Q5 - Chương 104: Kinh biến hiện đêm dài lắm ác mộng. (2)
Q5 - Chương 104: Kinh biến hiện đêm dài lắm ác mộng. (2)
Điện thoại tới không đúng lúc, Cừu Địch hơi chút khó chịu quay sang nhìn di động đặt trên bàn gỗ như gốc cây bên cạnh, hơi giật mình, là số điện thoại của Mã Thụ Thành.
Cừu Địch nhận máy nói:" Sao thế Lão Mã, không phải tôi đã nói với anh nếu không có chuyện gì thì đừng liên hệ à, sau nửa đêm tôi sẽ đi, ra nước ngoài rồi mới liên hệ với anh à?"
Đây là ám hiệu giữa bọn họ, kỳ thực là Cừu Địch đang hỏi Lão Mã có phải đang bị uy hiếp hay theo dõi cần phải trốn đi hay không?
Không ngờ tình hình tệ hơn suy nghĩ, một giọng nói xa lạ vang lên:" Tôi không phải là Lão Mã, có điều tối đang dí súng vào đầu một người, hình như tên Lão Mã."
Cừu Địch ra hiệu cho Trang Uyển Ninh, cô lập tức hiểu, giữ im lặng, chuyện quá bất ngờ khiến y mất mấy giây mới trấn định lại:" Anh là ai?"
" Chuyện đó không quan trọng, chúng ta giao dịch đi, dùng người này đổi lấy thứ trong tay anh, thấy thế nào hả?" Đối phương đi thẳng vào vấn đề:
Cừu Địch mấp máy môi hồi lâu, đưa ra một đáp án làm hắn thất vọng:" Không thể nào có chuyện đó, giờ cái mạng của tôi và thứ đó gắn chặt với nhau, không thể nào có chuyện tôi đưa nó cho anh ... Anh cứ giết hắn đi, lấy mạng mình ra đổi mạng cho người khác à, tôi không cao thượng tới thế đâu."
Câu trả lời này đẩy quả bóng ngược lại, khiến đối phương câm nín hồi lâu không nói được gì, Cừu Địch cũng thong thả ngồi xuống, mắt khép lại suy nghĩ, kẻ đó khiến y thực sự coi trọng rồi. Nếu lấy cha mẹ y, chị y, lấy đám Bao Tiểu Tam ra đe dọa còn hiểu, còn lấy Lão Mã ra thì phải là loại vô sỉ hèn hạ cỡ nào, đồng thời cũng phải là người khá hiểu y, vì y thực sự không ngờ được đối phương dùng Lão Mã đối phó với mình.
Đường Tử Phường, một căn chung cư đơn thân 30 mét vuông, rèm kéo kín, sau rèm vẫn còn sáng đèn, Lão Mã giơ hai tay, đứng úp mặt vào tường. Hắn vừa mới đi về liền bị khống chế, người đó như bóng ma, lặng lẽ nấp trong nhà hắn.
Là cao thủ, với sự cẩn thận của Lão Mã mà không phát hiện ra có gì bất thường, ngay cả que tăm gãy gài ở cửa mỗi khi hắn ra ngoài vẫn còn, chứng tỏ đối phương chuyên nghiệp cỡ nào, gián điệp thương nghiệp so với đối phương chẳng khác gì trẻ con.
" Xoay người lại đây." Người kia dí súng vào đầu Lão Mã, bắt Lão Mã đối diện với mình, hắn nói vào di động:" Được rồi, tôi sẽ bắn vào trán hắn, sau đó sẽ gửi cho anh một bức tranh tuyệt đẹp."
" Không cần đâu, nếu anh đã biết số di động này, vậy thì nó vô tác dụng phải vứt đi rồi ... Tôi cho anh biết, đây là địa bàn của tôi, tôi không để ai uy hiếp đâu. Ngoài ra cám ơn đã cảnh báo, xem ra tình hình nguy hiểm hơn tôi nghĩ rồi, chuồn đây." Cừu Địch nói xong cúp điện thoại ngay:
" A lô ..." Cúp máy thật rồi, rất dứt khoát, hắn gọi lại, không liên lạc được, hủy sim rồi, chuyện này nằm ngoài dự liệu, tên đó chỉ lo thoát thân, không để ý tới người khác nữa.
Người kia gặp khó rồi, kéo ngón tay nhưng căn bản không ra tay được, khó khăn vất vả lắm lấy cái chết uy hiếp mới có được phương thức liên hệ này, nếu đứt đoạn, e vĩnh viễn không có cơ hội nữa. Hắn cuống lên, lấy súng gõ vào đầu Mã Thụ Thành:" Anh xem, bạn của anh không chịu cứu anh, thế này làm tôi khó xử quá, phải tiễn anh lên đường thôi."
