Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 854 - Q5 - Chương 071: Gió Kéo Tới Lần Này Là Muốn Gì? (4)

Q5 - Chương 071: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (4) Q5 - Chương 071: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (4)

Ngoại ô phía nam Bắc Kinh, dưới tấm biển lớn Cho thuê cốt pha thép Tiểu Tam, Bao Tiểu Tam cởi trần mặc mỗi cái quần ống rộng, mồ hôi ròng ròng, tay cầm que kem, ngẩng đầu lên nheo mắt nhìn mặt trời nóng rát. Mới là tiết Đại Thử thôi đấy mà trời đã nóng như thế này, không biết Đại Thử thì người ta phải sống thế nào đây?

Mút hết cái kem, Bao Tiểu Tam ưỡn cái bụng gần đây đã hơi phê do dinh dưỡng dư thừa, bước chân khệnh khạng đi sang bên đường, tới trước một cái xe đỗ dưới bóng râm, gõ cửa kính rầm rầm. Mất một lúc cửa kính xe hạ xuống, hai nam tử tươi cười với ông chủ Bao.

Ái chà, xấu hổ qua đi, giám thị người quen, còn từng cùng nhau uống rượu. Mấy người này đều là cấp dưới của Phí Minh, không ít lần theo Phí Minh đi ăn nhậu với đám Cừu Địch, không ngờ tới lại có một ngày thế này, được cử đi giám sát đám Bao Tiểu Tam, xấu hổ hơn nữa chưa được một ngày đã bị người ta phát hiện thân phận rồi.

" Tam Nhi, chúng tôi làm việc công, nhận lệnh từ bên trên." Một vị ngại ngùng nói:

" Làm thế cũng là để bảo vệ cậu thôi mà." Vị còn lại bổ xung:

" Trời nóng như thế này rúc vào trong cái xe nát … kìa, không có cả điều hòa nữa, nhìn các anh chết ngốt đến nơi kìa ... Xuống xe xuống xe đi." Bao Tiểu Tam không khách khí gì:

" Không được, chúng tôi đang thực thi nhiệm vụ mà." Hai người kia khó xử lắm:

" Tới bàn ăn đi, giám sát cự ly gần không phải là càng tốt hơn à, tôi đi nhà xí cho các anh canh cửa cũng được luôn. Đừng làm ra vẻ với tôi, tôi không tin các anh không đói không khát ... Xuống đi xuống đi." Bao Tiểu Tam thò tay vào mở chốt cửa sổ, mở cửa ra kéo người ở ghế phụ lái xuống:

Lái xe cười méo xẹo:" Tam Nhi, chúng tôi thực sự là đang chấp hành nhiệm vụ mà, chúng tôi phải bảo vệ cậu ... "

" Tôi còn từng chấp hành nhiệm vụ với đội trưởng Phí của các anh đấy, lại cần các anh phải bảo hộ à? Nhìn chỗ tôi đi, có mười mấy phần tử tốt nghiệp đại học trại giam ra đấy, cho dù là bọn lưu manh ngang ngược nhất khu vực này, thấy chúng tôi còn phải đi đường vòng ... Này, có ăn không, không ăn thì thôi." Bao Tiểu Tam đe dọa, nhiệt tình bắt đầu biến thành tức giận rồi:

Thôi vậy, không giả vờ giả vịt nữa, hai người một trái một phải đi theo Bao Tiểu Tam. Tới cổng, Bao Tiểu Tam đưa tay lên miệng huýt sáo, tức thì có hai người chạy ra, ông chủ Bao rống lên:" Mau, đem bia với thịt bò ra hầu hạ khách quý."

Thế là mỗi người kéo một đặc vụ, xấu hổ ngại ngùng gì cũng không ăn thua, từ chối cũng không được, đành phải theo người ta vào.

Bao Tiểu Tam cười khanh khách đắc ý vô cùng, đang định quay về thì một chiếc xe đỏ chót đỗ lại bên đường, hắn vừa quay đầu một cái nước dãi thiếu chút nữa chảy ra.

Ối mẹ ơi, cái eo nhỏ đong đưa thế kia, cái váy ngắn cũn thế kia, chân dài nuột nà thế kia, hai cái quả bóng tròn nảy thế kia, bố ai mà chịu nổi chứ, nước dãi chảy thật rồi, có lau cũng không kịp nữa. Mỹ nữ xuống xe tháo kính râm ra, bị động tác nuốt nước bọt của Bao Tiểu Tam làm dè chừng khựng lại, Bao Tiểu Tam thì tí ta tí tởn chạy tới đón, không biết là tiểu tam do tên quản đốc nào bao ... Í, mà không đúng, mấy tên đó cùng lắm qua lại với gái đứng đường, bao sao nổi em gái ngon thế này.

