Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 874 - Q5 - Chương 091: Tiềm Long Ngâm Phong Vân Đã Tề Tụ. (3)

Q5 - Chương 091: Tiềm long ngâm phong vân đã tề tụ. (3) Q5 - Chương 091: Tiềm long ngâm phong vân đã tề tụ. (3)

Trong tầm mắt của Cừu Địch xuất hiện một chiếc xe van dán dòng chữ "Quản lý công trình Nhuận Dương", tiểu khu cao cấp như thế này, ngay cả vận chuyển rác cũng sẽ dùng loại xe được khép kín, sạch sẽ này mang đi. Có điều Cừu Địch biết chiếc xe này chắc chắn là không phải tới dọn rác, vì thời gian không đúng, vì không ai đi vận chuyển rác giờ này, lúc người qua kẻ lại.

Chiếc xe đó chỉ dừng lại ở cổng một lúc, không biết là trao đổi gì với bảo an, sau đó đi thẳng vào, không gặp chút trở ngại nào.

Cừu Địch cầm bộ đàm lên nói:" Lão Phiêu, Lão Phiêu … tới lượt anh rồi đó, chú ý một chút, rất có thể là mục tiêu tới rồi."

" Tôi biết, chiếc xe van của Nhuận Dương chứ gì, tôi để ý tới nó rồi."

Lão Phiêu mặc quần lửng ống rộng, đang ngồi bên trong chòi nghỉ mát rộng lớn của tiểu khu tay phe phẩy quạt, giống như cư dân tiểu khu nhàn nhã ra ngoài hít thở khí trời vậy. Bên cạnh còn có một mỹ nữ cũng ăn mặc đơn giản, áo thun quần cộc, khí chất thanh thuần tự nhiên. Hai người đang ghé đầu vào chiếc laptop xem gì đó, bộ dạng thân mật, làm không ít người đi qua ghé mắt nhìn rồi cảm khái cay đắng, rau ngon đều bị lợn gặm.

Không lâu sau hai người nhìn thấy chiếc xe van kia đi thẳng tới chỗ chiếc BMW màu đỏ của Luật Mạn Toa, Lão Phiêu bấm bộ đàm nói:" Không sai, chính là bọn chúng."

Đầu bên kia Thôi Tiêu Thiên hành động, khởi động xe, nói vào bộ đàm:” Vào vị trí.”

Lão Phiêu điều chỉnh nút âm lượng, sau đó đưa micro cho Trang Uyển Ninh, mặt cô thoáng cái đỏ lựng, ấp a ấp úng một lúc mới nói được, thế là ngay lập tức … toàn bộ bảo an trong tiểu khu nghe thấy một câu.

“ Cướp … đừng … tha cho tôi … đừng hại tôi …”

Do chưa bao giờ làm loại chuyện này, quá căng thẳng, những lời này nói ra ngập ngừng đứt quãng, nghe càng chân thật. Tiếp ngay đó micro trả về cho Lão Phiêu, hắn làm việc xấu chuyên nghiệp rồi, hắng giọng hô to.

" Tới đây, mau tới đây, có kẻ giết người ... Trước tòa nhà số 8, chiếc BMW màu đỏ, giết người cướp của ... Kinh khủng quá, có mấy tên liền ..."

Hắn hô liền hai tiếng sau đó tắt máy, giơ ngón tay lên với Trang Uyển Ninh.

Bên ngoài tiểu khu không có động tĩnh gì, nhưng bên trong thì sục sôi rồi, từ khu vực quản lý, bãi đỗ xe ngầm, trông cửa, bảo an tuần tra tiểu khu, tất cả đều nghe thấy tiếng hô qua bộ đàm, đều nghĩ là bảo an trong tiểu khu báo, thế là đồng loạt chạy về phía òa nhà số 8. Không xong, không xong, nếu xảy ra án mạng trong tiểu khu, còn là cướp của giết người, tất cả bọn họ sẽ thất nghiệp hết.

Chiếc xe van kia lúc này đã được lái tới gần chiếc BMW đỏ, đỗ lại cách hai mét, từ trên xe có ba nam tử đi xuống, nhanh chóng áp sát chiếc BMW đỏ, tên cầm đầu lệnh:" Chân tay nhanh nhẹn chút, đưa tên nam nhân trong đó đi ... Đây là tiểu khu cao cấp, để xảy ra chuyện không ai bảo vệ được chúng ta đâu."

Hai tên "vâng" một tiếng, ra ký hiệu cho nhau, một tên sẵn sàng, một tên cầm lấy nắm tay, mở cửa một phát, ngạc nhiên gọi:" Đại ca, làm gì có nam chứ, chỉ có nữ thôi."

" Không thể nào." Đên cầm đầu không tin, tới mở cốp sau ra, cũng không có ai hết, chỉ có một nữ nhân bị trói, miệng đang ú a ú ớ, hắn thuận tay kéo giẻ ra:

Luật Mạn Toa hét lên:" Đi mau, mắc bẫy rồi."

