Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 864 - Q5 - Chương 081: Loạn Vân Độ Chặn Đường Và Bao Vây. (3)

Q5 - Chương 081: Loạn vân độ chặn đường và bao vây. (3) Q5 - Chương 081: Loạn vân độ chặn đường và bao vây. (3)

Bao Tiểu Tam đầu óc đơn giản lại chếnh choáng hơi men bị Trương Long Thành phối hợp cả đe dọa lẫn du dỗ rốt cuộc không chịu được khai hết đầu đuôi chuyện ngày hôm đó.

Trước khi tìm ra nhà an toàn của Trung Dã Huệ Tử bọn họ bị Cừu Địch lôi đi hết chỗ này chỗ khác, mệt phờ rồi, tới nơi ngồi xuống ghế nghỉ. Bao Tiểu Tam theo thói quen mày mò sờ soạng cái ghế, ai ngờ phát hiện ra ngăn kéo, tranh thủ lúc hai đặc vụ giám sát họ để ý chỗ khác, hắn nhanh tay nẫng cái đồng hồ với mấy cuộn tiền.

Bao Tiểu Tam cứ nghĩ mình làm kín vô cùng, ai ngờ bị Cừu Địch nhìn thấy, thằng khốn đó đợi khi ra ngoài, nhất định lấy cớ đã che chắn hai đặc vụ kia cho hắn hành nghề để chia đòi chia đôi. Kết quả là Cừu Địch lấy đi một nửa số tiền, Cảnh Bảo Lỗi nghe thấy bọn họ tranh chấp lại tới đòi ăn chia, cướp một cuộn.

Từ đầu tới cuối Bao Tiểu Tam có đúng một chỗ còn khôn là không nhắc tới Quản Thiên Kiều. Đây là chuyện ba anh em họ thương lượng với nhau lâu rồi, giờ Quản Thiên Kiều đã có công việc đàng hoàng, tất cả những việc trước kia liên quan tới cô phải xóa bỏ hết .... Thế nên Bao Tiểu Tam chuyển qua lải nhải, nếu sớm biết một trăm USD đổi được mấy trăm NDT thì đã không chia cho mấy thằng kia rồi, tiếc ơi là tiếc.

Thằng ngốc này không biết lợi hại, ai ngờ thứ giá trị lại bị mất một cách không đáng như vậy, chuyện đã rồi biết làm sao, Trương Long Thành giơ tay ra hiệu, một người lập tức đưa ra một đống ký hiệu cho Bao Tiểu Tam xem. Đó là ký hiệu của các thương hiệu, Bao Tiểu Tam trố mắt, hắn nhận mặt chữ tiếng Trung còn khó lại bảo hắn phân biệt tiếng Anh à, chẳng thà đoàng một cái cho xong.

Trương Long Thành đành đỏi cách hỏi:" Đồng hồ lớn cỡ nào?"

" Cớ này này ..." Bao Tiểu Tam dùng hai ngón tay khoanh tròn lại, thấy không diễn tả hết, gãi đầu nói:” Nhỏ lắm, đeo không vừa tay.”

" Kim đồng hồ trông thế nào?"

" Đầu to thân nhỏ, trông như thằng ngốc, khó coi lắm."

" Nút vặn đồng hồ thế nào?"

" Thì như thế, có gì lạ đâu."

" Đồng hồ màu gì?"

" Màu bạc ..."

Hỏi chi tiết như thế khoảng 20 phút, cuối cùng lọc ra được năm sáu chiếc đồng hồ giống miêu tả, Bao Tiểu Tam chỉ vào màn hình máy tính:" Chính là cái này, giống cái này này."

" Cậu chắc chứ?" Trương Long Thành hỏi:

" Chắc ... Tôi nói này anh Trương, nể mặt chúng ta đều cống hiến cho đất nước, cho tôi cơ hội, để tôi gọi điện cho Cừu Địch, để nó trả lại cho anh được không?" Bao Tiểu Tam nài nỉ:

" Cậu bán cho người ta cả năm rồi, người ta còn trả lại cho cậu được à? Không thì cậu gọi điện mà xem." Trương Long Thành ném di động thu được cho Bao Tiểu Tam:

Bao Tiểu Tam bấm máy, trong điện thoại báo ngoài vùng phủ sóng, bấm mấy lần đều không được, hắn trố cả mắt.

Trương Long Thành trêu ghẹo:" Lúc tối ăn cơm cậu nói với tôi bán cái đồng hồ đó bao nhiêu tiền nhỉ, 5000 phải không? Có biết cái đồng hồ đó bao nhiêu tiền không?"

" Bao nhiêu tiền?" Bao Tiểu Tam hỏi, thấy Trương Long Thành xòe sáu ngón tay ra, hắn suýt nhảy dựng lên:" Sáu nghìn ... Không, sáu vạn phải không, thôi chết rồi, tôi lỗ lớn rồi."

" Ngu ngốc, đó là đồng hồ Patek Philippe phiên bản có giới hạn, trị giá 60 vạn nhân dân tệ đấy, cậu nghĩ xem người ta liệu có còn chịu trả lại cho cậu không?" Trương Long Thành cố ý gây chia rẽ:

" Ôi trời ơi là trời, thằng đó gài tôi rồi, khi đó tôi bán 5000 còn tưởng là lãi ..." Bao Tiểu Tam vật vã trên ghế, lúc ngửa đầu khóc lúc lại đấm bàn, bộ dạng tiếc đứt ruột, chửi rủa Cừu Địch thậm tệ:

" Nghĩ xem cậu ta có thể trốn đi đâu được, 60 vạn, đây là tội lớn, sớm muộn cậu ta cũng bị bắt thôi, có thể trốn cả đời được hay sao?" Trương Long Thành thúc giục:

Bao Tiểu Tam nói liền mấy địa danh, đều là chỗ An ninh quốc gia đã tới, cố vắt óc nữa cũng không nghĩ ra, từ lúc hắn ra làm ăn riêng, hai người không có nhiều thời gian lêu lổng với nhau nữa, nhất thời thực sự không sao nghĩ ra được, mất một lúc mới kêu lên:" A, hay là đi chơi với Phí Minh rồi, hai người bọn họ hay đi chơi với nhau lắm, tìm anh Phí là ra."

Chắc chắn là không phải đi chơi với Phí Minh, Trương Long Thành không muốn mất thời gian với thằng ngốc này nữa, giao lại việc tra hỏi cho hai người kia. Khi quay trở lại phòng quan sát thì Tần Khôi Thắng khoanh tay trước ngực đi qua đi lại, thở dài:" Đã bán đi một năm rồi thì làm sao còn tìm được nữa."

" Cừu Địch thông minh hơn thằng nhãi này nhiều lắm, chắc chắn không bán đi một cách tùy tiện đâu ..." Trương Long Thành khẳng định: “ Y hẳn là có nghi ngờ gì nên mới mua lại cái đồng hồ đó.”

" Vậy cậu đánh giá xem, khả năng chiếc đồng hồ đó chứa tình báo là bao nhiêu phần?"

" Theo kinh nghiệm của tôi, tuy không dám khẳng định là 100% nhưng cũng phải tới chín phần."

" Ừm." Nếu Trương Long Thành nói tới chắc chín phần thì coi như là 100% rồi chẳng qua là không thể nói quá chắc chắn thôi, Tần Khôi Thắng nhắm mắt suy nghĩ nói:" Tôi vừa mới nhận được tin báo, giám thị Trang Uyển Ninh cũng đã mất dấu rồi, nghi ngờ có liên hệ gì đó, hành vi quỷ dị của cô gái này càng lúc khiến tôi thấy cô ta có vấn đề ... Hai kẻ ở Trường An tới vẫn theo dõi chứ?"

" Vâng ạ, bọn chúng ở gần ga tàu." Trương Long Thành gật đầu:

" Bắt!" Tần Khôi Thắng chỉ nói đúng một chữ:

" Hả?" Trương Long Thành giật nảy mình, sao có thể làm thế:

" Bắt ngay đi, tôi thấy không ổn rồi đấy, Cừu Địch, Trang Uyển Ninh đồng loạt biến mất rồi, nếu tiếp tục thế này, tình hình sẽ vượt khỏi tầm khống chế của chúng ta, bắt ngay đi!" Trần Khôi Thắng không yên tâm, sao đột nhiên nảy sinh nhiều biến cố như vậy, mấy sợi dây ông ta nắm trong tay đứt liên hồi, bây giờ ông ta không nghĩ tới lập công tình báo gì nữa, phải vãn hồi tổn thất, đừng để leo lên không thành, người ta nhân cớ này kéo ông ta xuống:

Mệnh lệnh đưa ra, tổ bắt giữ mười phút sau tới hiện trường, phối hợp với nhân viên giám thị, đồng loạt nhảy vào nhà khách trong ngõ, trước sau trên dưới đều đã bị vây chặt. Kết quả phá cửa xông vào thì không ngờ người đi nhà trống rồi, đối phương cưa lưới chống trộm, thoát đi từ cửa sổ phía sau, hai tên ở Trường An tới đó căn bản không hề nghỉ ngơi, đồ đạc trong phòng không có dấu vết đụng vào.

Rõ ràng người ta chỉ mượn cớ vào đây che mắt giám sát, vào cửa trước, ra cửa sau.

Nói cách khác, người ta biết trước cả rồi.
Bình Luận (0)
Comment