Đi tới rồi nhưng Bao Tiểu Tam không biết nói gì luôn, lưỡi như bị chặt mất rồi, em gái kia có vẻ thích ứng, tủm tỉm cười hỏi:" Hình như anh họ Bao hả?"

" Á, em biết anh à, thảo nào anh thấy em quen mặt quá đi thôi." Bao Tiểu Tam ba hoa, thực ra làm gì có quen đâu, hắn đang vắt óc suy nghĩ, liệu có phải lần nào đó say rượu chơi sang bỏ tiền bao em gái này không, tiếc thế, thế mà chẳng nhớ gì cả:

" Tôi tới tìm Cừu Địch." Nữ nhân kia nói nhưng Bao Tiểu Tam chẳng có phản ứng gì cả, cứ đần mặt ra như thằng ngốc, cô nói tiếp:" Anh đừng lừa tôi, tôi biết anh ấy ở đây."

" Lừa em làm cái gì chứ, thằng đó ở đây thật đấy ... Con mẹ nó chứ, thằng Cừu Địch đó khi nào tán được em gái ngon thế này chứ, anh làm sao không biết em nhỉ?" Bao Tiểu Tam thắc mắc, số nữ nhân mà Cừu Địch quen có thể đếm hết trên một bàn tay, có ai mà hắn không biết đâu chứ, tự dưng xuất hiện hàng cực phẩm nhân gian thế này, quá đáng hận:

Nữ nhân kia đưa tới một tờ danh thiếp:" Nghe cách anh nói chuyện thì có vẻ là quen biết Cừu Địch lâu rồi phải không?"

" Hỏi thế thì biết cô em là không phải người mình rồi, theo tôi." Bao Tiểu Tam xem danh thiếp, đúng là không quen, nếu biết hắn là ai mà không biết hắn là anh em chí với Cừu Địch thì rõ ràng là quan hệ thuộc loại vớ vẩn mà thôi:

Luật Mạn Toa đi theo Bao Tiểu Tam qua cảnh cổng tạm bợ, chỉ là cánh cửa làm bằng một đống tấm tôn hàn tùy tiện lên nhau, trông như hàng đồng nát, rất giống mấy phim hậu tận thế.

Vào trong sân thấy một cái bàn dài như trong bếp ăn tập thể dùng ống thép với ván gỗ dựng lên, trên bàn là đống bát đũa, cả đám nam nhân mình trần vừa thấy cô một cái là huýt sáo ầm ĩ. Những cặp mặt háu đói không thèm kiêng nể gì cả, nhìn chằm chằm từ đôi chân thon dài trở ngược lên eo, lướt lên ngực rồi tới bờ môi cong cong, mỗi một cm trên cơ thể cũng không bỏ sót, khiến cô gái dạn dĩ như Luật Mạn Toa cũng không khỏi đỏ mặt né đi.

Bao Tiểu Tam dẫn Luật Mạn Toa đi qua nhà ở, tới sau loạt ống thép cao bằng mấy người, chỉ Cừu Địch đang cầm búa rèn thanh sắt, gọi to:" Này, Cừu Địch, có em gái tới tìm mày đấy."

" À, ra là cô à?" Cừu Địch nhướng mí mắt lên, chẳng kinh ngạc một chút nào, cũng chẳng tỏ ra có chút hứng thú nào, vẫn quai búa cheng cheng liên hồi:

Luật Mạn Toa định nói thì nhận ra Bao Tiểu Tam bám sát bên cạnh, quay sang thì y còn đang mút ngón tay tới chảy nước dãi, ánh mắt dâm tiện đó khiến cô phải bật cười:" Tôi có thể nói chuyện riêng với Cừu Địch không?"

" Không thành vẫn đề, tôi chỉ trông đã bỏ thèm một chút thôi." Bao Tiểu Tam cười hề hề, vừa đi vừa ngoái đầu lại nhìn mãi:

Đợi hắn đi khuất bóng rồi Luật Mạn Toa mới hỏi:" Hình như anh chẳng có chút bất ngờ nào nhỉ?"

" Đó là chuyên môn của cô rồi, có gì mà phải bất ngờ chứ?"

" Nếu như thế tôi chiếm dụng của anh một phút được không?"

Cừu Địch dừng tay, dựng búa lên, lau mồ hôi, lúc quay người sang đối diện với Luật Mạn Toa, cô tức thì bị cơ bắp rắn chắc ở cánh tay, ngực của Cừu Địch thu hút, toàn thân y như con báo, gọn gàng mà đầy sức bùng nổ man dại. Cô không hề che giấu vẻ tán thưởng rất khoa trương của mình, Cừu Địch bật cười:" Nếu muốn thử thì một phút sẽ không đủ đâu."
Bình Luận (0)
Comment