Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 855 - Q5 - Chương 072: Gió Kéo Tới Lần Này Là Muốn Gì? (5)

Q5 - Chương 072: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (5) Q5 - Chương 072: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (5)

" Ồ, anh tán tỉnh nữ nhân như thế cũng quá thô lỗ trực tiếp rồi đấy." Luật Mạn Toa nói đùa loại chuyện này với Cừu Địch lại chẳng có chút ngại ngùng nào, nếu trở thành thật, cô cũng không ngại:

Cừu Địch hất hàm: " Vậy cô cũng trực tiếp một chút đi, tới đây làm gì thế?"

Luật Mạn Toa hỏi lại:" Không có việc gì thì không thể tới à?"

Một câu hỏi nhàm chán, Cừu Địch không trả lời, tay cầm lấy cán búa, tức thì Luật Mạn Toa không dám quanh co nữa, cô đưa tay ngăn lại:" Ok, tôi sẽ nói."

" Đúng, đừng thừa lời, nếu không vòng vo chỉ hại não của nhau thôi."

Nói thẳng à, chuyện này nói thẳng như thế nào đây cơ chứ? Luật Mạn Toa thoáng suy ngẫm, đúng là cũng chỉ còn cách nói thẳng:" Trang Uyển Ninh tới thủ đô rồi:

" Hả?" Cừu Địch quay ngoắt sang, cơ bắp cánh tay giật giật:" Sao cô biết, cô ấy tới chỗ cô à?"

" Anh sẽ không cho rằng tôi vì muốn kéo gần quan hệ với anh cho nên đi đường vòng tìm tới Trang Uyển Ninh đấy chứ?" Luật Mạn Toa tỏ ra tức giận:

Cừu Địch không phủ nhận:" Chẳng lẽ còn có cách giải thích khác à? Tôi đã cảnh báo cô, nếu cô quên thì tôi nói lại, nếu cô lợi dụng cô ấy đừng trách tôi."

" Lần ở trung trâm thương mại đó, tôi không phủ nhận là muốn thông qua cô ấy để tìm hiểu anh ... Nhưng về sau tôi và anh đã không còn liên quan gì tới nhau nữa đúng không, nhưng tôi và Uyển Ninh thì vẫn giữ liên hệ với nhau ... Anh quên rồi à, tôi đã nói với anh, nếu anh muốn tìm tôi, anh sẽ tìm được." Luật Mạn Toa cười nói, nhưng đối diện với gương mặt vô cảm của Cừu Địch, cô có hơi thất vọng:" Nhưng anh không tìm tôi."

" Thôi đi, cô và Tạ Kỷ Phong liên kết với nhau đâm sau lưng người thuê cô, tôi dám tiếp cận cô à, để bị cô bán vẫn còn vui vẻ giúp cô đếm tiền sao?" Cảm quan của Cừu Địch với cô gái này không hề tốt:

Luật Mạn Toa không tức giận:" Được anh khen như thế làm tôi vinh hạnh quá."

" Đủ rồi đấy, đường đời muôn ngả, đường ai nấy đi đi, tôi không muốn dính líu gì tới cô hết." Cừu Địch lại xoay người muốn cầm búa lên làm việc tiếp:

Luật Mạn Toa cuống lên:" Này, anh không có chút quan tâm nào tới Trang Uyển Ninh sao?"

" Tôi không tin cô vừa mới gặp tôi xong thì Uyển Ninh liền tới chỗ cô." Cừu Địch biết tình thế của mình bây giờ, y mới chính là nguồn cơn gây nguy hiểm cho người khác, y càng quan tâm thì chỉ càng làm hại Trang Uyển Ninh mà thôi:

" Đúng là không phải ..." Luật Mạn Toa kể lướt qua quá trình, nói Trang Uyển Ninh lần này tới đây, một mặt là chữa trị tâm lý, một mặt giúp cô quản lý cửa hiệu. Còn sự kiện gây ra vết thương lòng cho Trang Uyển Ninh bị Luật Mạn Toa hình dung khoa trương thêm vài phần, cô biết, Cừu Địch không thể không quan tâm tới Trang Uyển Ninh, mấy lần tay cầm cán bùa siết chặt tới mức gân xanh nổi lên:

Khi Luật Mạn Toa nói xong thì Cừu Địch đã đứng sững người hồi lâu, lúc này cô mới phát hiện mình và Cừu Địch đứng cách nhau gang tấc, làn da màu đầu đẫm mồ hôi ánh lên dưới nắng, cơ ngực bóng trông như đá cẩm thạch, khiến cô chỉ muốn đưa tay sờ thử, muốt vuốt ve thân thể cường tráng đầy mê lực đó. Có điều nghĩ tới quan hệ hai người, tuy gần trong gang tấc lại xa muôn dặm, cô buông tay Cừu Địch ra.

Cừu Địch khẽ thở dài:" Cô tìm tôi làm gì chứ, tôi đâu trị được bệnh cho cô ấy chứ?"

