Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 88 - Chương 88: Kịch Ở Sau Lưng. (4)

Chương 88: Kịch ở sau lưng. (4) Chương 88: Kịch ở sau lưng. (4)

Đường Anh giới thiệu vắn tắt tình hình, gây đây vai trò của cô không khác gì thư ký riêng của Tạ Kỳ Phong, mặc dù phải làm nhiều việc ngoài phận sự một cố vấn pháp luật, nhưng cô vô cùng tích cực. Chỉ có điều cuộc điều tra thương vụ lần này có chút khác thường, phía ủy thác ký với thân phận cá nhân, điều này không khó đoán ra liên quan tới bí mật không hay ho gì. Từ thái độ của Tạ Kỳ Phong, cô nhìn ra, ông chủ chưa chắc đã biết, vì thế cô thiên hướng sớm chấm dứt hợp đồng, dù sao họ cũng làm đủ rồi.

" À ... Mời ngồi!" Mất một lúc lâu Tạ Kỳ Phong rơi vào trầm tư mới phát hiện ra Đường Anh vẫn còn đứng, vội đưa tay mời cô ngồi:

Đường Anh tới đối diện với bàn làm việc tay đặt nhẹ lên đùi vuốt xuống giữ mép váy rồi mới duyên dáng ngồi xuống, thẳng lưng, hai tay đặt nhẹ lên đùi, tư thế sẵn sàng đợi ông chủ ra lệnh.

Tạ Kỳ Phong bật cười nhìn cô gái xinh đẹp trước mắt, gần đây chủ quản Đường thay đổi phong cách ăn mặc, quyến rũ tươi trẻ hơn nhiều, nhưng tính cách có phần cứng nhắc của người học luật vẫn còn:" Đừng câu nệ như thế, vì tính đặc thù trong nghề của chúng ta, thứ này không thể đưa lên cuộc họp để mọi người thảo luận. Đây là lần đầu tiên cô chủ đạo một vụ điều tra đúng không?"

" Vâng, tôi vô cùng cám ơn giám đốc đã cho tôi cơ hội này." Đường Anh hơi khom người, tiếp nhận một vụ làm ăn tương đương với được chia phần trăm, tiến bộ trong sự nghiệp, đây là điều ai cũng mong mỏi. Trong giới điều tra thương phụ, kiếm cơm nhờ thông tin, nhờ mối quan hệ, đối với một cô gái vùng ngoài tới thủ đô làm việc như cô mà nói, đây là sở đoản trời sinh.

" Có biết vì sao tôi lại cho cô cơ hội này không?" Tạ Kỳ Phong mỉm cười hỏi:

" Tôi, tôi ..." Đường Anh đỏ mặt, tim đập mạnh, tới rồi, tới rồi, rốt cuộc ngày này cũng đã tới, trong đầu cô thoáng hiện ra một vài hình ảnh cấm trẻ em. Đây là câu chuyện cũ rích, bỗng nhiên một nữ nhân viên xinh được giám đốc trọng dụng, còn có thể là lý do nào khác được nữa? Má cô hơi nóng lên, chuyện này biết phải nói thế nào, cô lí nhí:" Cám ơn giám đốc nâng đỡ, tôi hiểu ạ."

" Sai!" Không ngờ Tạ Kỳ Phong trực tiếp mắng:" Cho cô cơ hội này là vì cô không biết gì về giới này cả."

Cái gì? Đường Anh sững người, khẽ cắn môi, cô không tin Tạ Kỳ Phong ngốc tới mức không biết câu hỏi kia sẽ dẫn dắt người ta tới đâu, cảm giác giống như bị trêu đùa, thầm mắng, Tạ công công.

" Đừng lấy làm lạ, bất kỳ người nào có kiến thức về điều tra thương vụ đều không tiếp nhận vụ làm ăn này, bây giờ cô đã hiểu chưa?" Tạ Kỳ Phong rất không hiểu phong tình, cứ thế thao thao bất tuyệt nói chuyện làm ăn:

Đường Anh hơi nhắm mắt, hít thở sâu điều chỉnh lại tâm tình, đưa tư duy về với công việc. Đúng là như thế, đây là một trường hợp điển hình của mời gọi đầu tư, sau đó lại gạt nhà đầu tư sang bên hưởng quả ngọt. Cô nghĩ lại chi tiết chuyện điều tra, nơi đó hoang vu, hung bạo, để lại cho cô ấn tượng rất sâu. Ở cái nơi nắm đấm ai to người đó có tiếng nói đó, những chiêu số thông thường của thương nhân không có hiệu quả. Đồng thời cô cũng hiểu ra vì sao giám đốc Tạ lại cần nhân viên điều tra lâm thời hết sức khác biệt như thế.

Muốn sinh tồn được ở nơi như thế, cần người tàn nhẫn ngoan cường như Cừu Địch, Bao Tiểu Tam.

Tạ Kỳ Phong hứng thú nhìn đôi mày hết cau lại rồi giãn ra của Đường Anh, để cho cô suy nghĩ một lúc mới hỏi:" Hiểu chưa?"

" Tôi hiểu rồi." Đường Anh gật đầu:

" Hiểu thì tốt, trong thương nghiệp không có cái gọi là thanh giả tự thanh, bất kẻ người ta chỉ trích doanh nhân gian trá lừa lọc ra sao, trong mắt tôi, đó là một loại phẩm chất ưu tú, ai không hiểu điều đó thì nửa bước khó đi ... Chúng ta lấy việc luận việc, tình huống hiện giờ là ngay cả tôi cũng cho rằng cuộc điều tra vô cùng viên mãn. Thẳng thắn mà nói, đối với Trương Chính Hòa mà nói, chừng đó thông tin thì phải kết thúc rồi. Vậy mà hắn vì sao còn lần lữa, chưa chịu dừng lại?" Tạ Kỵ Phong nghi ngờ:

Đó cũng chính là điều Đường Anh đang không hiểu, dưới tình huống bình thường mà nói, kết quả điều tra đúng theo hợp đồng đã có, đối phương đã thừa nhận, vụ làm ăn như vậy là kết thúc. Chỉ có vấn đề khi khách hàng bới lông tìm vết, ý đồ là giảm bớt tiền hoặc quịt tiền, nhưng mà lần này lại trái ngược, đối phương đã trả tiền một lần dứt điểm luôn rồi, nhưng lãi mãi chưa chấp nhận kết quả điều tra.

" Hay là để tôi thúc giục giám đốc Trương? Thời gian ước định sắp tới rồi." Đường Anh kiến nghị:

" Điều này không quan trọng, từ lần đầu tiên nhìn thấy kết quả điều tra, người ta có hài lòng hay không thì cô cũng nhìn ra rồi đấy. Tôi muốn cùng cô thảo luận xem, đằng sau chuyện này khả năng còn ẩn chứa chuyện gì nữa không?" Tạ Kỳ Phong ngả người ra dựa vào lưng ghế trầm tư:

Mặc dù Đường Anh không đủ kinh nghiệm trong nghề này, cũng không phải là cô gái tâm cơ, mấy chuyện gian trá sẽ không hiểu được. Nhưng ý kiến của cô dưới góc độ chính thống, hay có thể nói là góc độ người bình thường, lại gợi mở cho Tạ Kỳ Phong vấn đề chưa nhận ra.

Đó là điều gần đây hắn mới nhận ra.

" Ẩn chứa thì tất nhiên là có rồi." Đường Anh suy nghĩ rồi nói:" Hắn là có người hứng thú với chuyện kinh doanh phim trường Đại tây bắc, nhờ giám đốc Trương tìm chúng ta điều tra."

Tạ Kỳ Phong khẽ mỉm cười, trong mắt hắn Đường Anh không khác gì thỏ trắng ngây thơ:" Đúng, mà cũng có thể nói là không đúng, từ kết quả điều tra mà xét, chủ nhân hiện tại của cái bánh lớn này là Thương mại Bằng Trình, bất kể là ai có hứng thú, đều có nghĩa là đụng vào bầu sữa của người khác, giống như tất cả cuộc canh tranh thương mại khác thôi."

" Có lẽ là Hoa Hâm đang có ý đồ làm sống lại khối tài sản xấu này, cũng có lẽ là bên thứ ba thừa lúc cháy nhà hôi của, dù là tình huống nào đi chăng nữa đều có ý nghĩa là sẽ có một cuộc giao phong về quyền kinh doanh phim trường Đại tây bắc, cô nói đúng không?"

Đường Anh khẽ gật đầu, điều này là chắc chắn rồi, hơn nữa cũng rất nguy hiểm, ngay cả ở thủ đô còn chẳng thiếu những thủ đoạn phi chính quy, thậm chí là dùng tới cả xã hội đen, huống hồ là vùng tái ngoại man hoang.
Bình Luận (0)
Comment