Chương 85: Kịch ở sau lưng. (1)
Chương 85: Kịch ở sau lưng. (1)
Bắc kinh đã mưa liên tục nhiều ngày, cây cối được gột sạch mọi bụi bẩn, phủ một màu xanh mướt mát, ngay cả cảnh sắc ở cái thành phố toàn sắt thép bê tông này tựa hồ thêm vài phần sức sống. Từng cơn gió thôi qua, mang theo giọt nước trong veo sót lại trên phiến lá sau cơn mưa, khiến không khí càng thêm tươi mát.
Một chiếc lexus màu trắng đỗ lại tại bãi đỗ xe của khách sạn nằm cách xa khỏi con đường chính, xuống xe là hai nam tử ăn mặc thoải mái, một người mặc sơ mi không cài cúc, người kia mặc áo thun quần lửng sơ mi hoe hoét, trông như nghỉ mát. Bọn họ xuống xe cũng ngửa mặt lên hít vài hơi, tận hưởng món quà quý giá của đại tự nhiên, vừa đi vừa tán gẫu, tới chỗ lễ tân, không để ý tới nhân viên xinh đẹp đứng ở cửa cúi chào mình, hiển nhiên đã quá quen thuộc với những chỗ sang trọng thế này.
Người đi đầu dừng lại, có vẻ như vẫn còn đang do dự, quay lại hỏi:" Kế hoạch của anh được lập dựa trên cơ sở tin tức do Cáp Mạn cung cấp đúng không?"
" Đúng thế!" Nam tử sơ mi hoa đi sau gật đầu, còn bổ xung thêm một câu:" Những tin tức đó bỏ ra những 50 vạn để mua đấy, rất đáng, đem so sánh với tin tức mà chúng ta điều tra được thì bọn họ chi tiết hơn, chuẩn xác hơn. Ở Bắc Kinh này bây giờ người kiếm cơm bằng nghề điều tra thương vụ nhiều lắm, nhưng toàn hạng lôm côm, dân nhà nghề chẳng có mấy, Cạp Mạn cũng là công ty có số má rồi."
" Đó cũng là vấn đề đấy, tôi chỉ lo đến khi thực sự thực thi kế hoạch lại có chuyện thôi." Người đi đầu nghiêm túc nói:
" Chữ tín của bọn họ cũng được." Cho dù ấn tượng của hắn với Tạ Kỳ Phong rất tốt, song cũng không dám nói quá dứt khoát:
Thời buổi này mấy ai tin vào cái gọi là chữ tín nữa, người đi đầu trầm tư:" Đám người đó thật đáng sợ, không biết sao có thể xâm nhập được sâu như thế ... Tôi cũng có chút e ngại bọn họ rồi đấy, nếu công ty của chúng ta cũng bị đối thủ cạnh tranh thuê bọn họ điều tra, tôi cũng không biết phải đối phó thế nào:
" Giám đốc Cao, anh đang lo ..." Người đi sau rõ ràng là cấp dưới, nghe vậy cũng hơi chột dạ, đám gián điệp thương mại đó đúng là con dao hai lưỡi, có thể dùng hại người thì người ta cũng có thể dùng hại mình, nhỏ giọng nói:" Tôi lấy danh nghĩa cá nhân ký hợp đồng tư vấn với bọn họ, trên hợp đồng không có bất kỳ nội dung nào liên quan tới chuyện này hết."
Đây chính là cái khó khi mà dùng tới loại dịch vụ này rồi, hi vọng bọn họ phát hiện nhiều một chút, nhưng lại không hi vọng bọn họ biết quá nhiều.
Vị giám đốc Cao đó đưa tay lên nhéo cằm ngẫm nghĩ, tự như đang nói một mình:" Trước tiên cứ đàm phán đá, đàm phán không thành thì coi như lại làm ra một bộ phim nát thôi ... Nếu đàm phán thành công ... Xem tình huống rồi quyết định, chuyện này ảnh hưởng quá lớn, ngàn vạn lần đừng để có sai sót, phía kia cứ để đấy đã, nói không chừng là còn phải dùng tới đấy."
" Chuyện này anh cứ yên tâm ạ."