" Hả?" Sự việc bất ngờ, tên cầm đầu phản ứng hơi chậm, chưa kịp làm gì thì trong tầm mắt đã thấy mấy tên bảo an, tên nào tên nấy cầm gậy:

" Này, làm cái gì thế hả?" Đám bảo an chỉ dám cầm gậy đứng le ve bên ngoài quát tháo chứ không dám tới, lại còn liên tục nói vào bộ đàm xin chi viện, rõ ràng là lực lượng gấp mấy người ta nhưng nhìn tình cảnh này xem chừng dọa một cái là chạy mất dép:

Ba tên kia nào để ý tới chuyện đó, đang sợ muốn đái ra quần đây này, hoảng hốt nhảy lên xe, đóng sầm cửa lại một cái, chiếc xe phun khói đen, lảo đảo phóng ra ngoài tiểu khu.

" Tiêu Thiên, chặn đường."

" Lão Phiêu, rút lui."

Trong bộ đàm truyền ra giọng nói uể oải của Cừu Địch, hẳn là đơn giản quá, mất hứng rồi. Thôi Tiêu Thiên lùi xe lại, giống một tên lái xe lóng ngóng, rầm một phát cỏ vào chiếc xe phía sau đang đi qua ... Thế này là xong rồi, bà chị trên xe kia nhảy xuống, trông cũng khá xinh xắn nhưng đanh đá không kém ai, chỉ mặt Thôi Tiêu Thiên quát tháo:" Lái xe kiểu gì thế hả? Có biết lái xe không, có mắt không vậy? Lái cái xe nát mà tưởng lái Mercedes à, muốn đụng ai thì đụng sao? Bằng lái của anh đâu, đừng hòng chạy trốn, ra đây nói chuyện ... Xem xe tôi đây này, hỏng rồi, đền đi."

Xảy ra tranh cãi một cái là ngay lập tức tắc đường, cái ngã ba chẳng mấy chốc đỗ cả đống xe chen chúc nhau xem trò vui. Đợi chiếc xe van đang bỏ chạy kia lái tới cổng tiểu khu thì lập tức rơi vào tuyệt cảnh, trước mắt toàn xe là xe, người trước xem náo nhiệt, người sau không biết chuyện gì bực bội bấm còi, không còn đường mà đi nữa.

Xe dừng lại không lâu, mười mấy tên bảo an rầm rầm chạy tới, chĩa gậy hô hoán:" Cướp! Cướp! Bắt lấy bọn chúng."

Đám bảo an này tuy nhát cáy nhưng rất to mồm, thanh thế cực lớn. Bốn thằng trên xe sợ tái mào, nhìn bộ dạng hùng hổ của người ta, tưởng chừng như muốn ăn tươi nuốt sống mình, thế là sầm sầm mở cửa xe chạy.

Đám người xem náo nhiệt nghe thấy tiếng bảo an, lại nhìn bốn tên bỏ chạy, đồng thanh hô hoán:" Cướp! Cướp! Mọi người mau bắt lấy chúng."

" Cút! Cút hết, nếu không ông chém chết bọn mày." Tên đại hán hung hãn chạy đầu rút dao ra múa may, đám người vây quanh sợ hãi chạy hết:

Đầu này hỗn loạn đầu kia vắng tanh, Thôi Tiêu Thiên cất laptop vào ba lô đeo lên vai, còn lịch sự khuỳnh tay ra, Trang Uyển Ninh hơi sợ sệt nhìn trái nhìn phải như sợ có người phát hiện chuyện xấu mình làm, đi về cổng khác của tiểu khu, tim cô lúc này vẫn đập không ngừng, môi mím chặt nhịn cười.

Lại nói Thôi Tiêu Thiên bị bà chị kia níu tay, đám đông ngăn cản không thấy tình hình, khi người khác chạy hết rồi liền thấy tên đại hán lao về phía họ. Trong lúc khẩn cấp không còn cách nào khác, vung tay đấm luôn, bốp, trúng ngay mắt, tên đại hán kêu đau đớn ngã xuống, lập tức bị đám bảo an phía sau ăn hôi, gậy cao su nện xuống như mưa, vừa đánh vừa chửi.

Gục một rồi, tên lái xe nhũn chân đổi hướng, ai ngờ vấp ngã, quần chúng không bỏ lỡ cơ hội đè xuống. Còn hai tên nữa thân thủ không tệ, đánh ngã mấy người chặn đường, cướp đường bỏ chạy. Cừu Địch trên cao nhìn hướng đi của bọn chúng, vừa vặn xuất hiện bóng dáng cao lớn của Kỳ Liên Bảo, tặc lưỡi thương hại hộ chúng, tiếp tục đứng chơi.
Bình Luận (0)
Comment