Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 848 - Q5 - Chương 065: Kiếm Tới Gần Nghiệt Sâu Khó Quay Đầu. (3)

Q5 - Chương 065: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (3) Q5 - Chương 065: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (3)

Trung tâm làm đẹp Mạn Toa tuy không nằm ở khu thương mại sầm uất đông người qua lại, mà đặt ở con đường cụt, thành ra trừ dân cư ra thì không có nhiều người qua lại. Điều này chẳng ảnh hưởng gì tới việc kinh doanh của Mạn Toa, bọn họ đâu nhắm vào khách vãng lai mà phục vụ khách hàng cao cấp, coi trọng sự riêng tư, vì thế con đường hơi khuất tầm nhìn này lại vừa vặn.

Lúc hoàng hôn là thời điểm làm ăn bận rộn nhất của Mạn Toa, các quý cô quý bà tán gẫu suốt cả buổi chiều từ spa, kéo ra từ nơi xông hơi ở các tầng lầu khác nhau kết thúc một buổi chiều nghỉ ngơi. Bọn họ hoặc ríu ra ríu rít túm năm tụm ba thành từng nhóm buôn nốt câu chuyện, hoặc là khoác tay đám ngốc mang chức năng như chiếc thẻ hình người, yểu điệu đi qua đại sảnh hoa lệ sang trọng, ngồi vào những chiếc xe mới cóng đắt tiền, hướng về những nơi đã chọn cho cuộc sống về đêm phong phú.

Nhìn bề ngoài thì quá nửa còn là người nước ngoài nữa.

" Oa, chị Mạn Toa, đây là nơi chị kinh doanh à?"

Trang Uyển Ninh đứng bên ngoài cửa nhìn mà thán phục không thôi, thủ đô là nơi tấc đất tấc vàng, thuê mỗi mét vuông phải tính bằng đơn vị hàng vạn mà cá Trung tâm thẩm mỹ Quốc tế Mạn Toa này có tới ba tầng, mặt tiền hơn 10 mét.

" Đừng hâm mộ chị, quá nửa là đi vay đấy, trong mắt chủ cho thuê nhà và ngân hàng, chị đây chỉ là cô gái đáng thương làm công vất vả kiếm tiền cho họ mà thôi." Luật Mạn Toa cười khoác tay Trang Uyển Ninh đi vào cửa hiệu tham quan:

Bà chủ tới, tiếp tân khom người chào hỏi, em gái quầy lễ tân dùng tiếng Anh lưu loát giao lưu với người nước ngoài, còn tranh thủ lúc rảnh khẽ gật đầu chao bà chủ. Trang Uyển Ninh nghe mấy câu đánh giá:" Khẩu ngữ cũng được đấy."

" Ồ chị quên mất Uyển Ninh nhà chúng ta cũng đi du học về. Đúng vậy, cả lễ tân ở đây lương thấp nhất cũng hơn 8000, phải giao tiếp được bằng tiếng Anh, khách nước ngoài tới đây không hề ít.”

" Thật tuyệt, xin lỗi chị Mạn Toa, em không biết chị đã là bà chủ lớn ở thủ đô rồi, vậy mà em vì chút chuyện nhỏ mà làm lỡ bao nhiêu thời gian của chị." Đối diện với tài phú tuyệt đối, Trang Uyển Ninh khó tránh khỏi thấy tự ti nhỏ bé:

" Ai bảo chúng ta có duyên phận với nhau chứ? Có điều nếu như em thấy áy náy trong lòng thì tới chỗ chị làm việc vài ngày đi, được không? Làm giám sát cho chị, thấy ai không vừa mắt thì trực tiếp đuổi việc ... Để xem nào, chị ủy thác em làm phó giám đốc luôn nhé, hi hi." Luật Mạn Toa kéo Trang Uyển Ninh vào thang máy, Trang Uyển Ninh tuy mỉm cười, nhưng không cách nào tự nhiên như trước được nữa.

Từ tầng hai lên tầng ba, Luật Mạn Hoa hết sức hào hứng kéo Trang Uyển Ninh đi xem các loại máy móc làm đẹp, các loại mỹ phẩm, giới thiệu cho cô chuyển gia làm đẹp. Cuối cùng là đi vào văn phòng tổng giám đốc Luật hai mặt tường kính, rộng rãi sáng sủa, còn ngồi vắt chéo chân sau ghế giám đốc, tạo dáng rồi nghiêm mặt nói:" Thấy thế nào?"

