Q5 - Chương 034: Phá trận tử biến cố ở khắp nơi. (4)
Q5 - Chương 034: Phá trận tử biến cố ở khắp nơi. (4)
Trong phòng tổng giám đốc của DTM, năm phút đã qua rồi, thư ký Vệ cũng không nhắc là đã quá giờ, bản báo cáo đánh giá sản phẩm mà Cừu Địch mang theo đã thu hút sự chú ý của Liêm Giang Đào.
Xem qua báo cáo đó Liêm Giang Đào mới hiểu, mình vẫn quá xem thường lực lượng kỹ thuật của Cáp Mạn rồi, mặc dù về tiêu thụ chưa tạo ra được hiệu ứng quy mô, nhưng nghiên cứu phát triển kỹ thuật đã hoàn thiện. Đối phương cung cấp thiết kế sáu loại sản phẩm, độ thấu quang, khả năng chống nhiễu, độ phân giải, cùng với đánh giá sử dụng ở các môi trường khác nhau, các con số hơn xa sản phẩm chủ đạo của DTM.
Xem xét kỹ thêm một lượt nữa, Liêm Giang Đào mới đặt tài liệu xuống:" Đúng là các anh đã nhắm vào chúng tôi không chỉ ngày một ngày hai, thiết kế của sáu sản phẩm này trùng hợp nghiêm trọng với đường lối thiết kế chúng tôi đưa ra thị trường, tôi hoài nghi, lõi chương trình của các anh cũng là ăn trộm của chúng tôi."
Firmware do nhà xưởng cấp chính là linh hồn của một sản phẩm giám sát, muốn tháo vỏ giải mã cũng rất khó khăn, nhưng Liêm Giang Đào không hoài nghi đối phương có năng lực này.
" Tôi không quá am hiểu kỹ thuật, nhưng tôi biết, Firmware mà chúng tôi tham khảo không phải chỉ của các vị đâu." Cừu Địch bình thản đáp:
Liêm Giang Đào và cô thư ký đều nghẹn cứng họng, lời này không phải phủ nhận, mà là đang nói, chúng tôi không phải chỉ lấy của mỗi mình anh đâu, đừng tưởng mình giỏi.
Ngành phần mềm này rất đặc thù, như khi máy vi tính vừa mới thịnh hành, lượng lớn phần mềm trong nước thật ra là giải mã chương trình của nước ngoài, sau đó khoác lên người lớp vỏ Hán hóa mà thôi. Firmware trong các thiết bị giám sát lúc khởi đầu cũng giống với thời đại máy vi tính, chỉ có như thế anh mới có thể chạy trên cùng vạch với người ta, nếu không anh sẽ mãi mãi tụt hậu.
Cừu Địch thấy đối phương trầm tư, y nhắc nhở:" Giám đốc Liêm để bụng chuyện này à, tôi dám khẳng định, mặc dù tham khảo ở nơi khác, chúng tôi cũng thêm vào rất nhiều sáng tạo, không phải là chỉ biết sao chép, nếu chỉ biết sao chép thì đã chẳng hơn được ai."
Đúng, vấn đề chính là ở đây, nếu đơn thuần là sao chép chỉ là người đến sau, DTM đang đi đầu thị trường rồi, Cáp Mạn làm sao hơn được bọn họ. Nhưng thực tế là, đối phương đi trước bọn họ một bước rồi, hắn chẳng thà đối phương chỉ biết sao chép còn hơn, Liêm Giang Đào chỉ bản in Cừu Địch cung cấp hỏi:" Có sản phẩm thật không, tôi cần tự mình đánh giá."
" Có, đã đặt trong nhà kho của chúng tôi một thời gian rồi, mỗi mẫu hơn trăm cái, anh thoải mái kiểm tra." Cừu Địch cười, chỉ cần khơi lên hứng thú của đối phương thì dễ rồi:
" Chi phí thì sao?" Liêm Giang Đào tò mò hỏi, loại kính quang học nhắc tới trên thiết bị có giá không hề thấp, không phải là bọn họ không làm ra thứ tốt hơn, mà vì phải thị trường hạn chế, phải tính tới lợi nhuận, cân nhắc nhiều mặt:
" Nếu tôi nói sản phẩm của chúng tôi giá cao hơn của các anh khoảng 20%, anh có tiếp nhận được không?"
" Mức giá đó hoàn toàn có thể chấp nhận được."