Lão Mã toàn thân run bần bật, giơ tay lên xua liên hồi:" Đừng đừng, đừng giết tôi, tôi giúp anh, tôi sẽ giúp anh ... Cậu ta không cắt đứt liên hệ đâu, còn có thứ trong tay tôi, nếu anh giết tôi thì liên hệ mới thực sự đứt đoạn, vài tiếng nữa thôi là cậu ta cao chạy xa bay rồi."
" Anh chắc chứ?" Người kia dùng nòng súng gõ gõ vào đầu hắn:
Tình trạng Lão Mã lúc này vô cùng thê thảm, mắt tím cả đôi, mặt sưng cả mảng, máu mũi chảy không dám lau, dùng nụ cười rất đê hèn lấy lòng:" Chắc ạ, đương nhiên là chắc, nếu không bây giờ anh gọi lại đi, cậu ta chắc chắn là chưa đi."
" À, vậy chúng ta có thể đàm phán được rồi."
" Đương nhiên, người làm ăn mà, phải đàm phán mới đúng chứ."
Thế là đãi ngộ thay đổi, Lão Mã được một tờ giấy để lau máu mũi, người kia vẫn nhìn hắn chằm chằm, sợ để bị sót dù là chi tiết nhỏ nhất, giọng nghiêm túc:" Giờ thì nói đi, thứ gì trong tay anh?"
" Đang ở trong tay anh mới đúng." Lão Mã chỉ chiếc di động bị cướp, nhắc:" Trong thư mục gốc, tài liệu UCPPT, nhập mật mã 826628 là có thể xem tài liểu ẩn giấu trong đó."
Người kia kinh ngạc, bây giờ hắn mới để ý, đây không phải là điện thoại thông dụng mà là loại đặt làm, sản phẩm của nước Đức. Hắn theo đó mà làm, rất nhanh mắt trố ra, mấy tài liệu theo cách thức mà hắn quen thuộc, làm hắn ngạc nhiên hơn nữa, còn cả ký hiệu ngầm.
Khi mở ra hắn chấn kinh tới mức không thể chấn kinh hơn nữa, đây chính là một phần tình báo đã đánh mất, các loại trang thiết bị cấp cứu dã ngoại cho bệnh viện dã chiến. Những con số này ở trong tay gián điệp có thể dùng để so sánh với tin tình báo khác, căn cứ vào số liệu phân phối mà đoán ra được số lượng binh lực, cách thức bố trí. Còn một bản khác là ảnh chụp các cơ sở quân sự ở nhiều góc độ khác nhau, nhìn kiểu chụp ảnh là biết thủ pháp của gián điệp chuyên nghiệp ... Mấy tình báo đó thôi đã làm hắn tim đập tăng tốc, mặt mày kích động, kéo Mã Thụ Thành đứng dậy.
" Nào, ngồi đi, uống ngụm nước, đừng sợ, tôi không giết anh đâu ... Người như anh là bạn, bạn bè đáng tin cậy." Người kia vỗ vỗ vai Lão Mã:
Vấn đề bây giờ là, số tình báo còn lại đâu, đây mới chỉ là một sợi lông trên chín con trâu, là phần rất nhỏ mà thôi.
" Anh hứa sẽ không giết tôi chứ?" Lão Mã vừa sợ sệt vừa lấy lòng:
" Đương nhiên rồi, tôi muốn cái gì, hẳn là anh đã nhìn ra." Người kia thay đổi thái độ hẳn, nói chuyện rất khách khí:" Anh biết làm sao y có cái này không?"
" Tôi thực sự không biết làm sao cậu ta có được thứ này, có điều hình như là đáng tiền lắm. Cậu ta chuẩn bị xuất ngoại trước, sau đó đem một phần tin tức công bố ra, rồi tìm một người ra giá cao mua nó. Tôi không lừa anh đâu, trong tay cậu ta có một hacker cực kỳ lợi hại, nghe nói tài liệu trong máy tôi vốn đều được bảo mật, vậy mà bọn họ giải mã được ... Phần mà cậu ta giao cho tôi chỉ là rất, rất nhỏ thôi, chuẩn bị khi cậu ta ra nước ngoài rồi sẽ đăng lên mạng tìm người mau ... Tôi biết cái trang web đó, cũng đã lưu trong di động của tôi, anh cứ tra là thấy ngay, tôi không lừa anh đâu. Trang web đó kỳ thực là nơi trung gian để tay buốn tình báo rao bán những thứ đặc biệt, máy chủ ở Hà Lan ..." Mã Thụ Thành tuy sợ hãi có điều nói chuyện rất rõ ràng, dưới sự uy hiếp của tử vong đã đem toàn bộ an bài của Cừu Địch nói ra một cách chi tiết: