Q5 - Chương 092: Tiềm long ngâm phong vân đã tề tụ. (4)
Q5 - Chương 092: Tiềm long ngâm phong vân đã tề tụ. (4)
Chạy, chạy ... Cắm đầu cắm cổ chạy, phổi như nước đun sôi, nóng rát, tên đang chạy về phía Kỳ Liên Bảo chỉ biết cắm đầu cắm cổ chạy bất thình lình bị một cái chân đá ngang, lực đạo mạnh tới mức hắn xoay vòng trên không trung, sầm một cái xô vào cột điện, không bò lên nổi nữa.
Kỳ Liên Bảo đi tới, giống như người qua đường, có điều đi qua lại dẫm một phát lên đầu gối đối phương, tên đó rú lên rùng rợn, ôm gối lăn lộn, khêu khóc ầm ĩ. Tên còn lại mặt cắt không ra máu chuyển hướng ngay tức thì, mục tiêu không ngờ lại là chiếc cầu vượt.
Ái dà, hôm nay sao mà lắm người làm việc nghĩa thế, bảo an chạy tới, không hỏi nếp tẻ gì đã vung gậy đập bôm bốp, chỉ một người còn nhớ cám ơn Kỳ Liên Bảo, Kỳ Liên Bảo phất tay một cái bỏ đi.
Tên cuối cùng chắc nhìn thấy kết cục của đồng bọn nên được tiếp thêm sinh lực, dốc sức mà chạy, chạy bán sống bán chết, nhìn xa xa cả đám đông đuổi theo, sợ tới hồn lìa khỏi xác. Ngẩng đầu nhìn thấy cầu vượt trống không chỉ có một người lớ ngớ đứng đó, giữa đường xe qua lại vun vút, người bên kia đường không nghe thấy tiếng la hét bên này để chặn đầu, đây là đường tốt nhất rồi, hắn cắn răng chạy nhanh hơn nữa.
Khi chạy hồng hộc ngang qua chỗ Cừu Địch, Cừu Địch chạy cùng hắn, vừa chạy vừa cổ vũ:" Nhanh lên, nhanh lên, phía sau đuổi kịp rồi kìa."
" Hả?" Người kia quay đầu lại, Cừu Địch lập tức ra tay.
Bốp! Một cú đấm thẳng vào quai hàm, tên đó mất trọng tâm, loạng choạng mấy cái, ngã lăn lông lốc trên cầu thang, Cừu Địch phi thân đuôi theo đạp hai phát. Tên đó ngã tới thất điên bát đảo, mặt mày máu me, vất vả bò dạy giữa cầu thang, Cừu Địch đã xông tới bồi thêm một cước, hắn tiếp tục ngã lộn nhào xuống dưới.
Thế nhưng không ngờ được rằng chó cùng dứt dậu, tên đó ngoan cố nắm lấy tay vịn cầu thang ổn định lại thân hình, rút súng ra chĩa về phía Cừu Địch. Trong tích tắc đó, Cừu Địch không suy nghĩ gì hết tung mình nhảy xuống khỏi cầu vượt.
Đoàng ... Súng nổ hơi đục, đạn bắn ra trúng vào lan can sắt, tóe lửa.
" Cừu Địch!" Tiếng súng, Kỳ Liêu Bảo cực kỳ quen thuộc với âm thanh này, trong thời gian ngăn ngủi đó hắn chỉ nhìn thấy Cừu Địch nhảy ra khỏi cầu vượt, trông cứ như trúng đạn ngã xuống vậy:
" Đừng tới đây ... Kẻ nào tới, tao bắn chết kẻ đó."
Chỉ còn lại một mình, kẻ bị truy đuổi sớm điên cuồng rồi, cú ngã trên cầu thang để lại hậu quả không nhỏ, chân hắn bị trẹo, không còn chạy được nữa, mắt thấy bảo an với một đám quần chúng đã đuổi tới nơi, chĩa súng về phía trước la hét:
" Lùi lại, lùi lại, mọi người lùi lại mau ..."
Một bảo an miệng hét, chân đi giật lùi, thật ra cần gì hắn phải nói, vừa thấy họng súng đen ngóm là toàn bộ người truy đuổi đã sơn tới nhũn cả chân rồi. Nơi này là thủ đô đấy, vậy mà giữa ban ngày ban mặt lại có kẻ dám cầm súng quát tháo đe dọa người khác!"
Đoàng!
Chẳng biết là cố tình hay là do tay chân đã mất kiểm soát, tên kia lại bắn phát nữa.
Toàn bộ người trên cầu vượt cúi rạp cả xuống, một số quay đầu chạy thục mạng, xe đi qua đi lại phía dưới cũng kinh hoàng, cái đạp phanh, cái tăng tốc, gây ra hỗn loạn nho nhỏ.
Cừu Địch nhảy xuống khỏi cầu vượt, may chỗ đó qua đường rồi, y ngã trên vỉa hè, độ cao đó không là gì cả, nhìn tên đó tâm tình quá khích gây tan nạn cho người không liên quan, rút súng điện, mở khóa, thò đầu ra hét:" Chết mẹ thằng cháu chắt nhà mày đi."
