Q5 - Chương 048: Chiết đan quế sông chuyển núi cũng chuyển. (3)
Q5 - Chương 048: Chiết đan quế sông chuyển núi cũng chuyển. (3)
" Cậu tìm ra được chuyện mình thực sự muốn làm chưa?" Thôi Tiêu Thiên trong đêm trăng trên núi ấy đã nghe Cừu Địch tâm sự rất nhiều, thứ Cừu Địch thực sự tìm kiếm là một lý tưởng sống, không đơn thuần theo đuổi thành công về tiền bạc:
" Rồi, tôi muốn làm thực phẩm xanh." Cừu Địch nói rất chắc chắn:" Có nhà máy và kênh tiêu thụ của Lão La, có thổ sản ở quê tôi, chỉ cần giải quyết vấn đề gia công và vận chuyển nữa thôi, thời buổi này những thứ thiên nhiên rất có giá trị, anh biết Hạt dưa Vu Hồ không? Biết tương ớt Lão Can Ma không? Nghe thật bé nhỏ vậy mà cũng làm nên một xĩ nghiệp lớn, vực dậy cả một vùng đấy."
" A, hiểu rồi, cậu định lừa Lão La móc tiền giúp cậu phát triển quê hương à?" Thôi Tiêu Thiên bật cười:
" Chứ sao, cơ mà tên đó cho tới giờ vẫn không chịu mắc lừa." Cừu Địch hậm hực, tên đó gian quá:
Chuyện này không phải chỉ có tiền mà làm được, quê Cừu Địch thổ sản phong phú như thế, không phải là chưa từng có ai nghĩ tới dùng nó kiếm tiền, hay giúp đỡ quê hương, bản thân Giản Phàm cũng làm rồi, nhưng không thành, vì chuyện không đơn giản như thế.
Trước tiên, những thổ sản ở quê y không phải là sản vật giá trị quá cao, việc gia công đơn giản không đem lại bao nhiêu tiền, thậm chí là lỗ. Vì thế muốn có lãi, đem lại hiệu quả cao thì hình thành quy mô lớn, điều này yêu cầu có cả kênh tiêu thụ và nhà máy, đều tốn thời gian chi phí, sự hợp tác này kiếm được bao nhiêu vẫn chưa rõ, không thể nhiều được, ít thì không thu hút được người khác đầu tư.
Hai người cùng nhau thương lượng đại kế tương lai thì có người cắt ngang, là ong chủ của giao hàng nhanh Yến Thông, dáng vẻ vội vàng vàng vàng, vừa đi tới đến chỗ Cừu Địch, chưa nói gì đã mời thuốc.
Cừu Địch nâng hộp cơm lên:" Không thấy tôi đang ăn đây à? Lão Trần, tôi thanh toán tiền cho anh rồi cơ mà."
" Không phải, không phải ... Có chuyện gấp." Tên chủ keo kiệt đó vội vàng giải thích, hai chiếc xe hàng gặp sự cố trên đường sân bay, trong nhất thời khó mà sửa xong được, mà sáng ngày mai thì xe lớn không được vào thành phố, như thế hàng sẽ giao muộn cả một ngày, bồi thường ốm chứ chẳng đùa:
À hiểu rồi, xe thì dễ tìm, nhưng mà chuyển hàng cần người, Cừu Địch không nhiều lời, hô lớn có việc gấp phải làm, sau đó quay sang nói với Lão Trần:" Không thành vấn đề, đám người chúng tôi sẽ chuyển xe bốc rỡ cho anh, đảm bảo tới nơi đúng giờ ... Giúp thì giúp nhưng mà phí tăng ca thì không thể thiếu đồng nào, thêm một bữa ăn khuya đấy."
Điều kiện này không hề quá đáng, Lão Trần chắp tay vái liên hồi. Cừu Địch để lại Thôi Tiêu Thiên ở lại trông nhà, dẫn bảy tám người theo, lên xe hàng tới thẳng nơi xảy ra sự cố, đích thân Lão Trần lái xe. Làm ông chủ nhỏ vất vả lắm, không ngồi yên chỉ tay năm ngón mà ra tiền được đâu, không chung lưng đấu cật với nhân viên thì đợi đói đi.
Tới nơi, hai chiếc xe hàng chẳng hiểu sao hỏng cùng lúc, song chẳng phải việc của Cừu Địch, chỉ huy mọi người trước tiên rỡ hàng từ trên chiếc xe đang đợi sửa chữa xuống, chuyển lên xe mới, tiếp đó lại đi thêm một tiếng, tới trung tâm thương mại Tây Đan để giao hàng, đây là đơn hàng của trung tâm thương mại, chỉ có thể rỡ hàng vào buổi tối. Bạn đang đọc bản dịch của bns vip, nếu đọc được dòng này ở nơi khác, tức là chỗ của bọn ăn cắp, bọn nó thật đáng hổ thẹn, xin các bạn hãy ủng hộ nguồn bản dịch.
