Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 838 - Q5 - Chương 055: Người Đời Buồn Cuộc Đời Lắm Phiền Ưu. (2)

Q5 - Chương 055: Người đời buồn cuộc đời lắm phiền ưu. (2) Q5 - Chương 055: Người đời buồn cuộc đời lắm phiền ưu. (2)

" Cô gái tên Lang Nguyệt Tư hay Luật gì đó ấy, vì sao khi đó cậu đã nghi ngờ rồi, không hẹn thử thăm dò xem sao?" Cảnh Bảo Lỗi nhỏ giọng hỏi, không dám làm phiền Lão Phiêu, tên đó mỗi khi làm việc rất khó tính:

" Thật ra tôi cũng không chắc chắn là tình cờ hay là cố tình." Cừu Địch lắc đầu, người ta là gián điệp thương nghiệp lâu năm, ý đồ thực sự là gì, e chỉ có bản thân người ta mới rõ, thăm dò kiểu đó vô nghĩa:

Cảnh Bảo Lỗi suy tư:" Thử đặt giả thiết là cố ý xem, vậy phải tính toán bao nhiêu bước, xe bị hỏng, đúng lúc cậu đang ở đó, được Lão Trần mời đi, có rất nhiều biến số. Không lẽ mua chuộc luôn Lão Trần rồi? Thậm chí còn phải quan sát cậu từ trước."

" Cậu nói đúng, cứ cho không phải trùng hợp đi, nếu là tình cờ gặp lại, cô ấy phải tránh mặt tôi hay vờ như không quen mới đúng, cố tình đuổi theo tôi xác nhận như thế thật vô lý. Giả sử lúc đó tôi ở khách sạn cao cấp, toàn thân đồ hiệu thì còn lý giải được, chứ đằng này tôi mồ hôi nhễ nhại, toàn thân hôi rình mà vẫn có mỹ nữ chủ động tiếp cận thì phải có ý đồ." Cừu Địch phân tích:" Cô ta thay tên đổi họ, ẩn mình ở thủ đô, đã rút mình ra rồi thì chắc chắn phải tránh gặp người quen, đúng không?"

" Ừ, nói gì thì nói cô ta cũng là đồng lõa với Tạ Kỷ Phong, người muốn biết tung tích của cô ta không ít đâu." Thôi Tiêu Thiên tán đồng, dù sao cũng là manh mối truy tìm Tạ Kỷ Phong, không ít người vẫn truy tìm tên đó:

" Nếu cô ta cũng bị Lão Tạ chơi xấu thì sao?" Cảnh Bảo Lỗi đặt nghi vấn:

" Cho dù là thế thì cô ta cũng kiếm được không ít, muốn làm lại cuộc đời thì không nên quay về Bắc Kinh, nói không chừng cô ta ôm chân to nào đó mới dám ngang nhiên xuất hiện ở đây."

" Vẫn còn một khả năng, nhỡ cô ta muốn tìm nam nhân thì sao? Nhìn cậu hùng hục vác hàng như gia súc, nói không chừng thấy ngứa ngáy ..."

Cừu Địch không để Cảnh Bảo Lỗi nói hết, rít khẽ:" Cút!"

Cảnh Bảo Lỗi phì cười, nói chung hắn thấy Cừu Địch quá lo thôi, kệ người ta có ý đồ gì, không tiếp là được, cần gì lằng nhằng, với thế lực của bọn họ phát triển ở Bắc Kinh này, ít người khiến họ e ngại lắm. Thôi Tiêu Thiên thì ngần ngừ:" Tôi cho rằng là trùng hợp, chúng ta ở ngoài sáng, cô ta ở trong tối, nếu như muốn đối phó với chúng ta thì cần gì xuất hiện đánh động như thế, âm thầm ra tay có phải tốt hơn không?"

" Anh nói có lý, nhưng tôi luôn cảm thấy cuộc sống yên lành của chúng ta sắp bị phá hỏng rồi, tốt nhất cứ đề phòng là hơn." Cừu Địch nghiêm túc nói, vô số chuyện trải qua đã chứng minh rồi, đừng xem nhẹ nguy hiểm, dù chỉ là nhỏ nhất:

Bọn họ có được thành tựu ngày hôm nay không dễ dàng, trải qua không ít cuộc tranh đoạt, giành chiến thắng, đồng thời cũng chôn xuống những ẩn họa không thể xóa bỏ, ai có thể đảm bảo việc mình làm không có sai sót, ai có thể đảm bảo mình không bị người ta nhắm vào sau lưng.

" Ra rồi!" Lão Phiêu hét lên phá vỡ im lặng:

Ba người đồng loạt xúm lại nhìn màn hình, trên đó hiển thị giao diện quản lý hộ tịch của cảnh sát, Cảnh Bảo Lỗi run sợ:" Cụ nội nó, Lão Phiêu, anh sớm muộn gì cũng vào danh sách đen của cảnh sát."

Thôi Tiêu Thiên cười giải thích:" Chuyện này không khó như vậy, cảnh sát dùng phần mềm liên kết với mạng nội bộ NSA, chỉ cần đột nhập vào một máy vi tính nào đó của đồn công an, đăng nhập vào hệ thống thì dễ hơn nhiều. Lão Phiêu làm trò tương tự thiếu gì, nếu bị bắt sớm bị bắt rồi ... À không, anh ta bị bắt nhiều lần rồi, sợ cái gì."

Lão Phiêu cười khùng khục:" Đám cảnh sát ấy, mù vi tính cũng nhiều lắm, chẳng khá hơn bọn lưu manh đâu, bọn họ không cẩn thận thì trách ai được, liên quan gì tới chúng ta ... Cừu Địch, muốn tra ai?"

" Luật Mạn Toa ... Luật Mạn Bình .... Còn cả số điện thoại với địa chỉ này nữa ... Tôi muốn có toàn bộ tin tức tương quan." Cừu Địch tối hôm qua tuy đã trả lại danh thiếp cho Luật Mạn Toa, kỳ thực y đã ghi nhớ hết rồi, viết ra giấy đưa Lão Phiêu:

Sống trong xã hội hiện đại này, nhất là một thành phố lớn như Bắc Kinh, không ai thoát được khỏi camera ở khắp nơi, không tránh được việc sử dụng internet, sẽ để lại vô số dấu vết. Lão Phiêu nhanh chóng tra ra tư liệu hộ tịch, lại từ mã số doanh nghiệp tra ra tài khoản ngân hàng, từ tài khoản ngân hàng truy những giao dịch tướng quan ... Lão Phiên dừng lại:" Tra tới đây thôi, muốn xâm nhập tài khoản ngân hàng dễ để lại dấu vết bị người ta truy lại lắm."

" Đủ rồi, tốt nhất không nên đánh động người ta ..." Cừu Địch xem thông tin, không thấy có gì khác thường:

Luật Mạn Toa, 32 tuổi, tư liệu hiển thị cô ta là người Bắc Kinh bản địa, có nơi ở cố định, có lý lịch từng làm vài công việc thời gian ngắn, ảnh chụp là dáng vẻ thanh thuần từ mười năm trước. Đây chắc chắn chính là Lang Nguyệt Tư hoặc Luật Mạn Bình, không thể sai được.

Cừu Địch hỏi:" Tiêu Thiên anh thấy sao?"

Lão Phiêu nhảy vào chen ngang:" Ê ê, sao không hỏi tôi, hỏi cậu ta thì biết cái gì."

" Tôi mà hỏi anh thì anh lại làm cao, không bằng hỏi người khác để anh nhảy vào tranh trả lời ... Trong này có huyền cơ gì không? Anh nói chậm Tiêu Thiên nghĩ ra được thì đừng tiếc." Cừu Địch đe dọa:

Hai người còn lại phì cười, Lão Phiêu biết trúng bẫy, vẫn hậm hực nói: " Cậu nhìn kỹ xem là hiểu thôi, nơi ở cô ta nằm ở giao giới giữa vành đai ba và bốn, tôi sẽ cho cậu biết nó ở đâu."

