Q5 - Chương 094: Cố nhân hiện thân và danh đều hủy. (2)
Q5 - Chương 094: Cố nhân hiện thân và danh đều hủy. (2)
Phong tỏa tin tức? Mệnh lênh đó làm Cao Đông Quân sững sờ, mơ hồ hiểu ra điều gì đó, ở bên cạnh chiếc di động kia vẫn reo không dứt, thoáng trầm ngâm vẫn nhận điện thoại, đối phương tuy cách xa ngàn dặm, nhưng giống như ở gần trong gang tấc, giọng điệu trêu ghẹo:" Anh cảnh sát, tôi đoán nhé có phải là anh vừa xin chỉ thị của cấp trên, kết quả là anh nhận được một mệnh lệnh thế này, phong tỏa tin tức. Đúng chứ?"
Cao Đông Quân hổ thẹn không trả lời được.
" Ồ, xem ra là tôi đoán trúng rồi, có vẻ là anh cũng chẳng định đoạt được gì ... Vậy thì anh chỉ đành đợi tới khi chết thêm kẻ nữa thì chúng ta gặp lại nhau nhé." Đối phương cười ha hả:
" Khoan đã ... Anh ... Tôi nói là anh không cần phải làm như thế, sao không thông qua con đường bình thường để giải quyết chuyện này?" Cao Đông Quân khuyên nhủ, nói xong liền hối hận, một tên tội phạm bỏ trốn cùng phản quốc thì còn có con đường bình thường nữa sao:
Đối phương hỏi lại:" Chẳng lẽ hiện giờ không phải tôi đang đi theo con đường bình thường sao?"
Cao Đông Quân lần nữa không trả lời được, cố gắng khuyên nhủ:" Không phải, ý tôi nói là, không cần phải giết người để đạt được mục đích, trên đời này ai chẳng có cha mẹ, có con cái người thân anh đành lòng làm thế sao?"
" Nếu như anh biết tôi thì anh đã không nói những lời như thế, nếu như anh biết bọn chúng đã làm cái gì, anh cũng sẽ không nói như thế. Hoặc có lẽ là anh còn chưa hiểu được những tài liệu bên trong chiếc laptop phải không?
" Vậy thì tôi giải thích cho anh nhé, bọn chúng đều có chung một đặc điểm, đó là đều ó một người cha tốt, hay được gọi là có bối cảnh. Bọn chúng dựa vào bối cảnh này để kinh doanh, bán quan chức, bán công văn phê duyệt, bán hạng mục, thậm chí bán cả những khoản hỗ trợ tới nơi khó khăn ... Chúng làm được chuyện đó vì chúng có một đám cha mẹ vô sỉ tới tận xương tủy, cho nên mới bồi dưỡng ra một đám con cái vô sỉ từ cái mủ ở trên đầu tới ký sinh trùng ở chân, bọn chúng cũng là lũ ký sinh của xã hội này."
" Tôi là người cung cấp tài khoản cho bọn chúng chuyển tiền số tiền bất chính ra nước ngoài, cũng an bài không ít bất động sản ở nước ngoài cho chúng. Tôi còn nắm trong tay rất nhiều chứng cứ phạm pháp của bọn chúng, tôi đảm bảo tất cả những tư liệu đó đều là sự thực, vì chúng do chính tay tôi làm ... Anh chỉ cần tìm dân chuyên nghiệp xem, họ sẽ hiểu ngay. Anh nhất định đang thu âm phải không, đừng làm tôi thất vọng." Đối phương giọng mỗi lúc một quá khích, câu từ mỗi lúc một cay nghiệt:
Cao Đông Quân kiên nhẫn lắng nghe toàn bộ lời đối phương mới đánh giá:" Có thể anh nói đúng, nhưng điều đó không có nghĩa là anh có quyền làm như vậy, không một ai có quyền lực tước đoạt sinh mệnh của người khác."
