Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 824 - Q5 - Chương 041: Hoa Chẳng Phải Là Hoa Lòng Ta Loạn. (1)

Q5 - Chương 041: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (1) Q5 - Chương 041: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (1)

Bóng đêm mông lung, bầu trời sâu thăm thẳm, sao trời lấp lãnh và ánh đèn rực rỡ dưới mặt đất dường như dung hòa vào làm một.

Nơi đây là một tiểu trấn mỹ lệ tĩnh mịch, một nơi dựa núi nhìn sông, con phố dài toàn là kiến trúc kiểu Châu Âu, một căn nhà nhỏ có sân vườn gọn gàng. Dưới ánh đèn khuya khắt, nam nhân đang ngồi trên ghế sô pha trầm tư, người thoải mái ngả ra sau, tay cầm di động xem tin tức trên mạng. Ở chốn đất khách quê người, liên kết trên mạng có rất nhiều điểm hạn chế, có điều vẫn ổn, hắn có thể đọc được những tin tức tương đối công khai đưa trên trang báo quốc tế.

Đó là thói quen chung của những người rời xa quê hương tổ cuốc, luôn tìm cách nào đó làm vơi đi nỗi sầu nhớ quê nhà, tựa hồ trong huyết mạch luôn có thứ duyên phận không cách nào cắt đứt.

Giải tỏa bằng bạo lực, sự kiện khiếu nại tập thế, cảnh sát đánh người, án oan nhiều năm ... Các tiêu đề lớn chiếm hết cả trang, thật là, giờ đến cả bọn quỷ phương tây cũng biết phóng đại tin tức tiêu cực trong nước rồi, ngược lại rất nhiều thay đổi phát triển trong nước lại bị bỏ qua. Nếu dùng Hán ngữ để truy cập sẽ có rất nhiều hạn chế cùng ký tự vô nghĩa bị mã hóa sai, cứ như liên tục nhắc nhở anh, đanh là nước ngoài, không phải trong nước.

Đúng thế, nơi này không phải trong nước.

Cho dù anh có học được tiếng nước ngoài lưu loát cũng không thay đổi được khuôn mặt, cho dù gia sản của anh có lớn, trong mắt người khác anh vẫn là kẻ lạc loài. Nhà thờ khả năng sẽ không hoan nghênh anh, dân cư cũng khả năng sẽ không tiếp nhận anh, cho dù là láng giềng qua lại cũng sẽ ngó lơ anh, những điều đó anh không nhận ra ngay khi còn mới lạ, chỉ khi nào sống lâu rồi, qua cử chỉ nhỏ của người xung quanh mới phát hiện ra mình chỉ là công dân loại hai.

Hoặc có lẽ là sự mẫn cảm của người nửa chừng rời tổ quốc, không thể thích ứng được ... Nhưng nói thế nào thì vẫn khác quá xa sự tưởng tượng về thế ngoại đào viên khi ở trong nước.

Hắn trở mình, đổi tư thế cho thoải mái hơn, vô tình mở ra một trang tin tức xã hội, một hàng chữ nhỏ ở bên góc thu hút sự chú ý của hắn, quan trọng là từ " Cáp Mạn". Hắn mở ra xem, báo đưa tin công ty DTM và Cáp Mạn hợp tác chiến lược, đưa ra rất nhiều thiết bị an ninh số. Hắn nhíu mày, tìm kiếm nội dung tương tự, không ngờ lại có rất nhiều, gần như bao phủ cả trang tìm kiếm, tin tức văn tự, tin tức hình ảnh, mười mấy trang mấy trăm tin, thậm chí còn lên cả tin nóng.

Chuyện này thu hút sự chú ý của hắn, hắn chẳng lạ gì cả, tin tức bao phủ thế này, cần rất nhiều thao tác thúc đẩy phía sau, nếu không loại thông tin kiểu này cùng lắm chỉ lên được mấy trang tin chuyên nghiệp lượng người truy cập hạn chế, không thể lên trang tin mang tính tổng hợp thế này. Nói tóm lại là cần anh phải khảng khái móc hầu bao mới được.

Bài viết cũng chất lượng lắm, nói tới thời đại kỹ thuật số, nói tới an ninh, kinh tế rồi móc nối tới sự an toàn, đưa vấn đề tới tầm cao nhất định. Nhưng điều làm hắn thắc mắc chính là cái tên Cáp Mạn cơ, đem tên công ty đó ra tìm kiếm mới phát hiện đó chính là Cáp Mạn cũ, một cảm giác thất bại ập tới, làm hắn sa sút hụt hẫng.

" Đẹp lắm ... Chơi rất đẹp đấy!"

Miệng hắn lẩm bẩm như thế, đầu hắn nghĩ như thế, có cơ sở gián điệp thương nghiệp, đi làm phòng bị thương vụ, đúng là quá thông thạo rồi, giống như dùng trộm bắt trộm vậy, sẽ đỡ tốn công sức hơn nhiều. Hơn nữa giám sát chính là lĩnh vực mà gián điệp thương nghiệp nghiên cứu sâu nhất, trong giới đó không thiếu loại nhân tài này. Suy xét một cách tổng hợp, đem giam sát, an ninh, đề phòng an ninh thông tin, an ninh mạng, gom mấy điểm quan trọng đó làm một, hoàn thiện hệ thống an toàn thương vụ, nhất định sẽ có rất nhiều người tiếp nhận.

