Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 815 - Q5 - Chương 032: Phá Trận Tử Biến Cố Ở Khắp Nơi. (2)

Q5 - Chương 032: Phá trận tử biến cố ở khắp nơi. (2) Q5 - Chương 032: Phá trận tử biến cố ở khắp nơi. (2)

Nhìn Cừu Địch bị cô thư ký quát mà mặt không đổi sắc, không vội vàng gì, biết đối phương có chỗ ỷ lại, nhưng đối phương có vẻ không có ý sử dụng thứ đó, có thể xem đây là một thiện chí, hoặc có thể nói, đối phương cũng không dám đắc tội quá mức với DTM. Liêm Giang Đào dần dần yên tâm hơn, đối phương tất nhiên phải kiêng kỵ thôi, cá chết lưới rách đâu được gì, cười ha hả:" Chỉ dựa vào chút thủ đoạn vặt vãnh thì không giành được thị trường, cũng không kiếm được lợi nhuận đâu. Cho dù là các anh có dùng hét bản lĩnh toàn thân cũng không dao động được căn cơ DTM."

" Làm sao anh biết là chúng tôi chỉ có chút thủ đoạn vặt vãnh? Nói không chừng chúng tôi có kế hoạch lớn thì sao? Giống như tổng giám đốc Liêm anh năm xưa từ hải ngoại về nước sáng nghiệp vậy, đầu tư vào ngành nghề không mấy ai chú ý, ai có thể ngờ được thị trường có ngày hôm nay? Tôi nghe nói khi đó anh thế chấp cả nhà đi sáng nghiệp, đầu tư chỉ 200 vạn mà thôi." Cừu Địch giang tay:" Ai biết trước được gì."

Cô thư ký xem thường, cuối cùng cũng biết thân biết phận phải nịnh nọt người ta rồi.

Có ai không thích những lời tâng bốc đâu, hơn nữa Liêm Giang Đào nhìn ra ý tứ khác trong lời nói của đối phương, bọn họ quả thật không có ác ý, nếu không một khi xâm nhập được vào máy chủ rồi, có trong tay cao thủ cỡ đó, sẽ làm được rất nhiều việc, không cần tỏ ra khiêm nhường thế này.

" Được, nếu như đã tới rồi, vậy tôi cho anh 5 phút để thuyết phục tôi. Cô Vệ, chuẩn bị ghi chép hội đàm đi, tôi và anh ... Cừu Địch phải không, chúng ta chính thức trò chuyện." Liêm Giang Đào rốt cuộc cũng đi vào giữa phòng ngồi xuống:

Cô thư ký không dám lắm lời, vội vàng lấy sổ tay ra, chuẩn bị ghi chép. Cừu Địch lại nói:" Chờ thêm một chút, tôi từ xa tới, thiếu lễ không phải là khách ... Tôi muốn tặng giám đốc Liêm một món quà nhò, nhất định anh phải nhận nhé."

Liêm Giang Đào hơi nheo mắt lại, món quà này e là không dễ nhận:" Ở đâu?"

Cừu Địch không đáp ngồi đó chờ đợi, hai người kia chẳng hiểu ra sao. Chừng hơn hai phút khi Liêm Giang Đào định nói thì nghe thấy tiếng bước chân vội vàng, thư ký Vệ cho rằng lại có kẻ xâm nhập thì đứng bật dậy chạy ra cửa, không ngờ Hoàng Thành cứ như lên cơn xông vào như gió, làm cô ré lên nhé tránh.

Hoàng Thành chẳng để ý hay xin lỗi, đặt một cái máy tính bản lên bàn, nói gấp:" Tổng giám đốc, tổng giám đốc ... Không phải hệ thống của chúng ta có vấn đề, mà chúng ta bất cẩn để trojan xâm nhập, thời gian xâm nhập được khống chế trước, không quá hai phút tự ngừng hoạt động, nếu không sẽ bị truy lùng ngược, bọn chúng căn bản không thể công phá được tường lửa, mà giở trò từ bên trong ... Hả, đây là ai?"

" Anh không cần quan tâm là ai, có chuyện gì khác không?" Liêm Giang Đào đã chuẩn bị cho tình huống xấu nhất nên hắn không để tâm mấy thứ vặt vãnh nữa, chuẩn bị đuổi Hoàng Thành đi:

" Có ạ." Hoàng Thành có chút nghi ngờ nhìn Cừu Địch, gật đầu:

" Nói đi." Liêm Giang Đào đã hoàn toàn khôi phục như thường, không vội vàng:

" Đối phương gửi cho tôi cái này ..." Hoàng Thành tay như nặng tới ngàn cân, đưa máy tính bảng cho Liêm Giang Đào, trên đó là chi chít những dòng lệnh dài, hắn giải thích:" Đây là 11 bug được tìm ra."

