Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 894 - Q5 - Chương 111: Trời Biến Ảo Ai Lái Chiếc Thuyền Chìm? (1)

Q5 - Chương 111: Trời biến ảo ai lái chiếc thuyền chìm? (1) Q5 - Chương 111: Trời biến ảo ai lái chiếc thuyền chìm? (1)

" Không cần động viên tiền chiến nữa, nạp đạn, xuất phát."

Đổng Thuần Khiết đưa ra mệnh lệnh ngắn gọn, tiếp đó là tiếng lên đạn rắc rắc, tiếng bước chân rầm rập, một đoàn mười một người, tiến thẳng vào tòa nhà của phòng số 9. Lúc này chưa tới giờ đi làm, vẻn vẹn chỉ có người trực ban, nhanh chóng bị không chế, đưa lên tầng thượng, đó là nơi đặt trung tâm khống chế tin tức của phòng số 9, làm việc 24 giờ không ngừng, người đứng gác trước cửa ngăn đoàn người Đổng Thuần Khiết lại.

Lão Đổng đưa mệnh lệnh kèm giấy tờ của mình ra, hai cảnh vệ đứng nghiêm kính lễ, mở cửa. Lão Đổng đi thẳng vào, đầu chẳng quay lại:" Đổi ca."

Nhân viên công tác trong phòng này có mười hai người, khi cửa vừa mở ra đều ngạc nhiên quay đầu lại, nhìn đội ngũ xa lạ đi vào.

" Ai là chủ quản ở nơi này, ra đây." Lão Đổng đứng chính giữa phòng hô:

Một người mắt còn lim dim có chút hoảng loạn xô ghế ngồi chạy ra, khẩn trước đội ngũ của Đổng Thuần Khiết, khẩn trương kính lễ:" Lãnh đạo, là tôi."

" Khoản hai điều chín công tác phản gián, đọc cho tôi." Lão Đổng ra lệnh:

Đó là thứ khắc ghi vào linh hồn, vị chủ quản tuổi trên bốn mươi này, tuổi nghề không phải ít, ưỡn lưng đáp dõng dạc:" ... Dưới tình huống khẩn cấp có khả năng gây nguy hại cho an ninh quốc gia, lãnh đạo cơ cầu phản gián cấp ti cục trở lên, báo xin cơ cấu chủ quản trên một cấp phê duyệt, có thể thực hiện quyền xử lý lâm thời, hết thảy nhân viên hiềm nghi phải phục tùng thẩm tra của tổ chức một cách vô điều kiện."

Xoạch, mệnh lệnh đưa ra, Đổng Thuần Khiết đọc:" Bộ đã phê duyệt lâm thời tiếp quản thông tin, tôi đã có thể chỉ huy cậu được chưa?"

" