Chương 87: Kịch ở sau lưng. (3)
Chương 87: Kịch ở sau lưng. (3)
" Tôi còn biết Bằng Trình gật như đã đem toàn bộ hạng mục các vị phát triển ở đương địa gạt sang bên lề, CEO mà các vị phái tới trấn Truân Binh không khác gì làm công cho người ta. Trừ việc duy trì bán vé thăm quan cho du khách ra thì mảng kinh doanh còn lại đã vào tay Bằng Trình rồi."
" Tôi còn biết các vị ý đồ phái người tới giải quyết, nhưng chỉ cần người của các vị tới, sẽ bị người ta lấy vụ án hình sự mấy năm trước ra làm cớ, bao vây người của các vị. Vị giám đốc tiền nhiệm bị người ta đánh đập, nhậm chức chưa tới ba ngày đã phải bỏ chạy rồi đúng không?" Cao Vũ Điền cũng không làm kẻ ác nữa, chân thành nói:
Hạ Diệc Băng hơi cúi người coi như cám ơn thông tin đối phương cung cấp:" Đúng như thế, núi cao hoàng đế xa, điêu dân ác dân nhiều, chúng ta ở trên bàn việc thì dễ, phái người xuống dưới làm việc lại khó, khiến hai vị chê cười rồi."
" Không, không, không, chuyện này cũng khiến chúng tôi hết sức phẫn nộ, giám đốc Tôn từ nhiều năm trước đã nhìn thấy tiền đồ thị trường, đầu tư lớn vào sản nghiệp du lịch phim trường Đại tây bắc, cực kỳ có nhãn quang thương nghiệp." Cao Vũ Điền tán dương:
" Đúng thế, cái Thương mại Bằng Trình chẳng qua là một đám lưu manh vô lại đương địa, thêm vào chủ nghĩa bảo hộ địa phương, quý công ty là người vùng ngoài, e là khó mà giải quyết được chuyện này." Trương Chính Hòa phụ họa:
" Cám ơn hai vị đồng tình, có điều tôi vẫn không hiểu ý đồ của hai vị, chẳng lẽ là muốn thay chúng tôi giải quyết vấn đề hay sao?" Hạ Diệc Băng tò mò nói đùa, chuyện đã bày ra đó, đối phương chuẩn bị vô cùng đầy đủ, hẳn đã coi đây là mục tiêu không thể bỏ qua rồi:
" Vẫn là ý hướng giống như chúng tôi đã trình bày hồi đầu năm nay, chúng tôi hi vọng có thể nhập cổ phần cùng kinh doanh phim trường Đại tây bắc. Nghiệp vụ của hai bên chúng ta có tính bổ trợ cho nhau rất cao, một du lịch, một phim ảnh, còn sự phối hợp nào tốt hơn?"
" Chỉ cần quyền kinh doanh Phim trường Đại tây bắc tới tay, chúng tôi đủ tự tin chỉ ba tới năm năm là có lợi nhận, nếu như may mắn nữa, thực sự quay được một hai bộ phim ăn khách, thời gian này còn ngắn hơn nhiều. Dù sao bây giờ địa điểm có thể quay phim ngày càng ít, mà trấn Truân Binh thực sự có phong cách độc đáo riêng không nơi nào có thể so sánh được." Cao Vũ Điền càng lúc càng tỏ ra chân thành:
" Lý tưởng rất tốt đẹp!" Hạ Diệc Băng cũng đã ổn định lại được tinh thần, đôi bên ngửa bài rồi, nói chuyện cũng đi vào thực chất nhiều hơn:" Vậy anh chuẩn bị giải quyết hiện thực gian nan ra sao?"
" Chúng tôi đã nắm được bọn họ tổ chức ra sao, thao tác thế nào, doanh lợi bao nhiêu, chúng tôi biết cả nơi bọn họ mua gạo mua thịt, ngay cả số đám ác ôn mà bọn chúng nôi cũng nắm rõ ràng. Thậm chí bây giờ tôi gọi một cú điện thoại là biết ngay cơm nước cung cấp ở trấn Truân Binh hôm nay đã chín chưa ... Nếu như chúng tôi không có biện pháp, sẽ lỗ mãng đi lãng phí thời gian của cô hay sao?" Cao Vũ Điền cười tự tin, tựa hồ đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi:
" Rửa tai lắng nghe!" Hạ Diệc Băng nghiêm túc nói, chuyện làm ăn bàn tới mức này cơ sơ hợp tác đã đầy đủ:
" Vẫn ở bên trong này, phiền cô xem qua, nếu có hứng thú, xin giới thiệu chúng tôi với giám đốc Tôn, tốt nhất là trò chuyện trực diện, nếu các vị không hứng thú, chúng tôi sẽ không làm phiền cô thêm lần nào nữa." Trương Chính Hòa lại đưa tới chiếc máy tính bảng kia, mở ra một tài liệu được bảo mật:
Đó là một kế hoạch thương mại rất chính quy, có điều chỉ mới xem lướt qua một lúc, sắc mặt Hạ Diệc Băng đã thay đổi, ngẩng đầu lên thấy đối phương rất bình thản, cô kiên nhẫn xem tiếp. Có lẽ đó là một kế hoạch khó tiếp nhận, hoặc là khó tin, khiến Hạ Diệc Băng phải suy nghĩ rất lâu, thi thoảng lại nhìn vị khách phía đối diện, sự do dự biểu hiện rất rõ ràng.
