Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 849 - Q5 - Chương 066: Kiếm Tới Gần Nghiệt Sâu Khó Quay Đầu. (4)

Q5 - Chương 066: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (4) Q5 - Chương 066: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (4)

Căn phòng nhỏ, bàn ăn trải khăn trắng, thức ăn xếp đầy bàn, hai ly rượu vang, nhìn qua cũng biết đây là một buổi hẹn hò, nhưng có vẻ bầu không khí không được tốt cho lắm.

18 giờ 40 phút, Đới Lan Quân xem đồng hồ.

18 giờ 42 phút, Đới Lan Quân lại một lần nữa xem đồng hồ.

Khi cô xem đồng hồ tới lần thứ ba, Cừu Địch đặt đũa xuống, nói luôn:" Nếu em có việc thì đi trước đi."

" Ừ." Đới Lan Quân như người máy nhận được lệnh, sau đó nhấc túi xách lên rồi đi:

Cừu Địch bất lực nhìn cô, Đới Lan Quân khi đứng lên rồi mới như sực tỉnh mình đang ở đâu, quay đầu nhìn lại bàn, thức ăn gần như không đụng đũa, cô lại đặt túi xách xuống ngồi ngay ngắn, nhưng vẻ mặt rõ ràng không hề tập trung, hồn phách chẳng biết đi đâu rồi. Cừu Địch cân nhắc một lúc nói:" Chúng ta đừng như thế này nữa được không?"

" Như thế này là sao?" Địch Lan Quân không vui nói:

" Em nói xem loại quan hệ này là thế nào, chúng ta từ quấn quít mật ngọt, cho tới này mỗi tháng chỉ gặp nhau một lần, năm ngoái gặp nhau không tới 12 lần, em có hai lần lỡ hẹn. Trải qua hai năm yêu đương, anh cảm giác mình đã thành công biến từ người yêu thành phạm nhân của em rồi ... Gặp nhau một cái em bắt anh báo cáo ba tiếng, cứ vậy để làm gì." Cừu Địch không hề quá lời, đó chính là cảm giác của y bây giờ:

Đới Lan Quân bật cười:" Sao em nghe lời của anh nói giống như có ý muốn chia tay vậy?"

" Em thôi đi, em càng lúc càng lạnh nhạt, có phải là đợi anh nói ra câu chia tay không? Hôm nay ngay cả bảo anh báo cáo cũng miễn luôn." Cừu Địch không hề cười:

Câu nói này khiến Đới Lan Quân có chút lúng túng, cô bĩu môi rồi di chuyển ánh mắt ra chỗ khác, không tra lời câu hỏi của Cừu Địch, nhưng cũng không phủ nhận.

Đây không phải là chuyện phát sinh đột ngột, mà kéo dài rất lâu rồi, cho nên Cừu Địch dù đau khổ thì cũng có thể bình thản đối diện với nó:" Hai năm qua em được đề bạt ba lần, hiện đã là cấp phó xử rồi phải không? Đừng hiểu lầm, anh hoàn toàn thông cảm với phản ứng của cha mẹ em, anh cũng không muốn làm khó em, dù sao bạn trai có thể đổi, cha mẹ không đổi được, đó là chuyện đương nhiên."

Đới Lan Quân áy náy đưa tay ra, khẽ vuốt ve gò má Cừu Địch, y càng thấu hiểu, lại càng khiến cô không biết lựa chọn thế nào:" Cám ơn anh hiểu cho em ... Chúng ta hiện giờ không phải rất ổn sao, có nhớ nhung, có tương tư, thi thoảng lại lãng mạn một hồi, em thấy không cần thay đổi."

" Đó không phải là suy nghĩ thật của em, cũng không phải là ý muốn của anh, anh thực sự muốn tìm một người đi cùng mình suốt cuộc đời." Cừu Địch chân thành nói:

Câu nói này đụng tới tâm sự của Đới Lan Quân, cô ngây ra nhìn Cừu Địch, giọng rất rất nhỏ, ấp a ấp úng mãi mới hỏi ra được:" Em đúng là đã nghĩ tới chuyện đó ... Cừu Địch, nếu em, em nói nếu như ... Nếu như chúng ta không tới được với nhau thì anh sẽ thế nào?"

