Q5 - Chương 044: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (4)
Q5 - Chương 044: Hoa chẳng phải là hoa lòng ta loạn. (4)
Cũng cùng lúc đó Cảnh Bảo Lỗi và Lão Phiêu tiến vào một cửa hiệu chuyên kinh doanh thiết bị giám sát.
Không cần dông dài, gọi ông chủ tới, đưa danh thiếp ra, nói thẳng với đối phương, chúng tôi là nhà sản xuất thiết bị giám sát, đều là sản phẩm cao cấp, đổi sang kinh doanh đồ của chúng tôi đi.
" Ha ha ha, không thể nào có chuyện đó." Ông chủ từ chối dứt khoát:
" Nào, sang bên đây nói chuyện." Cảnh Bảo Lỗi mời ông chủ tới gian bên cạnh:
Vừa nhắc tới giá cả một cái, ông chủ động lòng luôn, bán hàng cho hãng nào, chẳng qua là vấn đề của ăn chênh lệch ra sao thôi.
Còn đàm phán lợi nhuận thì bên bán một trăm cái, với bên bán một nghìn cái sẽ có mức chiết khấu khác nhau, anh bán càng nhiều lợi nhuận không phải 1 + 1 bằng 2 nữa đâu.
Điều thứ ba là phục vụ hậu mãi, kho hàng ở thủ đô, thiết bị gặp sự cố do lỗi nhà sản xuất, có thể đồi ngay trong ngày.
Phải thế thôi, sản phẩm mới đưa ra thị trường, điều kiện lúc nào cũng cũng phải thật tốt, ông chủ nghe mà khó xử, vỗ trán:" Điều kiện tốt thì tốt thật, nhưng mà bây giờ chẳng bán được bao nhiêu, người ta bán đầy ra đó. Bây giờ cửa hiệu thiết bị vi tính, điện tử nào chẳng bán kèm mấy thứ này chứ, thị trường phân mảnh quá lớn ... Hay thế này đi, anh cứ để hàng lại đây tôi bán thử xem thế nào."
" Ưu đãi thế này rồi, phải thanh toán mới lấy hàng được." Cảnh Bảo Lỗi từ chối:
" Thế thì tôi không giúp gì được rồi." Ông chủ không nể mặt, thị trường đầu cuối là vua, tôi có cửa hiệu, bán cho hãng nào chẳng thế, anh mới phải là bên cần tới tôi:
Tất nhiên phía bên Cảnh Bảo Lỗi có chuẩn bị rồi, bây giờ tới lượt Lão Phiêu ra mặt.
Nãy giờ Lão Phiêu đi xem sản phẩm có trong cửa hàng, được Cảnh Bảo Lỗi gọi, đi tới nói với ông chủ:" Những thiết bị mà anh đang bán, tỉ lệ hỏng thấp nhất là 17%, màn hình xanh, nhiễu, đen là tình trạng dễ gặp nhất, đại đa số không có tính năng chống sét, một khi gặp phải mưa gió, thế nào cũng hỏng cả đống."
Ông chủ cười ha hả:" Thế thì có làm sao, nếu anh định nói với tôi, sản phẩm của các anh đảm bảo mười năm không hỏng, vậy thì tôi dứt khoát không bán."
Chứ còn sao nữa, mười năm không hỏng thì người ta còn sống thế quái nào được, Lão Phiêu ngoắc ngoắc ngón tay gọi ông chủ tới:" Anh chắc là không biết, có một loại phương thức khiến những thiết bị này muốn hỏng lúc nào là hỏng."
" Làm gì có chuyện đó chứ." Ông chủ không tin:
Lão Phiêu chỉ bên ngoài:" Thử là biết thôi, anh cứ chọn một cái bất kỳ vào đây, mấy cái thương hiệu nát mà anh đang kinh doanh, chỉ cần 30 giây, tôi muốn cái nào hỏng là cái đó phải hỏng."
Ông chủ không tin, vẫn lấy đồ ra thử, thử liên ba thương hiệu khác nhau, quả nhiên là người ta muốn hỏng là nó hỏng. Cơ mà ông chủ không sợ lại còn mừng nữa, tự mình thao tác, muốn nhiễu là nhiễu, muốn ngắt tín hiệu là ngắt, hơn nữa thao tác qua phần mềm, không cần tới thiết bị chuyên dụng.
