Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 825 - Q5 - Chương 042: Hoa Chẳng Phải Là Hoa Lòng Ta Loạn. (2)

Q5 - Chương 042: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (2) Q5 - Chương 042: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (2)

Trong nước không ai để ý tin tức một Hoa kiều mất tích ở nước ngoài chỉ lan truyền trong phạm vi nhỏ đó, Cáp Mạn lại càng không.

Cty tiêu thụ vật dụng giám sát DTM Cáp Mạn chỉ trong một tháng từ công ty nhỏ chỉ có một văn phòng đã bành trướng thành ba văn phòng, sáu cửa hiệu. Cái tốc độ phát triển như phe tạo phản này rốt cuộc đã kinh động tới cao tầng, Liêm Giang Đào bỏ thời gian rời tổng bộ ở Trác Châu tới thị sát công ty tiêu thụ.

Ở trên xe, Liêm Giang Đào liên tục lật xem báo cáo tiêu thụ tháng này, trong báo cáo có thể thấy rõ, công ty tiêu thụ này, doanh thu tới từ cửa hiệu là phụ, doanh thu từ đơn đặt hàng mới là chính. Xúc tua tiêu thụ của tổng bộ công ty đã vươn tới nhà phân phối cấp thành phố, thị trường chính của DTM là mấy tỉnh Hoa Bắc, nhưng dù có làm tốt tới mấy, việc phổ biến sản phẩm mới cũng phải cần mấy tháng mới được.

Khiến Liêm Giang Đào hết sức bất ngờ là, thị trường thủ đô luôn khốc liệt khó chen chân nhất, lần này lại biểu hiện vô cùng nổi bật, chỉ một tháng thôi mà lượng xuất hàng tới một vạn hai nghìn bộ, thu nhập tiêu thụ hơn 400 vạn.

Con số này chưa đáng kể, nhưng nếu nhìn về lâu dài thì nó lại có ý nghĩa rất lớn, những nơi khác mới chỉ lập xong kế hoạch, đang bắt đầu tuyên truyền, doanh số gần như không có, vậy mà phía thủ đô đã bán tưng bừng rồi. Chưa hết, loại sản phẩm bán nhiều nhất không là thiết bị giám sát gia đình. Loại sản phẩm này giá bán không cao nhưng với thị trường đã tiệm cận bão hòa mà nói, đây chắc chắn là hướng đi mới. Hắn mấy lần gọi điện thoại hỏi tình hình, cô thư ký Vệ đưa ra ngoài làm giám đốc kia như biến thành người khác, báo cáo rất vòng vèo chung chung.

" Tiểu Vưu, cậu xem báo cáo doanh thu tháng này, thấy thế nào?" Liêm Giang Đào hởi trợ lý:

Vưu Quân Dung lái xe cười đáp:" Thư ký Vệ không phải ngồi trực thăng mà là ngồi tên lửa rồi, tôi thấy tổng giám đốc đưa ra nhiệm vụ 2000 vạn là quá ít."

" Tôi vốn cho rằng là quá nhiều, bây giờ nhìn lại đúng là quá ít thật, đến tôi không hiểu ra làm sao nữa, bán lẽ hơn nghìn sản phẩm đã là giỏi lắm rồi, bọn họ còn nhận được rất nhiều đơn hàng từ công ty nhỏ, xuất hàng từng kiện một ... Theo lý mà nói, thủ đô là nơi phát triển, thị trường đã tương đối bão hòa rồi mới đúng, sao Tiểu Vệ làm được chứ? " Liêm Giang Đào nghĩ vỡ đầu không ra, đó là cô thư ký theo hắn mấy năm, nói tới năng lực không thấy có gì nổi bật lắm, được cái tỉ mỉ chu đáo thôi, tất nhiên không nói tới tửu lượng hàng đầu. Lần này đưa ra làm giám đốc tiêu thụ là có ý nâng đỡ, hơn nữa quản lý tiêu thụ phải là người tin cậy được, không ngờ cô gái đó biểu hiện xuất sắc như thế.

" Tôi cũng không rõ lắm, tháng này tôi mới gặp thư ký Vệ một lần ... Hình như vị giám đốc Cừu kia có rất nhiều người trong tay, nhiều người dễ làm việc." Trợ lý Vưu suy đoán:

" Không thể nào, chi phí nhân công của họ khống chế rất tốt, nhìn vào mạng chi phí chiêu đãi mà xem, còn không tốn đồng nào ... Ôi, nếu tiêu thụ các nơi đều làm tốt như thế, tôi không cần tới cơ quan chính phủ chạy hợp đồng, kiếm tiền nhờ chính sách thì sớm muộn cũng bị chính sách bóp cổ. Đám quan chức đó thì tầng tầng chiết khấu, phiền phức vô cùng." Liêm Giang Đào nhận thức rất rõ, vấn đề không nằm ở nhân số, không giải quyết được vấn đề tiêu thụ cốt lõi, đông tới mấy chỉ tác dụng đi phát tờ rơi mà thôi:

Hai người thảo luận không ra kết quả, xe đi vào thủ đô, tới cầu Đại Minh ở vành đai ba, công ty tiêu thụ vừa treo biển thành lập ở nơi này. Khi xuống xe, Liêm Giang Đào vừa vặn nhìn thấy thư ký vệ đứng trong sân chỉ huy công nhân vật chuyển thiết bị, không khí sôi động.

Vệ Khải Hoa lau mồ hôi thì thấy tổng giám đốc Liêm, có chút hưng phấn chạy tới, xấu hổ nói:" Tổng giám đốc, anh tới sao không nói trước, xem tôi ăn mặc thế này ..."

Một bộ đồ lao động bình thường, trông chẳng giống giám đốc đặc phái gì cả, chính vì thế lại khiến Liêm Giang Đào xúc động, cười nói:" Thế này mới thực sự là xinh đẹp, giám đốc lái xe sang ngồi trong văn phòng máy lạnh thì quá bình thường rồi, cô làm tôi nhớ tới bản thân hồi mới lập nghiệp, mười mấy người chúng tôi không phân chức vị cao thấp, từ vận chuyển tới lắp đặt, chuyện gì chúng tôi cũng làm."

Đây là lời tán dương rất cao, Vệ Khải Hoa mừng thầm trong lòng, bề ngoài tỏ ra ngại ngùng:" Tôi chỉ làm việc trong phận sự thôi ạ."

Liêm Giang Đào lấy di động ra, chỉ báo cáo trên đó:" Nói cho tôi biết doanh thu trong này thổi phồng bao nhiêu?"

" Dạ, đây mới là phần đã thanh toán tiền ạ."

" Ý cô là còn rất nhiều đơn trong tháng này chưa tính à?" Liêm Giang Đào chấn kinh:

" Không, chỉ cỡ cỡ đó thôi ạ, một bộ phận vừa mới lắp xong chưa thanh toán, một bộ phận thì ở trong kho, do nhân thủ lắp đặt không đủ nên chưa thể hoàn thành đơn." Vệ Khải Hoa vội giải thích:

Thế này quá mức tưởng tượng rồi, Liêm Giang Đào vẫy tay gọi:" Nào nào, tới văn phòng của cô đi, tôi phải thỉnh giáo cô, nói không chừng cô đã mở ra con đường tiêu thụ mới cho công ty rồi, sao cô làm được? Chúng ta có thể mở rộng thị trường gấp bội rồi ... Đi nào."

Ba người tới văn phòng giám đốc của Vệ Khải Hoa, nói cho sang vậy thôi cũng chỉ là gian ngăn cách bình thường, vừa trang trí xong, trông rất giản dị. Liêm Giang Đào hết sức hưng phấn, nhưng phát hiện ra Vệ Khải Hoa tựa hồ né tránh vấn đề này.

" Hả, chuyện này mà còn phải che giấu à?" Liêm Giang Đào không hiểu:

" Chuyện này ... Tổng giám đốc ... Hay là ..." Vệ Khải Hoa ấp a ấp úng, cứ như bị hỏi tới chuyện đời tư vậy:

Liêm Giang Đào đang sốt ruột, đợi mãi không có câu trả lời rõ ràng, dần tức giận:" Tôi biết cô vừa mới tới cương vị mới, muốn nhanh chóng chứng minh bản thân, tôi hiểu tâm tình đó, nhưng cô không thể giống bên tài vụ, giở thủ đoạn ở con số được, gây ngộ nhận thị trường dẫn tới hậu quả lớn ... Tôi làm nghề này mười mấy năm rồi, bán được bao nhiêu, chẳng lẽ tôi không hiểu sao?"

" Không phải, tổng giám đốc, con số thì chắc chắn là không có vấn đề gì, nhưng mà ..." Vệ Khải Hoa tới mức này vẫn do dự không dám nói:

" Rốt cuộc là có chuyện gì, ý cô là gì, ngay cả tôi cũng không có quyền biết à?" Liêm Giang Đào nổi giận vỗ bàn, cho rằng thư ký ở dưới giở trò, chuyện này chỉ cần xác thực tiền hàng là lộ tẩy ngay:
Bình Luận (0)
Comment