Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 892 - Q5 - Chương 109: Đường Khó Đi Lối Này Chẳng Bằng Phẳng. (2)

Q5 - Chương 109: Đường khó đi lối này chẳng bằng phẳng. (2) Q5 - Chương 109: Đường khó đi lối này chẳng bằng phẳng. (2)

Một giờ sáng, sân bay Bắc Kinh, nhà ga t3, Phí Minh dẫn theo mấy người đeo túi hành lý lớn, sửa soạn sẵn sàng đi về phía cửa kiểm tra an ninh.

Cục đưa mệnh lệnh khẩn cấp, điều hắn tới Quảng Đông một vùng duyên hải phía nam, tiếp nhận nhiệm vụ khẩn, cuộc đời đặc vụ bọn họ trước nay là thế, nói đi là đi, không nhiều lời, chỉ có điều lần này đi có chút thê lương. Hắn vốn thuộc về phòng số 7, sau này phòng nâng lên cục riêng, cái cơ cấu chuyên phụ trách phản gián, người ngoài gọi là cục, bên trong vẫn giữ thói quen gọi là phòng số 7, hắn đã ở đây mười năm rồi, chuyến này đi, lòng cảm thấy trống rống.

Vào thời khắc quan trọng như thế, cục trưởng Đổng đang làm kiểm điểm, cả đội bị phong tỏa học tập tư tưởng, hắn thì bị điều đi. Thân ở trong cơ cấu lớn, hắn hiểu, đi chuyến này tiền đồ mù mịt, không phải chết già ở vị trí thì sẽ còn bị đẩy tới vị trí tệ hơn nữa.

Khi xếp hàng vô tình quay đầu lại, nhìn thấy Đổng Thuần Khiết vội vội vàng vàng chạy tới, hắn không hề nhúc nhích.

Đổng Thuần Khiết tới trước mặt Phí Minh cao hơn mình một cái đầu, đấm mạnh lên ngực hắn:" Sao lại ủ rũ thế này?"

Phí Minh ưỡn ngực hô:" Không sao ạ, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ."

" Hô chẳng có tí tinh thần nào cả, nào, cười một cái cho lãnh đạo xem đi, trở về tôi sẽ đề bạt cậu." Đổng Thuần Khiết trêu ghẹo:

Phí Minh cười không ra, nhưng sắp chia tay rồi, nghĩ tới mấy năm qua theo Lão Đổng là thời gian sống thoải mái nhất, liền gượng cười. Lão Đổng là lãnh đạo rất biết quan tâm cảm thông cấp dưới, đem một túi đồ ăn vặt, thuốc lá, chia ra cho mọi người đi theo, đấm vào ngực từng người cổ vũ sĩ khí họ, đích thân đưa họ tới cổng kiểm tra an ninh, vẫy tay đến khi khó đi khuất mời quay về.

2 giờ 15 phút sáng, sau khi đổi hai khách sạn, nam tử thần bị ngồi xuống, kiểm tra hộ chiếu của mình lần nữa, trên hộ chiếu là công dân quốc tịch Nhật, tên: Hạo Điền Thỉ Nhị.

Có vẻ như người này đã sẵn sàng rời đi bất kỳ lúc nào, thế nhưng mãi mà không đi. Cái hộ chiếu này đã sử dụng để ở qua ba khách sạn, bất kể là ra vào đại sảnh, ngồi xe du ngoạn thành phố, hay là về chính phòng của mình, hắn đều lo lắng quan sát hoàn cảnh xung quanh, tìm những khuôn mặt xa lạ, dựa vào kinh nghiệm của bản thân để xác định khả năng tồi tại nguy hiểm.

Không có, hắn không phát hiện ra bất kỳ điều gì hết, cùng là trong khách sạn giờ này vẫn có một số người mượn rượu giải sầu.

Chuông điện thoại vang lên, hắn nhận máy hỏi khẽ:" Có động tĩnh gì không?"

" Không có bất kỳ động tĩnh nào cả, nếu như có, tôi sẽ phát hiện ra ngay." Đối phương nói:

" Anh chắc chắn chứ, thân phận người đó quá mức phức tạp, sự trấn định và táo tợn của y khiến tôi không ít lần bất ngờ rồi." Nam tử thần bí nói:

Phía bên kia điện thoại bật cười:" Nếu như anh biết y đã thu gom một đám phần tử tội phạm dưới tay thì sẽ không có gì ngạc nhiên hết. Y tất nhiên sẽ không chịu khoanh tay chờ chết."

