Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 80 - Chương 80: Lại Bày Mưu Gian.

Chương 80: Lại bày mưu gian. Chương 80: Lại bày mưu gian.

Chỉ trao đổi vài chiêu, năm người kia không đánh nổi Cừu Địch và Bao Tiểu Tam, đang công trở thành dồn cục vào thủ, hai người cũng không ham đánh nữa, nhảy khỏi xe, chạy về phía xe chở cơm. Năm tên kia biết không đánh lại, không dám truy đuổi mà hò hét người trong đoàn làm phim tới hỗ trợ. Đợi phó đạo diễn Tân Dật Tinh dẫn người tơ nơi thì mấy người bên mình ối á ngồi xuống đất rên rỉ, nam tử trung niên bị đấm cho thành gấu mèo, chửi om xòm, bọn thổ phỉ nhà quê.

Lúc này Bao Tiểu Tam đã chạy lên xe rồi, còn tụt quần xuống, chổng mông về phía bọn họ vỗ chan chát, đám người đuổi theo sau tức tìm mặt, chỉ biết chửi bới chứ chẳng thể làm gì.

" Hollywood ... Toàn bộ tồn thất anh phải đền!"

Phó đạo diễn Tân Dật Tinh giận sôi gan rống lên, quay đầu lại làm gì thấy ai nữa ... Cũng phải, với sự nhanh trí của Hollywood, tội gì đứng đó đợi người ta đòi bồi thường chứ!

Chiếc xe chở cơm đã phun khói chạy mất rồi, mang theo tiếng cười đi xa dần.

Cơ mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, Bao Tiểu Tam kéo quần lên mặc lại tử tế thì mặt tái đi:" Thôi xong rồi, còn chưa lấy tiền diễn xuất."

" Bỏ đi, coi như tới chơi, đấm bọn mặt trắng một trận cũng sướng rồi." Cừu Địch ăn mấy cú đấm, nhưng y da dày, đánh đấm cỡ đó chẳng khác gì đuổi muỗi thế nên chẳng bận tâm, để ý tới thu hoạch vừa rồi hơn:" Mày kiếm được cái gì?"

" Tao kiếm được cái di động." Bao Tiểu Tam cười như trộm, móc túi lấy ra một cái di động, đồ của SamSung không rõ đời nào, nhưng mà khá cao cấp, không phải đồ rẻ tiền:

Cừu Địch cướp ngay lấy, rút chìa khóa đa năng ra, lấy thứ nhọn chọc sim, rút sim ra, sau đó tắt máy mới yên tâm, mấy thứ đồ cao cấp này có truy vết:" Có mật mã, đừng mở máy, chẳng biết có thứ gì hữu dụng không?"

Bao Tiểu Tam hỏi:" Mày thì sao, thu hoạch thế nào?"

" Tao cũng không biết đây là cái gì, đặt bên máy vi tính cho nên tao lấy luôn." Cừu Địch lấy ra một thứ giống hộp diêm, vỏ ngoại trong suốt:

Cảnh Bảo Lỗ nhận lấy xem:" Đây là Microdrive của Asus."

Bao Tiểu Tam nhìn trái nhìn phải cũng chẳng nhận ra:" Dùng làm cái gì thế?"

" Đồ ngốc, đây là ổ cứng, dùng để lưu trữ dữ liệu, thứ này chống nước, chống lửa, chống chấn động." Cảnh Bảo Lỗ mắng một câu rồi giải thích:

Cừu Địch cười ha hả:" Chống đủ thứ nhưng mà không chống trộm thì được cái mẹ gì!"

" Ồ, đồ tốt!" Bao Tiểu Tam cũng vui mừng, cơn giận được xả toàn bộ, cứ nhớ lại cảnh tượng chó chạy gà bay lúc đó của đoàn làm phim là khoan khoái:

Cảnh Bảo Lỗi lại không đánh giá cao hành vi của bọn họ:" Các cậu sao lại trộm đồ của người ta như thế chứ?"

" Sai rồi, đây là hoạt động gián điệp, không phải hoạt động trộm cắp!" Bao Tiểu Tam đường hoàng nói:" Chúng tôi làm vậy không phải vì tiền."

