Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 862 - Q5 - Chương 079: Loạn Vân Độ Chặn Đường Và Bao Vây. (1)

Q5 - Chương 079: Loạn vân độ chặn đường và bao vây. (1) Q5 - Chương 079: Loạn vân độ chặn đường và bao vây. (1)

Cũng cùng lúc đó Bao Tiểu Tam đã uống tới say khướt.

Có một người quen không tính là quen lắm đột nhiên tới nhà tìm hắn, chính là Trương Long Thành từng quen ở Trường An, mời hắn đi chơi, mới đầu Bao Tiểu Tam cũng cảnh giác, hai bên nghiêm túc tính ra chỉ là biết nhau thôi, chẳng thế nói là quen, đột nhiên lại tới tìm, chắc chắn không có gì tốt lành. Cơ mà vừa nghe người ta mời một hội sở tư nhân cao cấp, vừa nghe nói nơi đó có rượu ngon gái đẹp, Bao Tiểu Tam đã chảy nước dãi khoác vai Trương Long Thành xưng huynh gọi đệ rồi.

Đúng là đẳng cấp hết sức khác biệt, không giống bất kỳ nơi nào Bao Tiểu Tam từng tới, hội sở là một căn tứ hợp viện lớn nằm trong ngõ nhỏ tĩnh lặng, phảng phất phong cách đại trạch viện của thời Minh Thanh. Bao Tiểu Tam được ăn món nổi tiếng có trong Mãn Hán toàn tịch, tiếp rượu là bốn em gái toàn bộ mặc sườn xám màu đỏ. Sườn xám luôn là tốt nhất, đùi khoe ra cơ hồ tới eo, cánh tay duy nhất của Bao Tiểu Tam lúc thì ăn, lúc thì sờ, thực sự hận sao lại mất một cánh tay chứ?

Mấy em gái đó không giận, anh sờ một cái, người ta cười thẹn thùng, anh sờ cái nữa, người ta không tiện né, anh vẫn còn sờ, người ta thẽ thọt gọi "ca ca" nhào vào lòng anh mời rượu.

Đừng tưởng rằng dễ sờ soạng mấy em gái này, người ta có rất nhiều thủ đoạn chống quấy rối, nếu ngoan cố sờ mãi sờ mãi sẽ hết sức tự nhiên bị quá chén, chưa đợi tới lúc đè người ta xuống thì anh đã ngã lăn quay ra bàn chẳng làm ăn được gì ... Các cô gái ở đây, tiếp rượu thì tiếp rượu, nhưng muốn làm chuyện khác ấy à, không dễ dàng đâu.

Chứ còn không à, mấy em gái đó luân phiên nhau tranh giành ghen tỵ, chuốc cho Bao Tiểu Tam uống tới đầu óc bắt đầu mê muội.

Bao Tiểu Tam cũng là tay kinh nghiệm trận mạc rồi, thấy đầu óc mình không tỉnh táo nữa, rối rít nói:" Không uống, không uống nữa ... Anh Trương nói rồi, lát nữa còn mời anh chơi gái, các em mà chuốc say anh, không phải là anh đây phí tiền à, đến ngủ với anh cũng không biết."

Mục đích của Trương Long Thành không phải là chuốc say Bao Tiểu Tam, tên tàn tật xấu xí này lại chẳng phải là mỹ nữ, thấy thế này là đủ rồi, vội vàng can thiệp:" Đúng đúng, không uống nữa ... Các em ra trước đi, anh tiếp Tam Nhi một chút, dù sao tối nay cũng ở đây."

Mấy em gái cười rúc rích nối nhau rời đi, ánh mắt Bao Tiểu Tam không rời khỏi mông với ngực, người đi mất rồi, hắn cứ chép miệng mãi.

Trương Long Thành cười hết sức phóng khoáng:" Ha ha ha, Tam Nhi, nhìn trúng em gái nào rồi?"

" Tôi nhìn tới hoa mắt luôn rồi." Bao Tiểu Tam nói rất thật thà:

" Đương nhiên, các em gái ở đây toàn là tiêu chuẩn hàng đầu đấy, chuyên phục vụ cán bộ cao cấp thôi, bình thường cậu đi qua cửa cũng không được nói gì tới ngồi chung bàn với họ ... Tam Nhi này, nể tình chúng ta quen biết nhau ở Trường An, khi đó tôi có nhiệm vụ trên người, không thể cùng các cậu tụ tập, lần này một là đền bù, hai là có chuyện nhờ cậu giúp." Trương Long Thành không tiếp xúc với Bao Tiểu Tam mấy nhưng hắn quan sát không ít, bằng vào kinh nghiệm của hắn, đối phó không khó:

Quả nhiên Bao Tiểu Tam vỗ ngực bồm bộp:" Giúp gì mà giúp, có chuyện gì anh cứ nói đi."

" Chuyện của tôi đơn giản lắm, đó là đi xử lý một người ... Tôi muốn làm được phải nói với cậu một chuyện, hiện giờ trong cục đang tra đấy, khả năng là liên quan tới cậu."

" Tra cái gì?"

" Có phải lúc ở Trường An cậu đã trộm cái gì đó không?" Trương Long Thành vòng vo một lúc cũng đi vào chủ đề:

" Ợ ..." Bao Tiểu Tam sợ hãi ợ một cái rõ to:

Phản ứng này khiến Trương Long Thành khẳng định luôn rồi:" Xem ra đúng là cậu."

Không ngờ hắn nhầm rồi, Bao Tiểu Tam ợ thêm cái nữa, phun ra hơi rượu nồng nặc:" Không thể nào, An ninh quốc gia các anh vậy mà còn đi điều tra trộm vặt à? Lúc ở Trường An tôi ăn trộm bao nhiêu thứ như thế, rốt cuộc anh muốn hỏi cái nào thế?"

Chứ sao, lúc đó vì kiếm tin tình báo, hắn và Cảnh Bảo Lỗi, Cừu Địch chuyên ra tay trộm đồ của các cô gái xinh đẹp, mấy chục cô, đồ trộm được chất cả xe chứ.

Trương Long Thành suýt tức điên, nếu không phải biết đây là thằng ngốc thì đã nghĩ Bao Tiểu Tam cố ý trêu đùa mình rồi, hắn cố nén giận, hỏi:" Cậu còn nhớ Trung Dã Huệ Tử không?"

" Tên thì hình như nhớ, người thì không ..." Bao Tiểu Tam ngoẹo đầu, không nhớ ra:

" Chính là nữ gián điệp, các cậu tìm ra nhà của cô ta ấy, cậu có trộm cái gì ở nhà cô ta không?" Trương Long thành đặt câu hỏi ngắn gọn rõ ràng, mắt nhìn chằm chằm từng biểu hiện trên mặt Bao Tiểu Tam:

Bao Tiểu Tam mở to mắt, mồm thì ngậm chặt, tựa hồ không dám thừa nhận.

" Không phải tôi kiếm chuyện với cậu, mà là An ninh quốc gia vẫn tra việc này, bất kể có phải là cậu làm hay không cũng mau mau xử lý đi, đừng để người ta nắm thóp. Trộm chứng cứ, nói lớn không phải lớn, nhưng để người ta phát hiện ra phiền toái lắm đấy." Trương Long Thành quan tâm nói:

Bao Tiểu Tam hai mắt mơ hồ, chớp chớp có vẻ không tỉnh táo cho lắm:" Anh nói gì tôi không hiểu?"

Trương Long Thành thình lình nói:" Việc gì cậu phải chối, có mất vài vạn USD thôi mà."

" Nói láo, chỉ có mấy nghìn thôi, là kẻ nào hãm hại chúng tôi?" Bao Tiểu Tam đùng đùng nổi giận:

Trương Long Thành sầm mặt:" Vậy mà còn nói cậu không làm à?"

Bao Tiểu Tam hối hận vô cùng, vả mồm mấy cái, xấu hổ nói với Trương Long Thành:" Thực sự chỉ có vài nghìn thôi, khi đó chúng tôi đi theo Lão Đổng bao lâu, công việc bỏ hết, rồi lại bị An ninh quốc gia các anh giam lỏng mấy tuần, nghèo quá rồi, thấy tiền phải kiếm chứ ... Anh Trương, chuyện này có nghiêm trọng không?"

" Chuyện nhỏ ... Tiền chỉ là chuyện nhỏ thôi, có điều có phải cậu còn lấy thứ khác không?" Trương Long Thành vừa trấn an xong lại nghiêm túc cảnh cáo: " Tam Nhi, cậu đừng có hồ đô, nếu lấy cái gì thì phải nộp ra, cậu phải biết chứ, bọn chúng là gián điệp nước ngoài đấy, đồ của chúng có thể tùy tiện đụng vào sao? Mất một chút tiền không phải chuyện gì to tát, chẳng may lấy phải thứ giấu diếm tình báo, vậy cậu sẽ chuốc lấy họa chết người đấy."

" Nghiêm trọng cỡ nào ạ?"

" Cậu nghĩ lại đi, ở Trường An chết bao nhiêu người rồi."

" Anh đừng dọa tôi, chẳng qua là một cái đồng hồ nát thôi mà." Bao Tiểu Tam cuống lên, sao tự dưng lại dính tới người chết như thế :

Người Trương Long Thành khẽ run một cái, thực sự là nó rồi:" Đồng hồ gì, bây giờ đâu rồi?"

Bao Tiểu Tam vội chối bỏ liên quan:" Tôi không biết là đồng hồ gì, bán cho Cừu Địch rồi."
Bình Luận (0)
Comment