" Vậy thì tôi không lo nữa, tôi chỉ lo nếu trong nội bộ các anh có người đang đặt bẫy thì chuyến này tôi có đi không về rồi." Nam tử thần bí nói, hắn luôn sẵn sàng ứng phó với hành động tiếp theo của Cừu Địch, nhưng đợi mãi mà không có chuyện gì xảy ra, điều này đã chứng minh, tên đó thực sự đang bỏ trốn rồi:

" Nói cho anh một tin tức tốt và một tin tức xấu. Tin tức tốt là, tên Đổng Thuần Khiết từng bỏ năm năm truy lùng Điền Thượng Đại Tường đã bị đình chức kiểm điểm rồi, tiếp theo đây vì nguyên nhân thuê nhân viên ngoại vi, dẫn tới đánh mất tình báo quan trọng, hắn sẽ còn tiếp nhận xử phạt. Chuyện này rất nghiêm trọng, dù cha hắn cũng không đỡ được cho hắn." Đối phương báo:

Nam tử thần bí cười:" Đúng là tin tốt, vậy tin xấu thì sao?"

" Tin xấu là Cừu Địch đã rời khỏi thủ đô, tôi truy theo số điện thoại mà anh cung cấp, số máy này có liên quan tới mấy số nữa, trong đó có một cuộc gọi viễn dương, đầu kia là ở nước Mỹ. Điều này chứng tỏ rằng y không chỉ tìm một người mua."

" Thế thì nên gọi là tin nửa xấu nửa tốt mới đúng, chuyện này rất bình thường, đổi lại là tôi thì tôi cũng tìm thêm người mua, xem ai trả giá cao, ai đưa ra lối thoát an toàn hơn." Nam tử thần bí tỏ ra bình tĩnh:" Có biết hướng đi của y không?"

" Không rõ lắm, nhưng có thể phán đoán y muốn xuất cảnh thông qua đường biển." Đối phương phán đoán:

" Tôi biết rồi, cám ơn anh, tôi trông cậy hết vào anh đấy."

" Yên tâm đi, tôi cũng không muốn mình xảy ra vấn đề gì, chúc may mắn." Đối phương nói xong cúp điện thoại:

Nam tử tên " Hạo Điền Thỉ Nhị" đó tắt di động, suy xét lại thông tin vừa nhận được một lần, thấy không có vấn đề , hắn không do dự nữa, xách va li hành lý đơn giản xuống lầu. Tay bấm chìa khóa, chiếc xe thuê trước sáng lên, lên xe, mở dẫn đường, rời Bắc Kinh, mục tiêu Thiên Tân ... Nơi này là địa điểm hẹn gặp mặt với Cừu Địch.

Cùng vào thời khắc đó, Tạ Kỷ Phong đang ở trên một chiếc xe đi được nửa đường tới Thiên Tân.

Một tiếng trước, Du Thế Thành xác nhận được tình báo Cừu Địch cung cấp tương đối có giá trị, phía bên kia đại dương, gần như cả một đoàn đội đang lập kế hoạch chi tiết để đưa người chuẩn bị phản bội bỏ trốn này rời đất nước.

Một tiếng sau, kế hoạch khẩn cấp tới di động của Tạ Kỷ Phong, hắn vừa xem một lượt thì có điện thoại gọi tới, phía bên kia là giọng Du Thế Thành:" Anh nhận được rồi chứ?"

" Nhận được rồi."

" Hàng không nhanh nhưng lại nguy cơ cao nhất, kiểm tra chặt chẽ dễ xảy ra sai sót. Đi đường bộ thì vòng vèo quá xa, thời gian càng lâu thì tỉ lệ xảy ra sự cố càng cao, đi đường biển là chính xác nhất ... Kế hoạch khẩn đã xác định chuẩn xác tới từng chi tiết rồi, 6 giờ 40 sáng ngày mai sẽ có một chiếc tàu container cập bến, các anh bảo hộ y đưa lên tàu, tiếp đó có người đưa y ra biển quốc tế ... Tôi thực hiện lời hứa của mình, đến lúc đó anh muốn đi hay ở tùy anh."

" Anh có quên một chuyện không vậy, khả năng là còn một nhóm người nữa, là người Nhật."

" Chuyện đó thì anh không cần phải lo, sẽ có người giải quyết, nhiệm vụ của anh chỉ cần thuyết phục y lên thuyền là đủ rồi."

" Được."
Bình Luận (0)
Comment