Cừu Địch bất ngờ nói:" Sự thực thì giá của sản phẩm này cơ bản ngang với D90 của anh, chi phí sản xuất tương đương, nhưng các anh đầu tư nghiên cứu phát triển nhiều hơn, cho nên có thể nói sản phẩm chưa có tên của chúng tôi có giá rẻ hơn."
Câu này làm ngay cả nữ thư ký cũng run tay, bất kể là hợp tác hay bán sáng chế, giá đương nhiên là càng cao càng tốt, nhưng người này lại như đầu bị kẹp vào tường, toàn nói thật. Liêm Quang Đào không kìm nổi kích động, nói thẳng luôn:" Cứ giả sử kết quả kiểm tra đúng như anh nói, tiền chuyển nhượng độc quyền sáng chế sáu sản phẩm này thế nào, các anh đã có đánh giá chưa?"
" Ồ, nếu anh muốn độc quyền sáng chế cũng không thành vấn đề ... Có điều giám đốc Liêm, anh không nghĩ tới hợp tác sâu rộng hơn sao? Ví dụ như chúng ta có thể nắm cổ phần chéo của nhau, ví như chúng tôi có thể lấy kỹ thuật nhập cổ phần, ví như chúng tôi có thể vì DTM khai thác thị trường cao cấp ... Nhiều lắm. Bất kỳ loại nào chẳng phải cũng hơn việc đơn thuần là các anh mua độc quyền sáng chế à?" Cừu Địch đưa ra liền mấy kiến nghị:
" Thế hả? Tôi chẳng thấy Cáp Mạn có giá trị đến thế." Liêm Quang Đào từ chối:
" Không anh có thấy, chúng ta đều hiểu rằng, trong sản nghiệp này kỹ thuật là vua ... Anh mua vài quả trứng vàng chắc chắn không lãi bằng có con gà để trứng rồi. Tôi biết anh khả năng còn băn khoăn, sợ miếng bánh thị trường bị chúng tôi lấy mất, tổn hại lợi ích của anh. Nhưng sao anh không nghĩ tới làm thị trường lớn hơn một chút? Toàn quốc có tới cả trăm cả nghìn công ty trong lĩnh vực này, chúng ta chung tay cướp lấy thị trường của công ty khác, không phải thừa sức nuôi cả hai sao?" Cừu Địch giang rộng tay minh họa:
" Nhưng các anh không hề có thực lực đó, không phải chỉ cần làm ra sản phẩm tốt là xong, các khâu vận chuyển, tiêu thụ, tái đầu tư sản phẩm, các anh đều gần như không có ... Muốn mở rộng thêm thị trường thì cần phải có nhà máy lớn gia công thay một cách ổn định. Cáp Mạn chỉ vẻn vẹn là một công ty loại hình tư vấn, vậy thì hợp tác thế nào? Chẳng lẽ chúng tôi phải nâng đỡ các anh từ đầu?"
Mặc dù từ đầu tới giờ liên tục bị thua thiệt bởi đối phương, nhưng khi bàn tới hợp tác cụ thế, thực lực của DTM thể hiện chênh lệch rõ rệt, quyền chủ động hoàn toàn nằm trong tay Liêm Giang Đào, hắn vẫn không thể hợp tác với Cáp Mạn.
Nhưng mà nói thật, hắn cũng muốn hợp tác, tới lúc này Liêm Giang Đào thậm chí còn tiếc vì đối phương quá nhỏ, không đủ điều kiện lập cơ sở hợp tác đôi bên.
Có điều đây là điều Cừu Địch muốn nghe thấy, y hỏi:" Làm sao anh biết là chúng tôi không có những thứ đó? Đội ngũ tiêu thụ của tôi khả năng còn mạnh hơn công ty anh, nhà máy gia công của chúng tôi chắc chắn là không thua gì các anh ... Nếu không anh nghĩ sản phẩm này của chúng tôi làm ra thế nào? Thấu kính, khuôn đúc, mạch điện, nhà máy nhỏ không có trình độ làm tới mức này, nếu không có nhà máy lớn sau lưng, anh nghĩ chúng tôi làm ra được sao?"
Đúng, rõ ràng là không, nếu nhà máy lớn, bọn họ không phí công chỉ làm ra có một trăm sản phẩm đâu, nếu lời đối phương nói là thật, vậy không phải y tới đây để tìm hợp tác, mà là đợi được giá mới bán thôi. Đối phương khó lường, Liêm giang Đào cẩn thận hỏi:" Là nhà nào?"