Q5 - Chương 061: Nhìn phương xa hỏi tình này bao lâu. (3)
Q5 - Chương 061: Nhìn phương xa hỏi tình này bao lâu. (3)
Cùng một sự kiện, trong khả năng có thể có hoặc không cứ dần dần lớn lên, mức độ chú ý cũng không ngừng gia tăng.
Ngày hôm đó dự báo thời tiết nói hôm nay là ngày nóng kỷ lục của tháng 6, chẳng mấy ai để ý nữa, mấy năm qua đều vậy mà, năm sau nóng hơn năm trước, kỷ lục còn mong manh hơn cả tảng đá đặt trên vỉa hè xi măng bị mặt trời nung nóng.
Hôm đó cũng là ngày toàn bộ nhân viên tổ hành động từng tham gia vào vụ án gián điệp Trường An ba năm trước ở trong văn phòng nhận được điện thoại từ tổng cục, sau đó có nhân viên điều tra tới gặp mặt. Từ Đô Hàn Mai, Lý Tiểu Chúng, Vương Trác, Trương Long Thành, Quản Thiên Kiều ... Không sót một ai cả, câu hỏi rất đơn giản, yêu cầu bọn họ hồi tưởng lại toàn bộ quá trình phá an khi đó, nhớ lại từng chi tiết có khả năng bỏ lỡ hay không.
Đúng, chi tiết, Đới Lan Quân đã điều động liên cơ cấu tới ban quản lý xuất nhập cảnh hàng không dân dụng, nắm bắt được chi tiết trên gương mặt nhân viên điều tra. Bọn họ đột ngột gọi cô, lại tới gian cách ly khép kín, đây là nơi mà chỉ nghi phạm phát hiện trong quá trình xuất nhập cảnh mới đưa tới. Kỳ thực ban quản lý này chính là phòng tuyến thứ nhất của An ninh quốc gia ở trong nước, người có thể tới đây hỏi chuyện cô, lai lịch tuyệt đối không thể nhỏ.
Chi tiết chính là, Đới Lan Quân dự liệu được xảy ra chuyện rồi:" Đó là vụ án do nhiều nơi liên hợp, trước khi có được chỉ thị của lãnh đạo chủ quản, tôi không thể tiết lộ vụ án."
" Không sao, chúng tôi mang hồ sơ vụ án theo đây rồi." Một nhân viên điều tra nói: " Xin đợi một chút ... Mời."
Đối phương có hai người, một già một trẻ, người lớn tuổi tên Trần Á Bằng rút điện thoại ra gọi cho cục trưởng Trần, sau đó Đới Lan Quân nghe được mệnh lệnh trực tiếp, cô máy móc đáp vâng, trả điện thoại về.
" Chuyện này được bên trên rất coi trọng, hiện do phó cục Tần của tổng cục phụ trách, chúng tôi không nhắm vào bất kỳ một ai, mà hỏi chuyện toàn bộ nhân viên phá án. Chuyện liên quan tới an ninh, mời đồng chí phối hợp." Người trẻ tuổi Dương Lỗi nghiêm nghị:
Phó cục Tần, Tần Khôi Thắng, cái tên này làm Đới Lan Quân nhíu mày, cô không lạ gì ông ta, Du Thế Thành trước kia từng nhắc tới, tuy không rõ ràng, nhưng qua một hai lời bâng quơ của hắn, cô đoán được Du Thế Thành từng hối lộ ông ta.
Hai người quả nhiên mang tới hồ sơ chi tiết về vụ án, từng chút từng chút một thuật lại diễn biến năm xưa, bắt đầu từ Nam Cương cho tới Trường An. Hơn nữa đây còn là hồ sơ hoàn thiện, ngay cả nhân vật bên ngoài bị cuốn vào vụ án cũng có tư liệu đầy đủ.
Bọn họ phát hiện ra một sơ hở rất lớn, đó chính là Cừu Địch, chàng trai náy xuất hiện trong vụ án một cách quá chói mắt, lái xe giải cứu hai nhân viên An ninh quốc gia, sau đó bị bắt cóc ở Trường An rồi lại được thả ra. Trung Dã Huệ Tử bị giết, hiện trường đầu tiên của vụ án chỉ có Cừu Địch từng ra vào, hai tên hung thủ giết Trung Dã Huệ Tử cũng từng rơi vào tay y .... Điều làm hai nhân viên phá án chú ý nhất là, ngôi nhà an toàn do Trung Dã Huệ Tử bố trí cũng là do đám người Cừu Địch tìm thấy trước tiên.