Bản đồ điện tử nhanh chóng hiển thị trên màn hình, địa chỉ của Luật Mạn Toa đã giải tỏa.

" Còn đây là lý lịch nghề nghiệp của cô ta." Lão Phiêu tra ngược lại tên của các công ty lớn nhỏ mà Luật Mạn Toa từng làm việc, đều có chung một kết quả, đã hủy đăng ký:

" A, nữ nhân này thực sự không đơn giản." Cảnh Bảo Lỗi thốt lên:

" Đúng là không đơn giản, không cách nào tra rõ nguồn gốc, trong cái thành phố hơn hai nghìn vạn nhân khẩu này, đây đúng là cách ẩn thân tốt nhất." Thôi Tiêu Thiên trầm tư:

Cừu Địch không bình luận vội, thấy Lão Phiêu quả nhiên đang cười trộm, thở dài:" Lão Phiêu, có phải bọn họ đang nói lời ngu ngốc không?"

" Đúng thế, hai cái thằng đần." Lão Phiêu cười phá lên chỉ màn hình:" Rõ ràng là giả, sao có thể cho vào sổ hộ tịch có ghi chép niên hạn, đi làm toàn là ở công ty đã hủy đăng ký, làm sao cố ta tìm ra được ghi chép này, tìm ra đã đành, làm sao có thể đưa vào lý lịch cá nhân? Còn là lý lịch của thị trường nhân tài rất nhiều năm khác .... Nếu theo lời Cừu Địch nói, cô ta tới ứng tuyển ở Thương vụ Cáp Mạn, được Cáp Mạn tuyển chọn, vì sao tôi không tra ra thông tin này ... Ghi chép nguyên thủy của Cáp Mạn rất có khả năng đã bị Tạ Kỷ Phong tiêu hủy, nhưng không tới mức trong kho dữ liệu của thị trường nhân tài cũng dựa theo ý của cô ta bịa ra một cái thân phận phù hợp với lý lịch chứ."

Thôi Tiêu Thiên nắm cằm:" Thế thì không phải là vấn đề lợi hại, mà là quá đáng ngờ rồi."

" Đúng thế, nếu không phải biết cô ta là đồng bọn của Lão Tạ thì tôi đã nghi ngờ cô ta là người của chính phủ, chỉ có chính phủ mới có thể làm cho cô ta một lý lịch giả chặt chẽ như vậy." Lão Phiêu nói chắc chắn:" Nếu cô ta không phải người chính phủ, vậy phải có người giúp cô ta, vì không có một hacker nào dám giúp cô ta sửa lý lịch trong kho dữ liệu cảnh sát. Cô ta chắc chắn có chỗ dựa lớn."

Nếu như Lão Phiêu không dám sửa, vậy thì chẳng có dai dám sửa, đó là hành vi tự tìm lấy cái chết. Những lời này khiến mọi người nghe mà trong lòng phủ thêm một phần lo lắng, cô gái xinh đẹp đó chẳng lẽ đã kiếm được đại thụ để dựa vào rồi.

" Tra xem tín hiệu di động của cô ta đang ở đâu?" Cừu Địch nói:

Lão Phiêu thay đổi màn hình thao tác, chẳng mấy chốc kinh hãi hét lên:" Mẹ nó, ở gần công ty Cáp Mạn ... Hẳn là trong quán cá phê nào đó."

Cả đám nhìn nhau, không khó lý giải, nếu Luật Mạn Toa từng làm việc ở Cáp Mạn, bây giờ xuất hiện ở nơi đó, vậy chỉ có một nguyên do là đang làm việc giống họ: Điều tra Cừu Địch.
Bình Luận (0)
Comment