Tay đồng thời vung lên, cái súng điện liên tục tóe ra tia lửa điện lạch tạch ném vào người tên kia. Đó là hán tử gầy gò, để ria con kiến, thân thủ hắn hắn rất tốt, trong trạng thái thương tích và thể lực đó vẫn né được thứ bị tập kích. Thế là toàn bộ lửa giận phát tiết về phía y, đoàng đoàng, liên tục hai phát súng, Cừu Địch có đề phòng trước ném xong là trốn rồi.
" Thằng chó! Mày chết rồi, mày chết chắc rồi." Hán tử gầy gò điên dại lê từng bước khó nhọc về phía Cừu Địch, như không giết chết y không cam lòng:
Sầm ... Một tiếng động mạnh, vật nặng nào đó bay tới, tên hán tử đó không khác gì bị xe hơi tông phải, bay đi, loạng choạng mấy cái rồi ngã ngửa.
Mọi người đồng loạt nhìn về phía người ra tay, thì ra là Kỳ Liên Bảo, hắn nhìn thấy Cừu Địch bị bắn, muốn cừu viện không kịp, liền thuận tay lấy một chiếc xe đạp đỗ ở bên đường, xoay tròn tại chỗ hai vòng rồi ném đi. Chiếc xe đạp không khác gì đạn pháo rời nòng, rơi chuẩn xác xuống tên hán tử đang lên cớn, ném trúng người, tên đó có giật vài cái rồi nhũn người nằm bất động.
Trong ánh mắt của vô số người, chỉ thấy một đại hán cao lớn như thiết tháp, nhẹ nhàng phủi tay, đi về phía tên hung thủ cầm súng, dù đã nằm xuống rồi cũng không ai dám tới gần.
" Oa, ngầu quá đi mất." Một cô bé nữ sinh giơ di động lên chụp liên hồi, tiếng hô này đánh thức mọi người, cả đám lồm cồm bò dậy từ cầu vượt, tiếng vỗ tay vang lên không dứt.
Kỳ Liên Bảo gọi mấy bảo an tới vây quanh tên kia để bảo hộ hiện trường, quay đầu nhìn thấy Cừu Địch tập tà tập tễnh trà trộn vào đám đông.
Toàn bộ bảo an trong khu kéo ra, khống chế toàn bộ bốn tên cướp, giờ chỉ còn đợi cảnh sát tới nữa thôi. Bắt được hung đồ rồi, lại còn là kẻ dám nổ súng nữa, mọi người ai nấy kích động vô cùng, hận không thể ngay lập tức chia sẻ với người khác về giây phút ngàn cân treo sợi tóc của mình, đủ các loại hình ảnh, chủ đề tới tấp xuất hiện trên mạng.
Cừu Địch cầm bộ đàm lên gọi Lão Phiêu, không ngờ Lão Phiêu nói cùng Trang Uyển Ninh đi ăn kem rồi. Gọi người khác thì người xem náo nhiệt quá nhiều, Thôi Tiêu Tiên mắc kẹt bên trong còn chưa thoát ra được.
À Thôi Tiêu Thiên không phải bị kẹt gì cả, hành động anh dũng đánh ngã kẻ cướp của hắn được rất nhiều người vây quanh tán dương, hắn cũng không để lỡ thời cơ phát danh thiếp quảng cáo:" Tôi làm ở Cty tư vấn an toàn thương vụ Cáp Mạn, an ninh gia đình chính là nghiệp vụ chủ yếu của chúng tôi, mọi người có hứng thú có thể đăng nhập vào trang web chúng tôi xem."
Mải phát danh thiếp, không để ý thế nào mà phát tới nữ tài xế bị hắn cọ xe phải, bà chị đó nhận danh thiếp, Thôi Tiêu Thiên lúc này mới nhận ra người ta, chột dạ nói nhỏ:" Chị à, chúng ta đừng cãi nhau nữa, chuyện này giải quyết riêng đi, tốn bao nhiêu tiền tôi bồi thường cho chị."
" Thôi bỏ đi, tôi bắt chẹt công ty bảo hiểm vậy, cuộc sống bây giờ hiếm có người dám làm việc nghĩa như anh .. À, anh tên là Thôi Tiêu Thiên à?" Bà chị nhìn Thôi Tiêu Thiên, lúc này ấn tượng thay đổi hẳn, nhận ra đây là soái ca còn mang vẻ nghệ sĩ u uất, cực kỳ thù hút, đôi mắt sáng lên, bất ngờ nói:" Có điều anh phải mời tôi một bữa nhé."
Thôi Tiêu Thiên ngạc nhiên, hả, không ngờ có chị gái muốn quyến rũ mình, chuyện hiếm bao năm chưa có, nhìn lại chị gái này đứng tuổi một chút, thân hình hơi đầy đà, nhưng hết sức ưa nhìn:" Oa, đúng là duyên phận, tôi đang muốn mời cơm chị."