Vừa vặn bọn họ lại không phải là nhân viên nội bộ.
Thế nên vấn đề liền xuất hiện, Trần Á Bằng lấy ra mấy bức ảnh:" Cô có biết mấy người này không?"
Đới Lan Quân gật đầu, có lẽ không ai hiểu rõ hơn cô nữa.
" Liệu bọn họ có khả năng tiếp xúc với tin tức mật nào đó, rồi che giấu đi không?" Trần Á Bằng đặt nghi vấn:
" Không thể nào, bọn họ là người ngoài nghề, được phó cục trưởng Đổng Thuần Khiết thuê về, cũng giống như nhân viên chúng ta phân bố ở ngoại vi."
" Nhưng ở lần cuối cùng, bọn họ tìm ra nơi ở của Trung Dã Huệ Tử, trước khi nhân viên của An ninh quốc gia tới nơi có nửa tiếng chênh lệnh, trong khoảng thời gian này ..."
Đới Lan Quân cắt lời ông ta:" Trong khoảng thời gian đó có hai đặc vụ đi theo, nếu như xảy ra bất kỳ chuyện gì, không thể có chuyện họ không ngăn cản. Anh cho rằng bọn họ có thể lấy đi cái gì ngay trước vành mắt của đặc vụ sao?"
" Chuyện đó không phải là không có khả năng." Dương Lỗi nói vào:
" Nếu hai người hiểu bọn họ thì sẽ biết, trừ tiền mặt ra thì bọn họ chẳng hứng thú với cái gì hết."
Đới Lan Quân nói tới đó thì thầm thở dài, cô biết cuộc sống không yên ổn sắp bắt đầu rồi.
Quả nhiên dựa theo kỷ luật bảo mật, Đới Lan Quân tự động đưa vào phạm trù bảo mật, có nghĩa là trở nên rành mạch theo một cách mà người ngoài không thể tưởng tượng ra được, bất kỳ công cụ thông tin nào cũng sẽ bị giám sát, bất kể trong ngoài tám tiếng, dù đi đâu, kể cả có về nhà cũng phải báo cáo với tổ chức.
Mặc dù cô muốn gọi điện ngay cho Cừu Địch để báo tin, nhưng điện thoại của cô bị giám sát rồi, điều này chỉ khiến hai người thêm rắc rối.
Lòng Đới Lan Quân hết sức bất an, cô quá hiểu tính cách Cừu Địch, y không thích bị áp đặt quản chế, mà lần này thượng tầng e là không nhân nhượng.
Sau khi tìm hiểu lại quá trình của vụ án, cao tầng cũng đưa ra quyết sách tương ứng.
Đổng Thuần Khiết, Trần Ngạo được mời tới tổng cục, vào một phòng hội nghị khép kín, đang xem những đoạn video thẩm vấn.
Trong video là Mã Bác bị bắt gần ba năm trước, nghi phạm đầu tiên vì tội gián điệp bị xử tử hình hoãn thi hành, tên này đã bị cơ cấu chuyên chế ép cho không còn xương nữa, trông chẳng chút phong độ ngày nào, khúm núm hết mực, thao thao bất tuyệt kể chuyện giữa mình và Trung Dã Huệ Tử. Hắn biết được tin Điền Thượng Đại Tường xảy chân từ Từ Phái Hồng, tiếp đó lập kế hoạch thanh trừng, xúi Đoàn Tiểu Đường giết Trung Dã Huệ Tử.
Câu chuyện đó không ai rõ hơn Đổng Thuần Khiết, hắn nghe chẳng mấy tập trung, ánh mắt thi thoảng liếc qua vị lãnh đạo duy nhất ở đó. Phó tổng cục trưởng Tần Khôi Thắng, trán hơi hói, mặt đen, đôi mày lúc nào cũng như nhíu lại, tạo cảm giác là người nghiêm nghị, xuất thân quân nhân, tác phong mạnh mẽ, tiếng ủng hộ thay thế người đứng đầu rất lớn. Lần này tích cực tra lại án cũ, Lão Đổng khó tránh khỏi hoài nghi ông ta có ý kiếm vốn liếng để thăng tiến.
Tuy có suy đoán này, nhưng quan hệ trên quan trường rất vi diệu, dù là người am hiểu quy tắc cuộc chơi như Lão Đổng thì cũng nhất thời không nắm bắt được, nguyên nhân tổng cục làm ra hành động lớn như thế để làm gì?