" Các cậu làm việc không nghĩ à, chỉ có các cậu chạy lên xe, bọn họ mất đồ một cái sẽ nghi các cậu ngay ... Đó là đoàn phim lớn, cả ông chủ của ông chủ chúng ta cũng phải lấy lòng, bọn họ tìm các cậu thì phải làm sao?" Cảnh Bảo Lỗi đau đầu lắm, hai tên này quá to gan, chuyện gì cũng dám làm, hơn nữa lại còn không thèm tính xa:

" À, mày nói đúng, mau chuồn thôi." Bao Tiểu Tam giở chiêu sở trường, gặp chuyện là chạy gấp:

" Bọn tôi muốn kiếm ít tình báo thôi mà, không làm như thế thì tra làm sao?" Cừu Địch nhún vai, kỳ thực cũng thấy phiền rồi, đám người kia chắc chắn báo lên trên, vậy thì phải làm sao:

" Thế đã kiếm được chưa?" Cảnh Bảo Lỗ hỏi:

Bao Tiểu Tam và Cừu Địch không chắc lắm, dù lấy được di động và ổ cứng, nhưng mà bọn họ cũng chẳng biết trong đó chứa thông tin mình cần không? Lúc đó đúng là hơi làm bừa thật.

" Tôi kiếm được rồi đấy." Cảnh Bảo Lỗ đưa ra tuyên bố bất ngờ:

" Cái gì?" Bao Tiểu Tam và Cừu Địch đều không tin:

" Lúc hóa trang, tôi nói chuyện với nữ chính, tôi ra sức bêu xấu Lão Hách, nói hắn bớt xén tiền lương diễn viên bao nhiêu, thường ngày keo kiệt thế nào, còn nói đây thực ra là cái thôn bỏ hoang, đừng để hắn xẻo thịt. Cô ta cũng giận lắm, nói bọn họ tới đây thuê địa điểm thôi cũng phải trả Lão Hách 30 vạn rồi."

Té ra tin tình báo lại có được dễ như thế.

"Sao mày không nói sớm, làm bọn tao phải mạo hiểm đi cướp xe của người ta." Bao Tiểu Tam giận sôi gan:

" Có đúng không vậy, làm sao lại đơn giản như thế chứ?" Cừu Địch không cam tâm chút nào:

" Đơn giản thế thôi, có nhớ sách hướng dẫn viết gì không, nguồn tin tức tới từ nơi chúng ta không ngờ tới, hôm nay chính là vậy đấy." Cảnh Bảo Lỗ được dịp lên mặt:" Các cậu không chịu đọc chứ gì?"

" Đắc ý quá nhỉ, chỉ mới thành công có một lần mà vui thế à?" Cừu Địch khinh bỉ:

Bao Tiểu Tam càng đáng ghét hơn, dựng ngón giữa lên:" Vui cái buồi, nhìn một cái là biết mày bị cưỡng bức lên cao trào rồi."

" Ha ha ha, cái này gọi là người biết không khó, chỉ khó với người không biết ... Các cậu nên suy nghĩ làm sao giải quyết hậu quả đi, đánh diễn viên đoàn làm phim, phá rối quay phim, e rằng hôm nay thành ngày cuối cùng của chúng ta ở trấn Truân Binh rồi." Theo Cảnh Bảo Lỗi thấy, chỉ còn đường chuồn cho sớm thôi, tuy cũng thích nơi này đấy, nhưng mà rời khỏi đây còn thích hơn:

" Hừ, nếu là lúc vừa mới tới đây mà xảy ra một chuyện như vậy, chúng ta đúng là phải chạy ngay." Cừu Địch khịt mũi:" Có điều bây giờ khác rồi, tôi không định chạy, có tin tôi ném đồ trở về, bọn họ không dám đánh một phát rắm nào không?"

" Tin!"

" Không tin!"

Như mọi khi, Bao Tiểu Tam và Cảnh Bảo Lỗi ý kiến trái ngược.

Cừu Địch ngoắc ngón tay, ba cái đầu chụm vào một chỗ thương lượng:" Trước tiên về đưa cho Thiên Kiều, xem cô ấy có lấy được dữ liệu trong điện thoại và ổ cứng ra không, sau đó làm thế này ..."

Tất nhiên làm gì có chuyện gì hay ho, Bao Tiểu Tam nghe mà thú huyết sục sôi, Cảnh Bảo Lỗi thì rợn người từng cơn, có điều hắn không có quyền lên tiếng, hai thằng ác nhân kia uy hiếp, lần này mà mày dám rụt đầu làm rùa, có tin hai bọn tao luân phiên cưỡng bức không?

Uy hiếp kèm đe dọa, Cảnh Bảo Lỗi bị kéo lên thuyền giặc, ý kiến ba người thống nhất cao độ.
Bình Luận (0)
Comment