Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 836 - Q5 - Chương 053: Đường Muôn Ngả Mỗi Bước Có Cạm Bẫy. (4)

Q5 - Chương 053: Đường muôn ngả mỗi bước có cạm bẫy. (4) Q5 - Chương 053: Đường muôn ngả mỗi bước có cạm bẫy. (4)

Thời điểm đặc sắc nhất của Trường An luôn thuộc về ban đêm, khi màn đêm bao phủ cả thành phố, muôn vàn ánh đèn ở từng góc thành phố bắt dầu sáng lên biểu diễn một tiết mục huyền ảo, bất kể là di, dù đường lớn ngõ nhỏ cũng đều cảm thụ được sự đặc sắc này.

Bóng đêm huyền ảo, ánh đèn huyền ảo, thế nhưng làm người ta mê đắm nhất vẫn là cô gái qua mặc đồ cổ trang xúng xính khiến người đi đường cảm giác, năm tháng huy hoàng Thịnh Đường vẫn lẩn khuất đâu đây.

21 giờ 10 phút, thời điểm này tuy chưa tính là khuya, nhưng nhiều nơi cuộc sống về đêm thường rút vào trong hội sở, quán bar, sàn nhảy, trung tâm giải trí, ở Trường An thì khác, mọi người thích vui chơi bên ngoài hơn, phố xá nhộn nhịp người qua lại. Tên gián điệp xuất hiện ở một trà lâu của Trường An, giống như tụ tập với bạn bè, ở đây, hắn gặp người liên hệ.

Đó là một nam tử tuổi quá tứ tuần, mắt hí mày thấp, trông chẳng có tinh thần, đang pha trà đợi hắn. Hắn ngồi xuống lấy di động ra, mở một bức ảnh, khẽ nói với đối phương:" Chính là nó."

" Một cái đồng hồ à?" Đối phương lấy làm lạ:

" Không phải là cái đồng hồ bình thường."

" Không bình thường ở chỗ nào chứ?"

" Nó bị mất hai năm sáu tháng rồi."

Đối phương rót trà rồi đẩy về phía trước:" Anh bảo tôi tìm thế nào đây? Có lẽ rơi vào tay An ninh quốc gia rồi."

" Không đâu, nếu An ninh quốc gia thu được, chẳng có lý nào lại không tìm ra bí mật trong đó, như thế người cung cấp tên trong quân đội đã sớm biến mất, nhưng thực tế là, quân đội không có hành động gì, vẫn giữ nguyên chức vụ. Người quay về nói, hắn bị bắn ở Nam Cương, tiếp đó hắc bang thành phố này liền xóa vết, giết Trung Dã Huệ Tử ... Không ai có cơ hội biết cái đồng đó rốt cuộc là thứ gì. Người bị bắt trở về cũng không nói rõ được, nếu như tin tức này bị An ninh quốc gia biết được thì hắn đã chẳng có cơ hội sống sót trở về." Tên gián điệp khẳng địch chắc chắn:

Đối phương trầm ngâm:" Kỳ lạ thật đấy, ngay cả an ninh quốc gia cũng không có thì rơi vào tay ai được cơ chứ?"

" Đây chính là nhiệm vụ của tôi, tôi cần anh giúp đỡ tìm tất cả những người năm đó có khả năng tiếp cận với Trung Dã Huệ Tử, nói không chừng nó đang ở trên cổ tay của ai đó. Chiếc đồng hồ Patek Philippe này trị giá tới 60 vạn nhân dân tệ, sẽ không ai nỡ ném đi hoặc tùy tiện tháo rỡ nó. Chỉ cần nó còn ở đó là có thể tìm được."

" Có thiết bị định vị chứ?"

" Có, bên trong gắn định vị cỡ nhỏ thôi, sau khi kích hoạt, phạm vi phát tín hiệu chỉ có 1.5 km." Tên gián điệp gật đầu, chiếc đồng hồ có mã kích hoạt đặc biệt:

Người liên hệ không nói gì nữa, khác gì mò kim đáy biển đâu, chiếc đồng hồ như vậy, không phải lúc nào cũng đeo trên tay người có liên quan để kiểm tra, có khi tìm được đúng người rồi, nhưng vì đồng hồ để nơi khác mà bỏ lỡ cũng có khả năng.

Tên gián điệp không bận tâm đối phương nghĩ gì, hỏi thẳng luôn:" Anh hẳn là đã nhận được tin từ trước, ít nhất cũng phải khoanh vùng kẻ đáng nghi chứ?"