Số hàng đó toàn là từng kiện y phục lớn, hai người hợp sức còn vất vả, đưa vào trong trung tâm thương mại tốn mất hai tiếng. Mồ hôi cũ chưa khô thì mồ hôi mới đã ướt đẫm người rồi. Đợi tới khi làm xong đã là 9 giờ hơn, giaỉ quyết được chuyện lửa cháy ngang mày, Lão Trần cám ơn rối rít, phát thuốc lá cho mọi người sau đó tới quán ăn gần đó khao thưởng một bữa.
Lần này đúng là giúp Lão Trần một chuyện rất lớn, Lão Trần cứ ôm vai Cừu Địch cảm kích bất tận, sau đó kéo sang một bên nói lời trong lòng:" Tiểu Cừu này, nhà người khác chỉ muốn nhìn tôi gặp họa, tôi biết cậu là người thật thà mà, tôi nói với cậu chuyện này."
" Chuyện gì, không phải là muốn tôi làm công cho anh đấy chứ?" Cừu Địch cười nói, thừa biết đám ông chủ thích người làm chịu khó như y:
" Ái dà, nhìn một cái là chuẩn luôn rồi, trong cái nghề giao hàng này, tôi là nhà tốt nhất đấy, cái khu trường đại học, một năm thu hàng chuyển hàng, kiếm tới cả trăm vạn. Tôi nghĩ thế này, cậu tới đó làm đại lý trung chuyển cho tôi nhé? Một tháng chắc phải kiếm vài vạn là ít ... Phải rồi, cậu đi bán thiết bị cho DTM, người ta trả lương cho cậu bao nhiêu? Tôi đoán chắc là cùng lắm được một vạn thôi nhỉ, ài, không đáng đâu chàng trai, nghe tôi này muốn làm giàu phải tự làm chủ ..." Lão Trần ra sức lôi kéo Cừu Địch, thiên ngôn vạn ngữ hội tụ lại chỉ một câu, tới làm việc cho tôi đi:
" Chuyển việc làm là chuyện lớn, anh để tôi suy nghĩ đã." Cừu Địch đối phó cho qua, bây giờ một tháng y ngồi không chẳng làm gì cũng kiếm ngót nghét chục vạn rồi, vậy mà có người đem vài vạn ra dụ dỗ, không khỏi khiến y buồn cười:
Có điều chuyện này khiến Cừu Địch bất giác nhớ tới chuyện một làm đại lý giao hàng nhanh để làm ông chủ nhỏ, khi đó gom mãi không đủ 50 vạn tiền đảm bảo nên than thân trách phận. Thực ra bây giờ mới hiểu, vấn đề không phải ở tiền, mà là ở tâm thái, mình nóng lòng cầu cạnh người ta, một thằng nhãi không thân không thế, ai dám giao cho y lập mạng lưới giao hàng chứ? Bây giờ thành quả bày ra trước mắt, người ta không cần khảo sát, trực tiếp lôi kéo y.
Cừu Địch cười nói tưng bừng cùng đám công nhân vận chuyển rời đi, sự thân thiết đó khiến Lão Trần hâm mộ lắm, xưa nay quản đốc với công nhân là giai cấp đối địch, trở thành bạn bè thế này phải có trình độ nhất định. Ông chủ nhỏ nào không hiểu, kiếm được vài công nhân chịu dốc sức cày bừa cho mình là không lo không kiếm được tiền? Hắn càng nhìn càng thèm, hận không thể kéo cả Cừu Địch và đội ngũ công nhân vận chuyển này về làm công cho mình.
Kỳ thực cái nhóm đó đâu phải công nhân bình thường, có hai người là anh rể của Bao Tiểu Tam, còn có ba người là anh họ của ảnh rể Bao Tiểu Tam. Bọn họ đều biết khi xưa Bao Tiểu Tam sáng nghiệp, Cừu Địch không chỉ giúp tiền còn giúp sức, bây giờ Cừu Địch mới mở kho hàng cần đưa công việc vào quỹ đạo ổn định, bọn họ tới kho giúp đỡ, hoàn toàn là vì ân tình, cái công ty chuyển phát nhỏ xíu của Lão Trần, mời người ta về làm ông chủ may ra còn được, Cừu Địch cũng chẳng nuôi nổi mấy công nhân này.
Chuyện này đương nhiên là không thành, có điều hai người anh rể hứa giới thiệu cho Lão Trần mấy đồng hương, mới khiến Lão Trần không tới mức quá thất vọng.