Q5 - Chương 046: Chiết đan quế sông chuyển núi cũng chuyển. (1)
Q5 - Chương 046: Chiết đan quế sông chuyển núi cũng chuyển. (1)
Khi người nhận hàng đưa cánh tay trắng trẻo được chăm sóc rất tốt, áo sơ mi đắt tiền, cổ tay còn đeo đồng hồ mạ vàng, Cừu Địch đang chuyển hàng ngớ ra, ngẩng đầu lên nhìn thấy Liêm Giang Đào liền bật cười:" Anh có chắc không, mỗi kiện hàng này có tám bộ thiết bị đấy, nhìn vậy chứ trọng lượng không hề nhẹ đâu."
" Cậu có tin không, công việc nặng nhọc hơn thế này tôi cũng từng làm đấy." Tổng giám đốc Liêm không phục:
" Được, là anh nói đấy nhé." Cừu Địch đặt thùng hàng lên tay hắn:
Nhiều năm rồi không làm việc nặng, đúng là không ổn, nặng tới mức thiếu chút nữa Liêm giang Đào ném cái thùng hàng đi rồi, làm mấy chàng trai quanh đó cười to. Tổng giám đốc cũng hạ mình xuống làm công nhân vận chuyển rồi, thư ký Vệ và trợ lý Vưu chẳng nhẽ có thể đứng nhìn sao, thế là phải sắn tay vào mà giúp.
Thêm ba người làm việc nên nhanh hơn không ít, chẳng mấy chốc hàng đã chất đầy xe, tổng giám đốc Liêm cũng toàn thân mướt mồ hôi, hắn kiếm thứ lau, nhưng mà khăn lau bị đám công nhận kia thuận tay lau nách lau cổ vứt đó, cái thì ướt sũng, cái thì đen xì xì, hắn không dám đụng vào. Thật may thư ký Vệ có giấy ăn trong túi xách, đưa cho hắn vài tờ.
Cừu Địch vẫn đang bận cùng lái xe đối chiếu đơn, mấy chỗ đưa hàng cần phải trung chuyển cho người giao hàng, viết đơn xong thì gọi người, nước với thuốc lá đưa tới cho lái xe và người đi cùng. Vỗ vỗ thân xe tiễn lên đường, trong thời gian công nhân vận chuyển nghỉ ngơi, y mới rảnh đi tiếp khách, cười vui vẻ chạy tới:" Ái chà chà, giám đốc Liêm, anh có ý gì đây, xuống tận cái kho xa xôi này, không tin tưởng chúng tôi à?"
" Nhìn cái báo cáo doanh thu tháng này đi, cậu nói có ai tin được không? Làm giả chứ gì?" Liêm Giang Đào cố ý chất vấn:
" À, báo cáo do Khải Hoa làm, chúng tôi chỉ phụ trách bán hàng với thu tiền thôi, cái khác tôi không biết gì hết." Cừu Địch mặt thật như đếm, giơ tay chỉ Vệ Khải Hoa phủi trách nhiệm:
Vệ Khải Hoa lườm y một cái, hai người này biết cả rồi còn vờ vịt. Liêm Giang Đào hỏi:" Thu tiền không có vấn đề gì chứ?"
" Anh cứ yên tâm bảy thành đều là bán buôn với số lượng nhỏ, chỉ vài nghìn tiền hàng thôi, sẽ không ai nợ tiền anh đâu. Phần còn lại là lắp ráp trọn gói cho các công ty tư nhân cỡ nhỏ, không trả tiền thì cùng lắm là tôi chạy thêm vài chuyến đòi, không tốn bao nhiêu thời gian." Cừu Địch thấy vị tổng giám đốc Liêm kia hình như còn chưa hài lòng lắm, hiếu kỳ hỏi:" Sao vậy giám đốc Liêm, khai cuộc như thế này cũng miễn cưỡng chấp nhận được đấy chứ, vậy mà anh còn chưa thỏa mãn à?"