" Đúng là có một người như thế, Trung Dã Huệ Tử do Mã Bác giết bịt miệng, hiện hắn bị bắt, cha mẹ hắn đã già, tạm thời bỏ qua, chỉ có người này rất gần gũi với Mã Bác." Đối phương lấy di động ra, trên đó là tư liệu tra được, ảnh chụp một cô gái hết sức xinh đẹp thanh lịch:" Cô ta tên là Trang Uyển Ninh, vốn giảng viên đại học Trường An, sau sự việc kia cô ta tới Bắc Kinh một thời gian, quay về trường tiếp tục dạy học, sống một mình trong KTX trường."

Tên gián điệp cầm di động lên, đầu giữ thẳng nhưng con người đảo qua đảo lại rất nhanh, chẳng bao lâu đã ghi nhớ toàn bộ dữ liệu trong đầu:" Vậy thì bắt đầu từ cô ta."

Nói xong đứng dậy đi luôn, từ đầu tới cuối không hề đụng vào chén trà.

Cùng thời điểm ấy Cừu Địch dẫn theo một đám công nhân rời xe bus đi xuống bên đường, vỗ vỗ ngực ợ hơi rượu, ngâm nga ca khúc tục tĩu, cả đám choàng vai ba cổ, bước chân loạng choạng đi về.

Hôm nay vì gặp lại Lang Nguyệt Tư, hoặc là Luật Mạn Bình, Mạn Toa gì đó rõ ràng làm Cừu Địch có thêm tâm sự, bước đi có vẻ thiếu tập trung. Đám anh em bắt đầu nói những câu đùa dâm tục, trêu ghẹo Cừu Địch, đáp lại chỉ có tiếng chó sủa ầm ĩ.

Thôn nhỏ ở xa, tránh được hiệu ứng đô thị, buổi tối mát mẻ hơn rất nhiều, đi về kho hàng, cửa mới mở ra, anh rể cả của Bao Tiểu Tam ngạc nhiên:" Tam Nhi, cậu tới đây làm gì thế?"

" Anh rể, Cừu Địch đâu rồi?" Bao Tiểu Tam đứng dậy hỏi:

" Kia kìa, phía sau ấy."

Cừu Địch đi cuối cùng đội ngũ, vừa mở cửa ra đã khẽ quát:" Hả, muộn thế này mà vẫn còn uống rượu à, mai định không làm việc nữa phải không? Tam Nhi, lại là mày, mày tới là chẳng có chuyện gì tốt hết."

" Hề hề, hôm nay có chuyện mừng đấy, lại đây tao giới thiệu cho mày một người."

" Gái thì mày giữ lại mà dùng đi, lão tử không có hứng."

" Ha ha ha, cứ vào mà xem đã, đừng nói trước." Bao Tiểu Tam ra sức kéo Cừu Địch, chỉ tay vào đám đông, một người cao lớn hung hãn đứng dậy, chẳng phải Kỳ Liên Bảo thì là ai:

Kỳ Liên Bảo cười nói:" Tới tìm cậu kiếm cơm đây."

Cừu Địch mắt sáng lên, thái độ thay đổi ngay tức thì, đi tới đấm vào ngực Kỳ Liên Bảo một cái, phát ra tiếng kêu đanh như đấm vào trống, hết sức vui vẻ:" Được, có cơm ăn cùng, nhìn bộ dạng này của anh ai mà dám bạc đãi chứ."

Không ngờ Lão Phiêu cũng tới, đứng dậy đẩy Cừu Địch sang một bên, kéo tay Kỳ Liên Bảo hết sức thân thiết:" Liên Bảo, theo thằng đó làm gì chứ, suốt ngày mang vác làm gì có tiền đồ, cậu phải đi theo tôi ... Không cần làm gì hết, chỉ cần đứng sau lưng tôi thôi, đảm bảo tới nơi nào ký được hợp đồng tới đó ... Liên Bảo, nghe nói cậu từng đánh ba thằng kia răng rơi đầy đất à?"

" Ha ha ha, chuyện lâu lắm rồi." Kỷ Liên Bảo liếc nhìn Cừu Địch đầy khiêu khích:

" Hay là hôm nay biểu diễn lại một lần nữa cho mọi người cùng thường thức đi." Lão Phiêu đểu giả xúi bẩy:" Làm một màn Lữ Bố bạo hành tam anh."

Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam xông tới đánh đuổi tên tiểu nhân đê tiện sang một bên, mọi người cười ầm ĩ cùng ngồi xuống. Không có bàn ghế gì, thức ăn bày trên những tấm bìa các tông, nhín số lượng vỏ chai rỗng là biết đã uống nhiều lắm rồi.

(*) Móa cái đồng hồ do Bao Tiểu Tam lấy trộm.
Bình Luận (0)
Comment