Hồi lâu sau Hạ Diệc Băng trả máy tính bảng lại, nói rất dứt khoát:" Tôi cần phải xin phép giám đốc Tôn."
Cao Vũ Điền làm động tác mời, Hạ Diệc Băng cầm tôi xách lên, vội vàng rời đi.
" Xem ra có hi vọng rồi." Trương Chính Hòa không kìm được hưng phấn, nãy giờ nhịn nhiều rồi:
" Đối với cái nghề này của chúng ta, những thứ diễn ra trên màn ảnh chưa chắc là diễn, thứ sau màn thì đúng là diễn thật." Cao Vũ Điền cảm thán:" Ví dụ quy tắc ngầm, ví dụ như chơi thuốc, chơi gái, scandal, đủ mọi trò, bao gồm cả chuyện anh ở phía sau lưng đổi dầu vào lửa, còn tôi thì âm thầm đào hố ... Màn biểu diễn ngoài phim ảnh luôn đặc sắc trong phim."
" Nếu mà đưa lên phim thì chắc chắn là một bộ phim hot đấy." Trương Chính Hòa dùng giọng điệu nịnh nọt nói:
" Ừ, lập kế hoạch này còn dày công hơn cả viết kịch bản cho một bộ phim ấy chứ." Cao Vũ Điền đắc ý tự khen bản thân:
" Thời buổi này là thế mà, bây giờ xinh đẹp ăn đứt diễn xuất, thứ ăn nhanh thịnh hành hơn thứ nghệ thuật, càng não tàn máu chó càng đắt khách, tôi cũng không còn cách nào khác mới phải tìm lối đi mới còn gì." Trương Chính Hòa có chút nản chí, theo đuổi nghệ thuật thì không kiếm sống được với nghề, đi theo thị trường thì lại trái với lương tâm, trái phải đều khó cả:
Kết quả không có gì bất ngờ, không bao lâu sau Hạ Diệc Băng quay lại, hết sức khác khí mời:" Giám đốc Tôn đã tới sân bay, buổi chiều quay về, anh ấy muốn đích thân bàn bạc với hai vị ... Mời!"
Cao Vũ Điền và Trương Chính Hòa nhìn nhau cười rời chỗ, ai về xe người nấy, tới thẳng công ty con của Hoa Hâm ở thủ đô.
Cùng một thành phố nhưng khác địa điểm, khác người, nhưng lại cùng chú ý tới một nơi cách đó cả ngàn dặm.
Tầng tám tòa nhà Bảo Long, Tạ Kỳ Phong đã ở rất lâu trong văn phòng mà hắn không mấy khi tới, cẩn thận lật cuốn lịch kiểu cũ, lật từng tờ từng tờ một, tới tờ thứ 27 hắn vẽ một ký hiệu thật đậm lên đó. Đúng lúc này có tiếng gõ cửa khe kẽ, Tạ Kỳ Phong biết ai tới, nói:" Vào đi!"
Đi vào là chủ quản Đường Anh, cô mang theo một chiếc laptop, chuẩn bị báo cáo công tác đơn giản với ông chủ ngẫu nhiên tới công ty.
" Đây là hợp đồng ủy thác của giám đốc Trương, đã thanh toán tiền, công việc ở giai đoạn tiếp theo thế nào ông ấy không nói, chỉ nói cần người của chúng ta ở lại đó thêm vài ngày, cũng không nhắc tới yêu cầu cụ thể mức độ chấp hành hợp đồng."
" Đây là PPT giới thiệu cho chính bản thân ông ta, có hơn 100 trang, còn có cả một báo cáo đánh giá thị trường, đều là cung cấp bằng văn kiện độc lập. Tôi đã thúc giục đối phương rồi, về lý thuyết mà nói, chúng ta làm tới mức độ này là đã có kể kết thúc hợp đồng, yêu cầu đối phương thanh toán toàn bộ chí phí."
" Đây là báo cáo tình hình gần đây về người của chúng ở trấn Truân Binh, hiện giờ bọn họ làm phụ bếp ở nhà khách phim trường, kiêm thêm đưa cơm. Trong cái tổ chức do quan hệ thân thích tạo thành, bọn họ có thể đi tới bước này hẳn là cực hơn."
" Liên quan tới chuyện khả năng tồn tại nhân viên điều tra thương vụ, bọn họ chưa có tin tức gì ..."