Hai người đứng lại nói chuyện chốc lát rồi tiếp tục đi tới quầy lễ tân nói "truyền thông Cụ Phong đặt bàn", lễ tân nhanh nhẹn gọi người tới, ân cần mời hai vị lãnh đạo tới một nhã phòng. Nhã phòng ở đây chỉ đơn giản dùng những chiếc bình phong vẽ tranh sơn thủy ngăn cách, trang trí thêm vài chậu cảnh tạo không khí. Thi thoảng có người nước ngoài sống mũi cao khoằm đi ngang qua, thậm chí có một mỹ nữ tóc vàng dáng rất cao, khiến vị giám đốc Cao kia lướt mắt mấy lượt qua đồi ngực nóng bỏng ấy.
À phải, đây là một khách sạn thương vụ quốc tế, cung cấp từ trà Phổ Nhị cất kho hai mươi năm cho tới cả rượu vang vận chuyên xuyên đại dương, để cho những người làm ăn xuyên biên giới có một môi trường thoải mái để bàn công việc. Ngay cả những người nước ngoài cũng nhập hương tùy tục, tạo thành thói quen bàn chuyện làm ăn ở bàn cơm bàn trà.
Đợi ở nhã phòng chốc lát thì người được hẹn đã tới, một phụ nữ hơi đẫy đà, tóc ngắn gọn, mặc vest nữ không quá nghiêm túc, phong cách thương nghiệp rất nặng. Đi cùng còn có một nam tử toàn thân mặc vest chỉnh chu, hẳn là một thư ký.
" Đây là tổng giám đốc Cao Vũ Điền của Cty Truyền Thông Cụ Phong, đây là nhà sản xuất phim lừng danh Trương Chính Hòa ..." Nam tử giống thư ký lên tiếng:" Tôi xin giới thiệu, trợ lý tổng giám đốc của công ty chúng tôi, cô Hạ Diệc Băng, chúng ta từng gặp nhau rồi.
Hai bên chào hỏi rồi ngồi xuống, Hạ Diệc Băng thoải mái vẫy tay gọi phục vụ cho một cốc cà phê. Hai vị của Truyền thông Cụ Phong trán nổi vân đen, đối phương phái một trợ lý tới, như thế địa vị không tương ứng rồi, rõ ràng là không coi công ty bọn họ ra cái gì.
" Giám đốc Cao, anh Trương, chúng ta đi thẳng vào vấn đề luôn đi."
Hạ Diệc Băng dùng hai ngón tay cầm thìa bạc ngấy cốc cà phê, tư thái như xuất thân nhà đại phú, vừa lên tiếng đã chủ động nắm quyền cuộc nói chuyện:" Giám đốc Tôn của chúng tôi đã xem kế hoạch nhập cổ phần trọn gói do quý công ty cung cấp, có điều các vị ra giá thấp quá, từ phương thức thương nghiệp mà nói, sản nghiệp của hai nhà chúng ta có tính bổ xung cho nhau, ở rất nhiều phương diện có khả năng hợp tác ..."
" Trước khi tới đây tôi đã xin chỉ thị của giám đốc Tôn, giá thấp nhất chúng tôi đưa ra là 400 triệu, tương ứng với 49% cổ phần. Hiện giờ ngành phim ảnh này là một kho báu, người tới đào không dứt, rất nhiều bộ phim ăn khách muốn nhập cổ phần cũng khó. Nếu các vị nếu thực sự có thể chế tác ra một bộ phim khá khẩm, vậy thì hiệu ứng sinh ra còn giá trị hơn cả cổ phiếu đấy.""
Hoa Hâm phải gọi là Công ty Du lịch quốc tế Hoa Hâm, tổng bộ đặt ở Hong Kong, là công ty được đăng ký ở nước ngoài, cơ sở du lịch duy nhất ở nội địa là phim trường đã được khai thác, trước giờ luôn tìm kiếm người tiếp thế. Đây đã là lần đám phán thứ mấy, Hạ Diệc Băng cũng không nhớ nữa, có điều cô vẫn nhớ cái công ty truyền thông Cụ Phong này, đó là công ty nhỏ, rất có khả năng bị cái giá 400 triệu dọa chạy mất.
Hai người của công ty Cụ Phong chỉ cười, có vẻ ngại ngần vì ví tiền hạn hẹp.