" Nhìn thấy rồi chứ, điều này chứng tỏ những sản phẩm anh bán đều có khiếm khuyết nghiêm trọng." Lão Phiêu hết sức đắc ý:
" Thôi khỏi dọa tôi, anh coi tôi là dân ngoại đạo đấy hả, cái thứ trong USB của anh giá bao nhiêu, ra giá đi." Ông chủ lén lút đóng cửa lại, bắt đầu bàn chuyện làm ăn thực sự:
Thứ này chắc chắn có thể coi là thần khí trong truyền thuyết, giống như đồng hồ xăng ở trạm xăng, muốn chạy chậm là chậm, nhanh là nhanh, dừng là dừng, đây là thứ không phải cứ muốn mà có được, phải xem cơ duyên. Tưởng tượng mà xem có thứ này trong tay, chậc chậc, hắn sẽ bán thêm được bao nhiêu hàng chứ?
Cảnh Bảo Lỗi mỉm cười nói:" Những thiếu xót này thực ra đều tồn tại khách quan, có thiếu xót mới có thị trường, ví dụ trải qua một đợt mưa lớn, các thiết bị hỏng hóc nhiều một chút, không ai nghi ngờ gì ... Hay nếu cửa hiệu của anh còn có nghiệp vụ sửa chữa bảo dưỡng, vậy không phải tốt hơn à?"
" Thôi, đừng lằng nhằng nữa, cái thứ đó bao nhiêu tiền?" Ông chủ là người rất thực tế:
" Nhập hàng bằng tiền mặt, tôi sẽ cho anh biết phải kiếm thứ này ở đâu, trên diễn đàn hacker, bảo mật còn cao hơn cả web sex, IP thay đổi liên tục." Lão Phiêu cười khùng khục:
Cảnh Bảo Lỗi bổ xung: " Chỉ cần anh vẫn nhập hàng của chúng tôi, khi nào cần phần mềm này, tôi sẽ nói cho anh cách tải."
Ông chủ đắn đo căn nhắc được mất, khỏi phải nói, phần lương tâm đám gian thương không cần tính, thế nên rất nhanh có kết quả: Lãi.
Vì thế Lão Phiêu và Cảnh Bảo Lỗi mang đơn đặt hàng rời khỏi cửa hiệu, loại giao hàng trả tiền. Ra khỏi cửa một cái, hai người đều cười muốn sái quai hàm, lúc bọn họ đi, ông chủ kia đã bắt đầu nghiên cứu làm sao để mấy thiết bị giám sát hỏng nhanh chút rồi.
" Mẹ nó, biện pháp này ác quá, thế này khác nào anh bồi dưỡng ra vô số kẻ phá hoại." Cảnh Bảo Lỗi vừa cười vừa nói:
Với Lão Phiêu mà nói đây là lời khen, hưng phấn xoa xoa tay:" Nào, đi tới nhà tiếp theo."
Phần mềm đó tất nhiên do Lão Phiêu viết, sau này trừ sản phẩm của bọn họ không bị ảnh hưởng, còn nhà khác à, đợi đó.
" Cơ bản là như vậy ạ ..."
Vệ Khải Hoa kể một cách dè dặt, thực ra thì cô mới chỉ hoàn thành hai đơn hàng thôi, còn lại toàn bộ là do đám người Cáp Mạn làm, mười một trung tâm vi tính có tiếng ở Bắc Kinh cơ bản đã nhập hàng của họ. Bộ thiết bị an ninh của họ đã vào hơn 40 cửa hiệu chuyên kinh doanh thiết bị an ninh, tình trạng bây giờ là côn nhân lắp đặt không đủ, nhưng cũng đã có cách giải quyết. Đinh Nhị Lôi phụ trách, đều là người quen việc cả, đội ngũ đã mở rộng lên tới hơn 100 người, chia ra mười mấy đội thi công. Cô cũng biết hắn kiếm nguồn công nhân ở đâu, theo lý mà nói những người đó giá thuê rẻ mạt thật, vấn đề rõ ràng, khó quản lý, hay trộm cắp, làm hay nghỉ đều rất tùy tiện, ấy vậy mà đâu vào đó, không ai dám làm loạn, mỗi ngày làm việc hơn chục tiếng, kỷ luật như quân đội.
" Đội thi công hẳn là do Lão Mã tổ chức rồi, anh ta không chỉ có kinh nghiệm quản lý thôi đâu ..." Liêm Giang Đào cảm thán, hắn nghiên cứu lý lịch Mã Thụ Thành rồi, đám lao động tản mạn kia không sợ công ty chính quy, nhưng nhân vật như Lão Mã, không ai dám tùy tiện trêu chọc. Câu trả lời của Vệ Khải Hỏa khiến hắn thở dài, không ngờ lại là như thế, đám người này quen thuộc thủ đô, càng quen thuộc nhân vật tam giáo cửu lưu, giang hồ thảo mãng, cách làm việc cũng hoang đường.