Quá đặc sặc ... Đến chính hắn cũng bị xúc động, phải tán thưởng từ tận đáy lòng, từ rất lâu rồi hắn đã biết gián điệp thương nghiệp không phải là nghề lâu dài, hơn nữa làm lớn lên một cái là bị đưa vào tầm ngắm của chính quyền ngay, vì cái nghề đó luôn ở vùng xám, cho nên hắn luôn muốn kiếm lối ra. Hắn tìm kiếm rất lâu không thành, cho nên mới lựa chọn đánh một quả lớn rồi rút lui, bỏ lại Cáp Mạn mà mình tốn công gây dựng.

Vậy mà không ngờ có người khác làm được, người đó không chỉ tiếp nhận Cáp Mạn, còn sử dụng đúng lĩnh vực Cáp Mạn sở trường để đưa nó đi lên con đường mới, hoàn toàn khác biệt, có thể mở rộng tới vô hạn, vẫn tận dụng gián điệp thương nghiệp nhưng loại bỏ hoàn toàn hạn chế của nghề gián điệp thương nghiệp.

Hơn nữa có thể đường đường chính chính bước đi dưới ánh sáng, tiếp nhận sự tán dương, ngưỡng mộ.

" Thì ra người thua là mình."

Hắn chán chường nghĩ như thế, có chút hoài niệm cuộc sống nhàn nhã trong nước, hoài niệm món ăn trong nước, hoài niệm không khí xã hội, tất cả những thứ hắn luôn coi thường. Giờ đây ôm một khoản tiền lớn, giống như mang theo gánh nặng ngàn cân, khiến hắn không lúc nào dám thả lỏng, chỉ mới hơn hai năm, hắn phải chuyển nhà năm sáu lần, cho dù là ở tiểu trấn yên bình thế này cũng không mang lại cho hắn chút an toàn nào.

Tạch ... Một tiếng động khác thường kéo hắn ra khỏi suy tưởng miên man, ngồi ngay dậy, lấy khẩu súng dưới bàn, lên đạn, chầm chậm đi tới cầu sang xuống lâu. Động tác thuần thục này là nhớ cuộc sống thấp thỏm thời gian dài mà luyện thành.

Cộc ... Cộc ... Có người gõ cửa, là cảnh sát đang hô có ai ở nhà không? Hắn liền gài súng vào sau lưng ra, nhưng không mở cửa mà hỏi có chuyện gì, người tới là cảnh sát da đen, nói với hắn, họ nhận được phàn nàn của hàng xóm xung quanh, hoài nghi nơi này có cuộc tụ tập trái phép.

Con mẹ nó, hắn chửi thầm trong lòng, chuyện như thế hắn gặp nhiều rồi, không cắt cỏ bị người ta phàn nàn, cắt cỏ không dọn cũng bị người ta phàn nàn, đám người khốn kiếp phân biệt chủng tộc suốt ngày rình rập nhà người khác để báo cảnh sát. Hắn mở cửa ra, dùng thứ tiếng Anh miễn cưỡng có thể giao lưu được nói chuyện với cảnh sát, không ngờ tên người da đen đó bất thình lình rút súng ra, đẩy hắn vào tường quát:" Don't move."

Hắn choáng váng tới không kịp có chút phản ứng gì, bị người ta dí súng soát người, sau đó lại có hai tên cảnh sát nữa tới, còng hắn lại. Ba tên đó kéo hắn vào nhà, lúc lọi một hồi, khi đối phương lấy laptop của hắn, hắn liền hiểu ra gì đó, dùng tiếng Anh nói:" Các anh không phải cảnh sát phải không? Nếu cần tiền tôi có thể đưa cho các anh."

Thật kỳ lạ, tên cảnh sát da đen lại dùng tiếng Trung trả lời hắn:" Chúng tôi là cảnh sát bẩn, lấy cả tiền và người."

Toàn thân hắn lạnh toát, linh cảm rất xấu dâng lên trong lòng, chạy trốn lâu như thế, rốt cuộc cũng không thoát, bị bọn chúng tìm ra rồi.

Không lâu sau khi căn nhà bị xới tung, ba tên cảnh sát áp giải hắn rời khỏi nơi ở, lên xe đi thẳng, chắc chắn không phải tới đồn cảnh sát.

Mấy tiếng sau, truyền thông địa phương xuất hiện một tin, một ngôi nhà ở Long Island bị tấn công, người đàn ông gốc Hoa sống ở nơi này nghi ngờ bị bắt cóc. Cảnh sát đương địa cho rằng, vụ án này liên quan tới phần tử xã hội đen người Hoa hoành hành ở đương địa, hiện đang cố gắng liên lạc với gia đình người bị hại ...
Bình Luận (0)
Comment