" Không phải, không phải, trước tiên mặc cậu mặc quần áo đàng hoàng vào đã, cứ phơi mông ra thế này, tôi không thấy tự nhiên." Liêm Giang Đào đem nguyên cớ nói ra:
Cừu Địch nhìn lại bản thân, quên mất nãy giờ vẫn cởi trần, đúng là quá tùy tiện rồi, gọi lớn một tiếng liền có người ném quần áo tới cho y, khoác cái áo lao động màu xanh lên rồi mời Liêm Giang Đào vào nhà kho đơn giản. Thực sự là rất đơn giản, trực tiếp học theo cách phân chia hàng của công ty chuyển phát nhanh tư nhân, đó là mô hình đã được trải qua thực tiễn kiểm nghiệm, không cần tranh cãi về độ hiệu quả.
Liêm Giang Đào không hứng thú nghe Cừu Địch giải thích công đoạn vận hành nhà kho, hỏi:" Không phải là cậu cũng ngủ luôn ở đây chứ?"
Cừu Địch chỉ cười xòa không đáp, khả năng là đoán đúng rồi, Liêm Giang Đào nhìn thấy một nơi dùng mấy thùng hàng ngăn cách ra không gian riêng tư, trong đặt một cái giường sắt, vài món vật dụng cá nhân, trên cái thùng đầu giường còn có mấy cuốn sách.
Đến cả Vệ Khải Hoa cũng không biết chuyện này, Cừu Địch thoải mái nói:" Biết làm sao, đại bộ phận thời gian hàng tới vào ban đêm, không ở đây thì ở đâu?"
" Cần gì phải liền mạng như thế, bây giờ cậu là cổ đông của DTM đấy." Liêm Giang Đào chép miệng, hơi không đành lòng:
Cừu Địch chẳng nể nang, nói luôn:" Anh còn không biết xấu hổ mà nói ra được à, anh không cho tôi bán cổ phần, tiền đâu ra?"
" Ha ha ha, xem ra không cho cậu bán cổ phần là lựa chọn sáng suốt, nếu không cậu đã chẳng bỏ công sức làm việc thế này ... Cừu Địch, tôi hỏi chuyện này nhé, có phải người chặn ống cống của chúng tôi là cũng là đám người các cậu làm không?" Liêm Giang Đào bất thình lình hỏi, đám đối tác khốn kiếp này từng làm những việc khiến hắn vô cùng khó chịu:
" Hả? Chặn ống cống nào cơ, anh nói gì tôi không hiểu, sao tôi có thể làm cái chuyện thất đức đó cơ chứ." Không cần biết người ta nghĩ gì, biết gì, suy đoán gì, Cừu Địch cực lực phủ nhận, đánh chết cũng nói không biết:
" Sao cậu càng chối càng khiến tôi nghi ngờ nhỉ, dám ra tay với DTM, vậy thì với những công ty nhỏ, cửa hàng nhỏ, cậu càng có hàng trăm cách ép người ta phải thỏa hiệp rồi, đúng không?" Liêm Giang Đào mập mờ nói:
Cừu Địch đoán ngay ra được nguyên cớ, mắt liếc về phía thư ký Vệ, Vệ Khải Hoa liền né tránh ánh mắt của y. Hắng giọng một tiếng, Cừu Địch nói:" Thị trường đơn hàng, chuyện làm ăn do tiền mua lấy, dựa vào mối quan hệ là chính. Thị trường tầng thấp nhất đều do cướp mà ra, không biết anh đã trải qua chuyện này chưa ... Vì như giao hàng, nói thẳng ra là cướp hàng, cướp đơn, cướp khách, cái gì cũng phải cướp. Thị trường thiết bị công nghệ cũng không khác gì, anh hiền lành một chút thôi là bị người ta đẩy ra khỏi đường đua ngay, thời buổi này làm ăn không hiền lành được, chỉ cần anh đảm bảo hàng đúng chất lượng, không lừa dối khách hàng là được."
" Cậu nói thế là lo tôi là tổng giám đốc của công ty lớn, chỉ biết tới sách lược cao cấp trong sách giáo khoa chứ gì?" Liêm Giang Đào ung dung mỉm cười:
" À, tôi lo thừa rồi." Chỉ bằng điệu cười đó là Cừu Địch biết đối phương không phải thần phật ngồi trên cao, không thấu hiểu chúng sinh vất vả phía dưới:
" Sách lược tốt cũng cần người biết biến nó thành lợi ích thực tế mà, có điều hiệp ước giữa chúng ta phải phân định lại một chút, tôi định nâng ăn chia lợi nhuận cho công ty tiêu thụ các cậu thêm 3%, cậu thấy sao?" Liêm Giang Đào bất ngờ nói: