Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 850 - Q5 - Chương 067: Kiếm Tới Gần Nghiệt Sâu Khó Quay Đầu. (5)

Q5 - Chương 067: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (5) Q5 - Chương 067: Kiếm tới gần nghiệt sâu khó quay đầu. (5)

Ù ù ù .... Chiếc di động để trên bàn rung liên hồi, vì tránh ảnh hưởng buổi hẹn hò của họ mà Cừu Địch đã để chế độ câm, nhưng bây giờ không còn ý nghĩa gì nữa.

Cừu Địch trong vô thức nhấc máy lên, vừa nhìn tên hiển thị tức thì ngớ người, không ngờ lại là Đường Anh. Ngay giây phút nhìn thấy cái tên đó, trong đầu Cừu Địch hiện ra mấy lần trải nghiệm tiêu hồn cùng với Đường Anh trên giường, tâm tình đặc thù đó khiến Cừu Địch vỗ trán mấy lần. Y luôn cho rằng mình là người coi trọng tình cảm, thế mà không ngờ chuyện đầu tiên khi nghĩ tới con gái nhà người ta là cái đó ... Hơn nữa còn là lúc vừa mới chia tay xong.

Cầm di động trong tay nhưng Cừu Địch chẳng hề muốn nhận máy, ngược lại còn đang hỏi bản thân một vấn đề kỳ quái, nếu như bây giờ Đường Anh ở ngay trước mặt, liệu mình có đè cô gái ấy xuống, lột sạch như dê non rồi mặc sức phát tiết không ... Câu trả lời là có! Cho dù y không có tình cảm nam nữ gì với Đường Anh nữa, đơn thuần là vì phát tiết, Cừu Địch thấy nếu Đường Anh ở đây, nhất định y sẽ làm thế, cho dù trong lòng có thấy bất an, có thấy tội lỗi.

Không biết chuông reo bao lần, Cừu Địch không nhận máy.

Đứng dậy dọn dẹp bàn, Đới Lan Quân không ăn miếng thức ăn nào, chỉ bới một ít cơm ăn vã thôi, Cừu Địch mới chỉ ăn nửa bát cơm. Thức ăn trên bàn còn rất nhiều, tất nhiên là không có chuyện đổ đi rồi, bất kể là khi ở nhà được cha mẹ, hay thời sống ở nhà cô giáo Mai, lãng phí thức ăn đều bị coi là lỗi rất lớn.

Cẩn thận chia thức ăn, cho vào hộp bảo quản cất trong tủ lạnh, mai mang tới nhà kho thì hết nhanh lắm, Cừu Địch chuẩn bị đi rửa bát thì điện thoại lại reo, nhìn số vẫn là Đường Anh, tuy không muốn nhận máy nhưng sợ có chuyện gì xảy ra, lần trước gọi cho y, Đường Anh đã khóc rất nhiều. Cừu Địch vừa nhấc máy một cái nghe thấy tiếng rất nhỏ truyền tới:" A lô, cậu ... không tiện nghe điện thoại à?"

" Không, tôi đang ăn cơm nên không chú ý thôi, đang định gọi điện lại cho chị đây, có chuyện gì thế?" Cừu Địch nhẹ giọng hỏi, như không có chuyện gì xảy ra:

" Không có chuyện gì cả, chỉ là ... Chỉ là đột nhiên nhớ tới cậu, nên gọi điện thôi." Đường Anh lí nhí nói:

Không có chuyện mới là lạ, lần trước Đường Anh cũng nói câu này, Cừu Địch có thể cảm nhận được Đường Anh rất muốn tìm người tâm sự:" Khi nào chị nhớ ra muốn gọi điện cũng được."

Ngay lập tức Cừu Địch nghe thấy tiếng nấc, tiếp đó là tiếng khóc cố kìm nén, y đặt đĩa vào bồn rửa bát, quay trở lại ghế sô pha, ngồi xuống rồi mới nhẹ nhàng nói:" Chị làm sao vậy, sao lại nói không, đừng giấu tôi, có chuyện gì cứ nói với tôi ... Bây giờ chị sống thế nào?"

Đường Anh xụt xịt nói:" Chẳng thế nào cả ... Cừu Địch, tôi, tôi bị nhà thầu lừa rồi, đầu tư bao nhiêu tiền vào cửa hiệu mất hết ... Tôi mất trắng rồi, không còn gì nữa ... Hu hu, đây là báo ứng của tôi."

Báo ứng, lại nghe thấy từ này rồi, Cừu Địch buông tiếng thở dài:" Có lẽ như thế, nhưng chị đừng dằn vặt mình ... Tôi có thể giúp gì được chị không, nếu cần tiền chị cứ nói, tôi có thể gom được một ít ... Chị đừng hiểu lầm, coi như tôi cho chị vay, tới khi nào chị có tiền thì trả lại cho tôi là được."

" Cậu ... Cậu đang thương hại tôi à?"

" Đã bảo chị đừng hiểu lầm rồi mà ... Trên đời này có ai là không bao giờ làm sai đâu, ai rồi cũng có lúc gặp phải khó khăn mà, cuộc đời chuyện không được như ý hết tám chín phần, làm gì có thời gian để khúc mắc mãi ân oán quá khứ chứ." Cừu Địch nói thật, khi biết mình bị Đường Anh bán đứng, cơn giận cũng chỉ là thoáng qua mà thôi, y không hề hận Đường Anh, trên con đường tranh đoạt tài phú đó, kể cả y, đều đóng vai trò không vẻ vang gì:

" Cám ơn, sai lầm lớn nhất của tôi là không coi trọng tình cảm của cậu ..." Đường Anh tựa lau nước mắt, giọng nói đã nhẹ nhõm hơn:" Tôi không gặp khó khăn gì cả, tôi đang nỗ lực tự kiếm sống bằng sức mình ... Cám ơn cậu Cừu Địch, cám ơn cậu đã giúp tôi gỡ bỏ ánh nặng tâm lý lớn nhất trong lòng."

" Đừng nói thế, nếu không chị chuyển gánh nặng đó sang tôi đấy."

" Tôi thật ngốc, trước kia ngoài tiền ra tôi chẳng tin vào thứ gì, gồm cả cậu, tôi luôn cho rằng, cậu chỉ thèm muốn thân xác của tôi thôi, cậu muốn có nó thì cậu phải đánh đổi, chẳng oan … Tôi nghĩ thế đấy ... Bây giờ mới hiệu cậu là chàng trai dịu dàng thế nào ... Cừu Địch, cậu vẫn thích tôi chứ?"

" Chuyện đang xảy ra không phải đã nói rõ chúng ta đều vẫn quan tâm tới nhau sao?" Cừu Địch khéo léo dùng từ khác trả lời Đường Anh:

" Cám ơn, cám ơn cậu ..." Đường Anh hôm nay không biết đã nói lời cám ơn bao nhiêu lần rồi, tựa như tiếng lẩm bẩm trong giấc mơ hạnh phúc:

Cừu Địch cầm máy, không nói gì cả, y không muốn nói dối ở chuyện tình cảm, cũng không nỡ làm Đường Anh đau lòng.

" Cừu Địch, hắn về rồi!"

Đột nhiên bên kia nói một câu như thế làm Cừu Địch ngay lập tức đứng bật dậy, chỉ có thể nghĩ tới một cái tên mà thôi:" Ai, Tạ Kỷ Phong à?"

" Đúng thế, hôm nay tôi nhận được điện thoại của hắn mời tôi tới Bắc Kinh gặp mặt .... Tôi không biết hắn muốn làm gì, có điều tôi từ chối rồi, tôi chỉ muốn sống yên ổn cho dù nghèo một chút cũng được. Cừu Địch, cậu phải cẩn thận đấy, tôi nghi hắn muốn đối phó với cậu." Đường Anh hết sức lo lắng, chưa yên tâm, cô lại nói thêm:" Tôi biết cậu luôn không tin tưởng hắn, luôn đề phòng hắn, nhưng hắn còn đáng sợ hơn cả cậu nghĩ, tâm cơ của hắn rất sâu, rất giỏi thao túng người khác ... Cừu Địch, cậu nhất định không được lơ là đâu đấy."

Cừu Địch cảm động nói:" Tôi biết rồi, đợi khi nào chuyện này kết thúc, tôi sẽ đi tìm chị."

" Tôi không gặp cậu đâu." Đường Anh rõ ràng vẫn chưa thể đối diện với Cừu Địch:

" Chị biết rõ, chị không muốn tôi cũng vẫn làm mà." Cừu Địch nói một lời hai ý:

" Vậy tùy cậu!" Đường Anh hiển nhiên là hiểu, giọng ôn nhu:" Cẩn thận đấy, tôi không giúp gì được cậu ..."

Hai người lời đã hết ở đó, trong im lặng nghe thấy được cả hơi thở của đối phương, rất lâu sau Đường Anh cúp máy rồi, Cừu Địch vẫn giữ nguyên tư thế nghe điện thoại, không hề nhúc nhích.

Y đang nghĩ, thứ phải tới rốt cuộc cũng đã tới rồi.
Bình Luận (0)
Comment