" Thì anh khuyên bảo cô ấy, nói chuyện với cô ấy, tán gẫu với cô ấy, hay là hẹn hò gì đó ... Chẳng lẽ cứ để cô ấy một mình ru rú trong nhà như thế, cứ suy nghĩ lung tung sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện."

" Ừ, tôi biết rồi ... Nếu rảnh rỗi tôi sẽ đi tìm cô ấy."

" Con ngươi anh làm sao thế hả? Hay dở gì cũng là mối tình đầu của anh, chẳng lẽ không bằng mấy cái que sắt à? Với lại anh vờ vịt cái gì chứ, anh tưởng tôi không biết anh là chủ tịch của Cáp Mạn à?" Luật Mạn Toa nói thẳng:

" Cô phiền phức quá đấy, tôi đã nói là tôi biết rồi ..." Cừu Địch đã nói chuyện với Lữ Thiên Tư, cho nên thừa biết Luật Mạn Toa đã tìm hiểu được rồi, có điều y không phải là cố tình che giấu gì, chẳng qua là không khoe ra mà thôi:" Cô lo cho mình đi, có việc liên quan tới cô đấy, muốn nghe không?"

" Muốn." Luật Mạn Toa gật đầu, không khỏi có chút tò mò, có chuyện gì mà Cừu Địch biết mà mình lại không biết:

" Quy củ cũ, muốn có tình báo thì phải trả giá." Cừu Địch nhìn chằm chằm Luật Mạn Toa, cười gian tà:

" Cái giá là gì?" Luật Mạn Toa nhoẻn miệng cười, hơi ưỡn ngực lên, nhón mũi chân, khéo léo dùng mấy vị trí mẫn cảm trên thân thể thu hút ánh mắt của Cừu Địch, phong tình vô hạn, khó có nam nhân nào nhìn thấy không nghĩ tới chuyện nam nữ, mà con mối lại ở ngay trước mắt, vươn tay ra là có:

Không ngờ lại gặp phải kẻ không hiểu phong tình, Cừu Địch đưa tay ra:" Tiền!"

Chát, Luật Mạn Toa xấu hổ tức giận đánh bạt tay Cừu Địch:" Vậy tôi phải xem tin tức có đáng tiền không đã chứ."

" Có, chắc chắn, tôi muốn tiền mặt, đem hết tiền trên người đưa tôi." Cừu Địch lại đưa tay ra, thái độ rõ ràng dứt khoát:

Luật Mạn Toa chịu thua rồi, hậm hực mở túi xách, lấy ra một xấp tiền dầy đặt vào tay Cừu Địch, không ngờ mình lại không đáng giá bằng chút tiền này sao, cảnh cáo trước:" Anh nói đi, tôi nghe đây, nếu tin tức không đủ giá trị, anh phải trả tiền cho tôi đấy."

Cừu Địch cho tiền vào túi quần, chẳng có chút dấu hiệu báo trước nào, nói luôn:" Tạ Kỷ Phong về rồi."

" Ợ ..." Luật Mạn Toa không kiểm soát được phát ra tiếng ợ nhẹ, nhíu mày vuốt ngực:

Phản ứng này làm Cừu Địch khẳng định, hai người đó không liên quan tới nhau, đây không phải tin hay, vì tức là có thêm một thế lực nữa:" Cô thấy chưa, tôi đã nói đáng tiền mà, tôi lấy thế còn là ít đấy ... Bà chủ Luật, không phải cô hãm hại người ta đấy chứ, cẩn thận người ta tìm cô tính sổ."

" Vớ vẩn, có thì cũng là anh hại hắn, người gặp rắc rối là anh mới đúng." Luật Mạn Toa tức tối phản bác, cô không hiểu rốt cuộc có chuyện gì khiến Tạ Kỷ Phong cứ suốt ngày nghi ngờ cô và Cừu Địch có quan hệ với nhau, hai người cãi vã mỗi lúc một nhiều rồi đường ai nấy đi:

" Tôi và cô khác nhau, tôi có mấy người anh em hợp tác, lại có mấy trăm người làm trong tay, Tạ Kỷ Phong biết khôn thì đừng tìm tôi, nếu không hắn có đi mà không có vẻ, nói thẳng ra là tôi còn tìm hắn, hắn nên trốn mới đúng, lại ngu xuẩn mò về đây ... Người phải lo là cô ấy, chuyện làm ăn lớn như thế, lại nắm trong tay một người, chỉ cần xử cô một cái là có thể kiếm khoản lớn rồi. Đừng ở đây làm gì nữa, cô về chuẩn bị đi ..." Cừu Địch phất tay tiễn khách:

Hôm nay cố tình ăn mặc thế này tới đây, từ đầu tới cuối chẳng có chút hiệu quả nào, lại còn bị người ta xem thưởng. Động tác phẩy tay đó thực sự rất gây tổn thương cho mỹ nữ, Luật Mạn Toa dẫm mạnh chân bỏ đi, lại không cam tâm chạy về, đá vào ống chân Cừu Địch một phát ... Ai ngờ đau chảy nước mặt, chân tên đó cũng như đá vậy, cứng khác gì trái tim y.
Bình Luận (0)
Comment