Q5 - Chương 029: Chim sẻ non khó chung bước đại bàng. (3)
Q5 - Chương 029: Chim sẻ non khó chung bước đại bàng. (3)
Cừu Địch tâm tư ở nơi khác, nhìn Bao Tiểu Tam trông có vẻ chững trạc hơn nhiều ngồi đó không tham gia đánh lộn, ánh mắt nhìn cánh tay phải của hắn, thở dài.
Bao Tiểu Tam hiểu lầm ý Cừu Địch, vội vàng chặn họng y:" Không phải mày định vay tiền tao đấy chứ? Tao không có đâu nhé, đầu tư vào đây cả đống rồi, sau mùa thu may ra mới lấy về được một ít vốn ... Mày đúng là đầu tư vào đây 50 vạn thật, nhưng khi đó mày không nói là phải trả hoa hồng, đừng có thấy tao làm ăn tốt là tăm tia, không nể tình huynh đệ. Tao nói cho mày biết, tình cảm và tiền bạc không liên quan tới nhau."
Thôi Tiêu Thiên cười phá lên, ưu điểm lớn nhất của Bao Tiểu Tam là tiền bạc rất rạch rồi, à không, nói thế cũng không đúng lắm ... Tóm lại là bất kể là chơi gái hay đầu tư, tiền quịt được cứ quịt, chuyến này Cừu Địch đừng mong đòi tiền hoa hồng, đến tiền đầu tư cũng quên đi.
Bảo hắn vì huynh đệ liều mạng thì được, bảo hắn vì huynh đệ bỏ tiền thì thôi, khỏi mơ.
Cừu Địch lạ gì cái tính Bao Tiểu Tam nữa, nếu thực sự để bụng thì y đã cầm dao chém hắn vài phát lâu rồi:" Cút xéo, thằng chó chết, đang định nói chuyện tử tế, mày muốn tiền bạc chứ gì? Chuẩn bị 50 vạn đầu tư, đừng để đến khi thấy tao kiếm được tiền từ DTM lại thèm đỏ mắt, nói tao không có tình nghĩa."
" Thật hả?" Bao Tiểu Tam hưng phấn, nói tới chuyện kiếm tiền thì hắn hoàn toàn tin tưởng vào Cừu Địch, lập tức vỗ ngực:" Được, tao thiếu đếch gì tiền."
Lần này cả Đinh Nhị Lôi cũng không thể chấp nhận được nữa, đang vật lộn với Lão Phiêu còn khều chân đạp Bao Tiểu Tam một phát. Bao Tiểu Tam thấy mọi người nhìn mình chằm chằm mới sực tỉnh là trước sau mâu thuẫn, có điều mặt hắn dày lắm, nhìn mọi người cười ha hả.
Phía tấn công thì rất thoải mái vui vẻ, phe phòng thủ thì khổ sở, bởi vì không biết đối thủ của mình là ai, không biết người ta tấn công vào đâu, càng không biết một khắc sau sẽ xảy ra chuyện gì. Suốt cả đêm không ngủ, giờ là buổi chiều rồi Hoàng Thành vẫn chỉ huy kỹ thuật viên và bảo an tra xét lỗ hổng, đặc biệt là khi tin tức đàm phán đổ vỡ được trợ lý Vưu và thư ký Vệ báo về, bọn họ lại càng căng thẳng cứ như sắp ra trận.
Hoàng Thành xưa nay là người hiền lành, ngoại trừ vấn đề liên quan tới kỹ thuật ra thì ít khi tham gia bất kỳ cuộc tranh luận nào. Lần này đến hắn cũng thấy đối phương quá đáng lắm rồi, mong bọn chúng tiếp tục mò đến, tóm lấy được sơ hở, lúc đó nhất đó trút hết cục tắc này.
Vì đám khốn kiếp đó mà uy tín bộ phận kỹ thuật rớt xuống đáy rồi, nhân viên công ty thấy bọn họ không lạnh nhạt thì lườm nguýt.
Trên tra dưới xét, cả một ngày thấp thỏm lo âu cứ như vậy qua đi, chẳng có chuyện gì xảy ra hết, chỉ mười mấy phút bị nhiễu tín hiệu giám sát, thế mà làm công ty mất ăn mất ngủ một ngày.