" Câu hỏi này anh tự đặt cho mình sau lần tới nhà em lần trước rồi, thời gian dài như thế, cũng đâu có làm sao ... Ngược lại, anh lo, nếu anh ép em theo anh thì em sẽ thế nào, cha mẹ em sẽ thế nào?" Đây là vấn đề phải đối diện, bọn họ đã né tránh cả năm trời rồi, Cừu Địch thấy mình không nên trí hoãn nữa, y có thể duy tri quan hệ này, nhưng sẽ làm lỡ dở cuộc đời của Đới Lan Quân, cản đường cô, yêu nhau không phải là giữ rịt người mình yêu ở bên cạnh, dù đau lòng cũng phải dứt khoát:

Đới Lan Quân cảm giác muốn khóc, cô ghé người tới, khẽ hôn lên môi Cừu Địch, lúc ngồi xuống hai mắt đã đỏ hoe, thi thoảng lại nắm tay Cừu Địch, muốn nói gì đó lại thôi. Cuối cùng nợ nụ cười hạnh phúc mà cay đắng, cầm lấy túi xách đứng dậy, áy này nói một câu:" Hôm nay em vẫn phải lỡ hẹn rồi, em có nhiệm vụ."

" Đi đi, cuộc sống của em không phải nở trên giường." Cừu Địch mỉm cười:

Đới Lan Quân khẽ nhéo lên mặt Cừu Địch một cái, cũng nhoẻn miệng cười, tựa như nói đùa:" Nếu một ngày nào đó trên giường của anh có người rồi, nhất định phải nói cho em biết nhé."

Lời chia tay không nói ra, nhưng cũng khác gì nữa, Cừu Địch lắc đầu:" Anh sẽ không nói đâu."

Đới Lan Quân thoáng ngây ra, điều này đồng nghĩa là, y sẽ không liên lạc lại nữa, dù ra quyết định rồi, nhưng cô lại lưu luyến không sao rời bước, đến khi đồng hồ tít tít, báo đúng 19 giờ, cô như sực tỉnh hàng mi rung động, cúi xuống hôn lên má Cừu Địch, giọng nghèn nghẹn:" Hứa với em, đừng quá đau lòng."

Nói xong liền đi ngay.

Cánh cửa đóng lại, mọi thứ kết thúc rồi, tiếng bước chân gấp gáp xa dần, không biết là do nhiệm vụ khẩn cấp hay là do nguyên nhân khác. Trái tim Cừu Địch nhói đau từng hồi, trong đầu vẫn còn hiện lên hình ảnh hai người lần đầu gặp nhau, y bị hớp hồn bởi vẻ đẹp thanh nhã mà kiêu sa đó. Nhớ nụ hôn nóng bỏng bên chiếc xe việt dã ở Nam Cương, nhớ ngày tháng quấn quít không rời trong bệnh viện, đêm đầu tiên lóng ngóng mà khắc cốt ghi lòng ... Hương thơm trên người cô giống như còn lẫn khuất đâu đây.

Cừu Địch cảm giác mất đi phương hướng ngay trong ngôi nhà của mình, mất đi động lực, chẳng có thứ gì làm y hưng phấn nữa ... y biết cảm giác này rồi sẽ qua, nhưng cô gái đó, sẽ không bao giờ là một phần cuộc đời của y nữa.

Chẳng còn cách nào, chưa nói tới chuyện gia đình Đới Lan Quân sẽ không bao giờ chấp nhận, dù có chăng nữa, bản thân y đã là vấn đề rồi. Ra giang hồ, sớm muộn cũng có ngày phải trả giá, Cừu Địch không sợ ngày đó, nhưng y không muốn để ảnh hưởng tới Đới Lan Quân, không muốn sự nghiệp cô vất vả có được hủy hoại trong tay mình.

Cô gái mạnh mẽ cá tính như thế, cuối cùng ở nhà chăm chồng dạy con ư? Đó sẽ là sự lãng phí, huống hồ Cừu Địch cũng không tưởng tượng ra được cảnh Đới Lan Quân bế con đứng trước cửa đợi chồng đi làm về ...

Hoặc cô ấy làm thế vì nam nhân khác, ý nghĩ này khiến y cảm thấy buồn bã, tịch mịch

Cừu Địch cầm đũa lên, muốn tiếp tục ăn, muốn coi như không có chuyện gì, chỉ ăn được vài miếng bực bội ném đũa đi. Gây phút này e đã tưởng tượng ra không chỉ một lần, vẫn khiến Cừu Địch không sao thích ứng được, từng thích, từng yêu, từng mơ ước nắm tay nhau đi vào tới cuối con đường ... Nhưng cuối cùng lại kết thúc một cách nhẹ nhàng như thế, sao có thể làm y cam tâm.

" Mẹ nó!"

Cừu Địch chửi, cũng không biết là mình chửi cái gì nữa, có lẽ đây là báo ứng đi, y làm quá nhiều chuyện khiến trời căm đất hận rồi, bản thân y cũng chẳng biết là chuyện nào khiến ông trời giáng báo ứng xuống nữa.
Bình Luận (0)
Comment