Nghe câu này, ngay cả cô thứ ký ngồi bên cũng rúng động trong lòng, mỗi một chương trình đều phải trải qua lượng lớn thao tác thực tiễn mới tìm ra được những chỗ không tương thích, sau đó dần dần cải tiến. Một chương trình điều khiển đã hoàn thiện, cho dù biết mã nguồn, tìm ra được một hai bug đã phí không ít tinh lực, huống hồ người ta căn bản không biết ... Thế nên khỏi phải nói, món quà này rất lớn, phải đáng giá trăm vạn tiền nghiên cứu.

" Tổng giám đốc Liêm, người đó là kỳ nhân, chắc chắn là kỳ nhân ... Đứng nói là tìm ra nhiều bug như thế, cho dù giải mã được chương trình của chúng ta, tìm ra được mã nguồn thì tôi dám nói không mấy ai làm được, huống hồ là ... " Hoàng Thành kích động nói không ngừng, thi thoảng lại nhìn Cừu Địch, người này thời điểm đặc biệt như thế xuất hiện ở phòng 902, mặc đồng phục an ninh mà ngồi ngang hàng với ông chủ, hắn gần như đoán ra thân phận rồi, ánh mắt đó đầy sùng bái, thiếu điều xin đối phương số điện thoại thôi:

" Tôi biết rồi, anh lui ra đi." Liêm Giang Đào xua tay không để hắn nói hết:

Hoàng Thành không vui, vẻ mặt như muốn chửi người, không ngờ mang tới niềm vui lớn như thế mà chẳng khiến ông chủ động lòng.

Cừu Địch thấy người này rất đáng yêu, giúp y khỏi phải nói nhiều, cười thiện chí với hắn. Hoàng Thành định hỏi gì đó nhưng bị thư ký Vệ nhanh trí lấy cớ có chuyện muốn hỏi mời ra ngoài.

Chốc lát sau thư ký Vệ quay về đóng cửa lại, hai phe, ba người, bầu không khí trong phòng hơi quái dị, không giống kẻ thù, chắc chắn không phải là bạn.

Giành đủ thời gian cho đối phương tiêu hóa món quà kia, Cừu Địch hỏi:" Đã bắt đầu được chưa?"

" Xem ra các anh nhắm vào chúng tôi một thời gian dài rồi." Liêm Giang Đào cảm khái, bị người ta chiếu tướng tới mức độ tìm ra cả sơ hở trong chương trình, không phải chuyện vài phút đột nhập có thể làm được, đối phương hẳn âm thầm xâm nhập rất lâu rồi:

Cừu Địch không trả lời, không tỏ thái độ gì.

Liêm Giang Đào biết đối thủ khó nhằn, chẳng phải một hai câu thăm dò mà phát hiện ra điều gì, nói luôn:" Bất kể anh theo dõi chúng tôi bao nhiêu lâu, bất kể anh tìm ra bao nhiêu sơ hở, không đại biểu chúng ta có cơ sở hợp tác, trên thương trường chỉ nói lợi ích ... Có điều nếu như các anh có ý gia nhập đội ngũ kỹ thuật của chúng tôi thì có thể cân nhắc, sự cố ngày hôm nay chứng tỏ lực lượng kỹ thuật của DTM cần dòng máu mới."

" Anh hiểu sai rồi, ý tôi là có thể tính giờ được chưa? Tôi chỉ nói vài câu thôi, không mất tới năm phút đâu." Cừu Địch không tiếp lời hắn mà nhắc lại chuyện cũ:

Bấy giờ Liêm Quang Đào mới nhớ ra trước đó mình định giới hạn năm phút, giờ quên lời mình nói, rõ ràng yếu thế hơn hẳn.

Hắn nâng tay lên xem giờ, ra hiệu cho Cừu Địch có thể bắt đầu rồi, tuy đối phương đơn thương độc mã tới được đây là đã thắng ở mặt kỹ thuật một bàn, nhưng chẳng là gì, ưu thế của DTM quá áp đảo, giờ người đã lộ diện, hắn không tin đối phương còn ưu thế gì nữa.
Bình Luận (0)
Comment