Ngày mới lại đến, từ sáng sớm công ty DTM đã đón hai vị khách đặc biệt, cảnh sát, được mời tới thẳng văn phòng tổng giám đốc. Công ty lớn khó tránh khỏi việc dính dáng tới pháp luật, quan hệ với cảnh sát địa phương. Hai viên cảnh sát hôm nay tới đây không phải là công vụ, mà là ủy thác tư nhân, ủy thác đặc thù này đã khiến họ mất cả một ngày điều tra chứng cứ, bây giờ tới trả lời.
" Đây là ghi hình giám sát của Cty Lễ Nghi, đây là giám sát lúc nhận hàng chuyển phát ... Còn đây là thứ đặc thù hơn, hàng đặt mua trên mạng, chúng tôi đều tra ra rồi. Tổng giám đốc Liêm, phải chăng có người gửi cho anh những thứ mang tính uy hiếp, tống tiền không? Nếu gây nguy hiểm cho an toàn nhân thân, vậy có thể lập án điều tra."
" Có điều độ khó tương đối lớn, anh xem cách ăn mặc của người tới gửi hàng đi, rõ ràng là kiểu dân lao động làm việc ở công trường. Loại người này đừng mong đợi giấy tờ họ là thật, nếu muốn dựa vào đặc trưng thể hình diện mạo để tra thì sẽ khá tốn công sức ..."
" Ngoài ra có thể khẳng định, nếu có người nhắm vào DTM, vậy khó có thể là người gửi hàng kia, đối phương đã sử dụng người khác để gửi hàng cho mình, tức là có ý thức chống điều tra. E tìm được người gửi hàng thì muốn tra tiếp ai ủy thác họ gửi hàng lại còn khó hơn nữa."
Hai viên cảnh sát từ góc độ chuyên môn uyển chuyển nói với Liêm Giang Đào, loại vụ việc này kinh phí điều tra sẽ rất cao, nếu tra ra kết quả thì phải lập án, đã lập án rồi thì tình tiết vụ án phải điều tra rõ ràng, tức là họ sẽ phải tới hỏi chuyện DTM.
Xem qua video giám sát, Liêm Giang Đào mới biết mình đã suy nghĩ quá đơn giản, nhìn vào thời gian hiển thị trên video, hắn nhận ra, ngay khi đối phương chặn đường ống của bọn họ đã chuẩn bị cho ngày tiếp theo rồi. Anh bận rộn chống đỡ đầu này, người ta chọc vào đầu khác, trở tay không kịp.
Rơi vào hố người ta đào rồi sẵn rồi, hình như càng vùng vẫy càng lún sâu hơn.
Chứ không à, bảo lập án điều tra ư? Người ta gửi tới cái gì, giày dép, hộp nhạc, trang vàng, không phải thứ có tính uy hiếp gì cả, chẳng nhẽ nói là mấy thứ nhỏ xíu gắn trong đó làm nhiễu thiết bị giám sát
Ừ, cho dù tra ra được ai làm thì làm sao? Người ta không đe dọa, không tống tiền, không gây nguy hiểm cũng không gây tổn thất gì. Có bắt được thì người ta cũng lên đồn lấy lời khai, giáo dục miệng, hứa không tái phạm nữa là hết. Nhưng tổn thất thì DTM không cách nào gánh nổi.
"Không có chuyện gì lớn hết, là chuyện riêng thôi ... Công ty chúng tôi có nhân viên thôi việc, tôi lo hắn còn liên hệ với nội bộ công ty, công ty liên quan tới bảo mật n hư chúng tôi, rất chú trọng phương diện này. Giờ xem ra là chúng tôi đề phòng quá mức rồi, phải cám ơn các vị ..." Liêm Giang Đào nhanh chóng đưa ra quyết định chính xác, gọi thư ký tới mời hai vị cảnh sát sang phòng bên cạnh, làm gì thì người ngoài không cần biết. Dù sao thì hai viên cảnh sát cũng rất vui vẻ đứng dậy bắt tay tổng giám đốc Liêm rồi theo thư ký đi.