Q5 - Chương 073: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (6)
Q5 - Chương 073: Gió kéo tới lần này là muốn gì? (6)
Luật Mạn Toa tức giận chạy mất rồi, Cừu Địch còn cười to sau lưng, còn chưa ra tới cổng đã nghe y hô lớn:" Các huynh đệ, tôi vừa xẻo được của mỹ nữ một khoản tiền, hôm nay tôi mời khách:
Chút tiền đó Luật Mạn toa thực sự không để trong lòng, nhưng không biết vì sao cảm giác rất không thoải mái, lùi ngược xe phóng nhanh đi thiếu chút nữa thì đâm phải một cái xe đang đi tới. Chiếc xe kia phanh gấp, vội vàng đỗ ở bên đường, sau đó từ cửa sổ một cái đầu thò ra, kinh ngạc nói:" Oa, nữ tài xế trong truyền thuyết kìa, đúng là đi đường bất chấp luật pháp luôn."
“ Anh còn rảnh mà để ý linh tinh được à?” Tiết Đại Lâm bế một đứa bé trai ngồi ở ghế phụ lái gắt:" Rốt cuộc là ở đâu, Lão La, anh mà còn đi nữa là rời khỏi thủ đô rồi đấy."
Người lái xe là La Thành Nhân, hắn ngó nghiêng xung quanh:" Hình như là ở đây thôi, đừng gấp, để anh gọi điện thoại."
" Có được không thế, hay là trả tiền cho người ta đi cho rồi." Tiết Đại Lâm lo lắng nói:
" Đúng là tầm nhìn hạn hẹp, em cho rằng người ta cầm tiền rồi là sẽ bỏ qua cho chúng ta à?" La Thành Nhân bực mình, điện thoại vừa thông liền gọi:" Này Cừu Địch, mau ra đón tôi ... Chuyện gì à? Chuyện chết người đấy ... Cậu thì sướng rồi, chui vào chỗ tốt quá, còn tôi ..."
Chưa nói hết đã thấy có người chạy ra, không chỉ một mà còn là cả một đàn, hết sức niềm nở khách khí đưa vợ chồng La Thành Nhân và đứa con trai mười tuổi xuống. Mẹ con Tiết Đại Lâm nhìn một đám đại hán mình trần trùng trục ai nấy đều hung hãn, có chút sợ hãi, La Thành Nhân thì càng thêm yên tâm, như trút được gánh nặng dẫn vợ con đi:" Ái chà, rốt cuộc cũng có chút cảm giác an toàn rồi ... Mau mau, đưa xe của tôi vào, chúng ta vào trong nói chuyện:
Đi qua cái cổng sắt chắp vá, xung quanh toàn là hán tử ăn bát to, công nhân vung búa lớn đập sắt, công nhân vận chuyển cánh tay to như chân người ta, lại còn cả những người xăm trổ đầy mình, đầu trọc lọc rất bất thiện, không phải hạng thổ phỉ cũng phường trộm cắp. Bình thường La Thành Nhân thấy cảnh này sẽ e ngại, bây giờ càng vui:" Đó là những người cậu tuyển đấy à?"
" Tam Nhi tuyển đấy, nơi này cho thuê cốt pha thép, đôi khi còn nhận việc làm khuôn bê tông, không tuyển họ thì chẳng lẽ tuyển đám sinh viên đại học ẻo lả à?" Cừu Địch đánh mắt với Bao Tiểu Tam, bảo hắn nói những người kia chú ý chút, đừng làm người ta sợ:
Không ngờ Bao Tiểu Tam hiểu lầm, hô to:" Đừng sợ, giám đốc La, ở đây toàn là các anh em cả ... Các anh em, chào ông chủ La đi!"
" Chào ông chủ La!" Mấy chục người nối nhau rống lên loạn xạ:
Tiết Đại Lâm sợ hãi ôm chặt lấy con, La Thành Nhân hớn hở ra mặt:" Tốt, tốt, rất tốt, phải tới chỗ thế này mới đúng ... Hung hãn, dũng mãnh."
" Tất nhiên là hung hãn rồi, anh nhìn những người săm mình kia, toàn là ở tù mới ra chưa lâu đấy, Trần Đại Bằng bảy năm tù tội gây thương tích, Lục Thảo Hôi chuyên trộm xe, còn kia là … " Bao Tiểu Tam vui vẻ khoe chiến tích các huynh đệ, lần trước cũng có tên đốc công tới đây, lúc đầu vênh váo ép gia, hắn khoe đám anh em, thế là có ngay vụ làm ăn tốt:
La Thành Nhân ợ một tiếng, bảo sao, hắn vốn nghi rồi mà.
Cừu Địch ngăn Bao Tiểu Tam lại, hẳn có chuyện bất thường rồi, La Thành Nhân sao giống dẫn vợ con đi chạy nạn thế, liền mời ba người vào nhà. Nhà cũng đơn giản lắm, dùng khung thép dựng lên, bên trong tuy hơi thiếu thốn một chút, được cái rộng rãi.
Hỏi ra mới biết là cả nhà họ chưa ăn cơm, không sao, nơi này không thiếu cái ăn, Cừu Địch sai người đi ra quán cơm gần đó đặt cơm, mang nước ra mời. Uống nước xong, Tiết Đại Lâm ổn định hơn, dỗ dành đứa bé đang sợ chết khiếp.
La Thành Nhân kéo Cừu Địch ra ngoài nhà nói chuyện, tất nhiên là kể chuyện hai vợ chồng Chu Duy Dân bị giết ... Bẻ cổ, cướp sạch tài sản trong nhà.
