trôi qua như thế mà cậu ấy vẫy chưa quên, thật ra quan hệ đôi bên cũng không thân thiết gì, thật là lạ ... Đôi khi tôi chẳng hiểu cậu ấy có ý gì?"

" Không phải cũng là một tên quái thai chứ?" Mã Thụ Thành tò mò:

Người ta hỏi thế cũng là có lý do cả, nhìn đi bên cạnh Cừu Địch có ai bình thường đâu, ngay cả cô bạn gái cũng quai quái. Cảnh Bảo Lỗi bật cười:" Đợi khi nào gặp là anh sẽ biết, anh ta cấp bậc robocop đấy, từng làm lính trinh sát, Lão Độc so với anh ta cùng lắm là chim non, khó diễn tả lắm, mọi người cứ phải thấy mới hiểu. Cừu Địch trình độ không tệ, đấu với Phí Minh được mấy chục chiêu, nhưng đánh nhau với Kỳ Liên Bảo ấy à, tuy tôi không chứng kiến, nhưng mà tôi nhìn thấy cậu ta bị đánh nằm bẹp giường một tuần luôn."

" Vậy vì sao hắn lại vào tù?"

" Tội danh thì phức tạp lắm, anh ta tự thú." Cảnh Bảo Lỗi thấy nói như vậy không chính xác cho lắm, lại bổ xung thêm một câu:" Cừu Địch tống anh ta vào tù."

" Vãi, thế rốt cuộc là thù hay bạn vậy, sao đưa vào tù rồi lại còn đón người ta ra, loạn thế?" Thôi Tiêu Thiên không hiểu:

" Đó là vì cậu chỉ thích thân thể nam nhân mà không hiểu được tình hữu nghị giữa nam nhân với nhau." Chẳng biết từ lúc nào Lão Phiêu cũng giỏng tai lên nghe trộm rồi, còn thình lình chọc Thôi Tiêu Thiên một câu:

Thôi Tiêu Thiên nghi hoặc:" Anh biết chuyện này à, Cừu Địch bảo sao?"

" Tôi biết gì đâu." Lão Phiêu hả hê nói làm Thôi Tiêu Thiên tức điên:

" Anh không biết thì nói linh tinh cái gì?" Thôi Tiêu Thiên nổi giận cướp di động của hắn, nhét vào khe chỗ ngồi, bằng vào tấm thân cồng kềnh của Lão Phiêu đừng hòng moi ra được:

Lão Phiêu chẳng bận tâm, múc túi lấy ra một cái di động nữa, hừ một tiếng:" Đánh cược xem anh đây có bao nhiêu cái di động không?"

" Đồ tiện nhân." Thôi Tiêu Thiên nhào vào giật điện thoại:

" Buôn ra thằng biến thái, anh đây không thích nam." Lão Phiêu vùng vẫy:

Mã Thụ Thành chỉ biết thở dài, ngồi ngay ngắn nhìn phía trước, mắt không thấy lòng không đâu, chẳng hiểu sao Cừu Địch trị nổi đám này, còn dẫn cả về nhà. Cảnh Bảo Lỗi lái xe cười đến là vui vẻ.
Bình Luận (0)
Comment