" Quá lôi kéo thù hận rồi." Trang Uyển Ninh ngưỡng mộ nói:

Luật Mạn Toa có chút hư vinh, thành công không có người tán dương, chẳng phải áo gấm đi đêm à, nhìn đôi mắt nai long lanh của Trang Uyển Ninh là cô thấy thỏa mãn rồi:" Vậy em nghĩ thế nào rồi?"

" Nghĩ cái gì ạ?" Trang Uyển Ninh nhất thời chìm đắm trong sự hoa lệ ở nơi nà, mất một giây mới sực tỉnh, cười gượng:" Chị Luật, không phải chị thực sự muốn em làm công cho chị đấy chứ? Em có biết gì đâu, em không học về kinh tế, không giúp được gì cho chị đâu."

" Sao lại không, đừng đánh giá thấp bản thân, em chẳng phải nói tiếng Anh rất tốt à, lại còn xinh đẹp thanh thuần như thế này, ngay cả nữ nhân nhìn thấy cũng muốn thân thiết rồi, đó chính là ưu thế lớn của em đấy ... Quyết định như vậy đi, em đừng nhíu mày, động tác này phải sữa, dễ sinh nếp nhăn lắm, em cứ làm mấy ngày, dù sao coi như chơi cũng được. Chẳng lẽ em lại muốn ru rú ở nhà rồi suốt ngày suy nghĩ lung tung à?" Luật Mạn Toa ra sức xúi giục:

Trang Uyển Ninh nghe cũng xuôi xuôi, trước kia cô rất hoạt bát sôi nổi, nhưng ba năm qua gần như ngoài nhà và trường học không dám đi đâu, thành ra sợ người lạ, sợ giao tiếp.

Luật Mạn Toa đứng dậy lại nhiệt tình nắm tay Trang Uyển Ninh kéo xuống tầng hai, khu vực thiết kế hình tượng, gọi cả đám chuyên gia làm đẹp tới, hai tay đặt lên vai Trang Uyển Ninh nói:" Các cô, thể hiện thân thủ đi, đem hình tượng thiên tiên của em gái tôi hiển lộ ra ... Tiết lộ trước cho các cô, đây là phó tổng của Quốc tế Mạn Toa, biểu hiện không tốt sẽ bị cho thôi việc đấy."

Ngay lập tập đám chuyên gia làm đẹp kéo tới ân cần lấy lòng, đem các loại catalog tư vấn cho cô từ kiều tóc, son môi, tới trang phục ai nấy liên tục gọi "phó tổng" hết sức ngọt. Trang Uyển Ninh bị người ta vây quanh như thế thì lúng ta lúng túng, ngay cả trả lời những câu hỏi đơn giản nhất cũng không làm được, ánh mắt liên tục nhìn về phía Luật Mạn Toa cầu cứu.

" Đừng nhìn chị, nhìn vào bản thân trong gương ấy, em quên mất mình xinh đẹp thế nào rồi sao?" Luật Mạn Toa nâng cằm Trang Uyển Ninh lên nhìn vào tấm gương lớn trước mặt:" Để họ giúp em gái chị lấy lại tự tin nào."

Đám chuyên gia làm đẹp ở đây có ai không phải loại khéo léo ăn nói lấy lòng người khác, dần dà nhận ra sự nhút nhát của Trang Uyển Ninh, không quá vồ vập nữa, khiến cô cũng từ từ quen thuộc với họ.

Luật Mạn Toa nhìn Trang Uyển Ninh bắt đầu cùng cô gái khác thảo luận chuyện váy áo, lặng lẽ lúi khỏi phòng, chỉ còn một mình, chị Luật nhiệt tình phóng khoáng thay đổi hẳn, mỗi bước chân đều như hết sức cảnh giác. Đến khi về tới văn phòng, cô rút ngăn kéo lấy ra chiếc di động mới, bấm số.

" A lô, tôi đây ... Cô ấy ở nơi này, tâm tình không được ổn định cho lắm, bước tiếp theo phải làm sao?"

Vẻ mặt Luật Mạn Toa tựa hồ kiêng kỵ cùng sợ hãi, đối phương an bài rất ngắn, cô đặt điện thoại xuống rồi thở phào, có vẻ mệnh lệnh đó không khó.
Bình Luận (0)
Comment