Ông chủ La miêu tả rất sinh động, đã thể còn dùng cổ mình minh họa, nói văng nước bọt, mắt lồi ra ngoài, n hư hắn bị siết cổ vậy.
" Chuyện đó liên quan gì tới anh chứ?" Cừu Địch hỏi, với y đó là cái tên hoàn toàn xa lạ:
" Liên quan tới cậu thì có, Chu Duy Dân là đại biểu pháp nhân của Chứng khoán An Tín, là cổ đông lớn nhất của biệt thự số 81 đấy." La Thành Nhân tiết lộ:
Lần này tới lượt Cừu Địch khiếp đảm, nói ngay:" Ê, không liên quan gì tới tôi đâu nhé, chẳng lẽ tôi đi giết người?"
" Thế thì cậu nghĩ là do ai giết? Bất động sản do Lưu Thế Thành để lại do một thay Chu Duy Dân thao tác phân chia ... Còn cả sổ sách thu được ở biệt thự số 81 bị cảnh sát tra được, đều bị bọn họ chụp hết lên đầu Du Thế Thành. Theo như tin tức tôi biết được, tên đó đã chạy tới Mỹ xin tị nạn chính trị, giờ thành công dân Mỹ rồi ... Bây giờ hắn quay lại báo thù, đoán chừng không bỏ qua cho tôi đâu." La Thành Nhân mồ hôi như tắm:
" Đó chỉ là suy đoán của anh thôi, người giết Chu Duy Dân chắc gì đã là Du Thế Thành." Cừu Địch trấn an:
" Cậu nghĩ không có tin tức chính xác mà tôi lại tới mức này à? Cậu xem đi ..." La Thành Nhân đưa di động cho Cừu Địch xem, trên đó chính là ảnh hai cỗ thi thể làm ai nhìn cũng sởn gai ốc, hắn nói tiếp:" Du Thế Thành gọi điện thoại cho đám cổ đông chúng tôi, yêu cầu chúng tôi phải trả hắn 1 tỷ, không trả sẽ giết cả nhà ... Tôi đành phải dẫn vợ con đi tìm cậu ..."
Mặt Cừu Địch ngay lập tức trở nên nghiêm trọng, hết Tạ Kỷ Phong, giờ lại là Du Thế Thành, lại còn Luật Mạn Toa, trùng hợp thế nào lại xuất hiện cùng lúc, hơn nữa y đều liên quan không hề nhỏ:" Nhưng anh tìm tôi làm gì chứ, mau đi báo cảnh sát đi."
" Cả nhà tôi nằm xuống rồi thì mới do cảnh sát quản, chưa xảy ra chuyện thì ai quan tâm ... Cậu có biết tiểu khu Hoa Đô Uyển giám sát với an ninh nghiêm ngặt thế nào không, vậy mà người của hắn còn vào được giết cả nhà ... Cái công ty của tôi ngay cả cậu còn vào dễ dàng, đừng nói tới đám sát thủ chuyên nghiệp, ai mà đề phòng được chứ." La Thành Nhân vừa nói vừa nuốt nước bọt:
" Được, hiểu rồi, tôi sẽ kiếm chỗ cho anh ..." Cừu Địch đi qua đi lại suy nghĩ, bây giờ đúng là khó tin người khác được, kể cả thuê vệ sĩ cũng không yên tâm:
" Cha tôi nói đúng, lúc nguy nan chỉ có đám huynh đệ thảo mãng mới dựa vào được ... Cừu Địch, cả cậu nữa, cũng phải cẩn thận đấy, tên đó điên rồi, không tha cho bất kỳ ai đâu." La Thành Nhân cũng bất giác đi theo Cừu Địch:
Cừu Địch không khỏi nghĩ tới thái độ của Đới Lan Quân gần đây, chẳng lẽ cô ấy đã biết chuyện gì đó, cho nên mới bất an như thế? Đúng là thứ âm hồn bất tán, y nghiến răng:" Anh nghĩ tôi sợ hắn chắc."
Lúc này ở ngoài kia mấy chục công nhân đang khuân cốt pha thép lên xe tải, phát ra những tiếng sầm sầm, nhìn đám người đó, lại sớm biết Cừu Địch với Bam Tiểu Tam là loại người gì, La Thành Nhân cảm thán:" Giờ tôi đã hiểu vì sao chỉ giai cấp vô sản mới có dũng khí làm cách mạng."
" Đi ăn cơm đã ... Nếu anh đã tìm tới chỗ tôi, vậy thì mọi chuyện phải nghe tôi an bài, tôi kiếm cho anh một chỗ nghỉ dưỡng, anh coi như không biết gì, tôi không tin hắn cử tới được một đám lính đánh thuê." Cừu Địch vừa nói vừa bấm số gọi điện thoại:
Ba người nhà La Thành Nhân ăn cơm qua loa, Cảnh Bảo Lỗi lái xe tới, còn có cả Thôi Tiêu Thiên, Lão Phiêu nữa, bọn họ trước tiên chuốc Bao Tiểu Tam say bét nhè, sau đó Cừu Địch cùng mấy người còn lại bàn bạc.
Nửa tiếng sau ba người nhà La gia được đám Cừu Địch tháo một đoạn lưới thép sau nhà ra, chỗ đó cây cối um tùm, bọn họ tiếp tục nhảy xuống cái mương dài, đi hổi lâu, ở đó có một cái xe chở hàng do công nhân lái tới đó để sẵn, treo chìa khóa bên trong. Ba người La gia cũng không chê xe nát, lên xe, Cảnh Bảo Lỗi làm lái xe, đưa cả nhà rời thủ đô, đi đâu không rõ.