" Ha ha ha, anh cảnh sát, tôi bắt đầu thích anh rồi đấy, nghe anh nói chuyện nãy giờ, tôi có thể đoán anh là cảnh sát tốt, hết mình vì nhiệm vụ, thực ra tôi cũng từng muốn làm người tốt, trở thành người tốt như cha tôi, cho dù ông ấy gặp phải rất nhiều đãi ngộ bất công, ông ấy vẫn một lòng báo quốc, cuối cùng chết trên bàn làm việc. Mẹ tôi rất yêu thương cha tôi, bà cũng vì quá vất vả lo nghĩ quá độ mà thành bệnh, ốm bệnh cũng không nói ra, để rồi ra đường không may tai nạn mà chết sớm, bỏ lại một mình tôi."
" Anh có biết hậu nhân của một người yêu nước thì sẽ thế nào không? Là giống như tôi, một thân một mình, không thân không thích ... Không ai thèm ngó ngàng gì tới tôi. Nếu không phải có một người bạn của cha tôi dẫn tôi về nhà, có lẽ tôi đã phải lang thang ngoài đường ... Tôi hổ thẹn với vị trưởng bối đã nuôi dưỡng tôi, nhưng tôi không có gì phải hổ thẹn với cái quốc gia này hết ..." Đối phương bi thương nói:
Cao Đông Quân cứng người không biết đối đáp ra sao, hắn lại lần nữa nhìn sang Đới Lan Quân, cô ngẩng đầu nhìn trần nhà, không khó nét mặt, nhưng từ bờ vai run khẽ kia, hắn đoán ra được phần nào, nhẹ giọng nói:" Vì sao anh lại nói với tôi những lời này?"
" Tôi chính là Du Thế Thành, tôi có lỗi với bạn bè, tài liệu tố cáo này rất có thể khiến anh phải chịu những đãi ngộ bất công, vì anh đã đọc rồi, anh biết rồi, có những kẻ không bỏ qua cho anh. Hi vọng anh có cách đối đãi chính xác." Du Thế Thành bình tĩnh trở lại:
Cao Đông Quân im lặng, biết đối phương nói những kẻ cố gắng phong tỏa tin tức này, người ngoài không biết, nhưng vẫn còn người biết là hắn, những kẻ đó sẽ cảm thấy không an toàn.
" Có người nguyện trả cho tôi 100 triệu, để tôi không bao giờ công bố những tài liệu này, bây giờ anh đã nhìn thấy thứ quan trọng như thế, tiếp theo đây anh sẽ gặp phải chuyện gì? Cấm túc!" Du Thế Thành cười âm hiểm:
Nhiệm vụ chẳng những không hoàn thành, mà bây giờ còn nằm yên cũng trúng đạn rồi, Cao Đông Quân có ngốc cũng biết đối phương nói đúng, phong tỏa tin tức, vậy thì phương thức tốt nhất chính là phong tỏa tất cả những người biết tin.
Nếu đã bỏ ra 100 triệu để che đậy tin này, vậy chúng dám đi xa cỡ nào để bịt đầu mối?
" Nói chuyện lâu như thế, có thể hỏi tên anh không?" Du Thế Thành hỏi:
" Có gì phải che giấu, tôi là Cao Đông Quân." Cao Đông Quân nói:
" Cám ơn, anh đúng là người thẳng thắn, thời gian còn sớm, đợi đại đội nhân mã tới phải mất chừng 15 phút, anh có thể ghi lại toàn bộ lời tôi nói cung cấp cho cấp trên cả anh, để họ định đoạt, được không?"
" Anh chuẩn bị dùng thứ này uy hiếp chúng tôi sao, chúng tôi là cảnh sát nhân dân, chúng tôi sẽ không chấp nhận bất kỳ sự uy hiếp nào." Cao Đông Quân nói đanh thép:
" Tôi tin anh nói được làm được, có điều tôi thấy anh nên nghe sự uy hiếp này của tôi ... Rất đơn giản thôi, nếu như trong vòng 24 giờ mà tài liệu này không được lập án, không được gửi trát triệu tập, không được đưa vào xử lý theo trình tự tư pháp bình thường, tôi sẽ làm theo phương thức của mình. Tôi sẽ đem thân phận của đám phú hào ngầm này công khai với công chúng, tôi đem tài sản bí mật và nguồn thu nhập bất hợp pháp công khai trước công chúng. Hơn nữa tôi sẽ dùng phương thức của tôi để khiến chúng phải chịu trừng phạt đích đáng ... Tôi chỉ muốn một câu trả lời, như thế có tính là uy hiếp không?" Du Thế Thành hỏi: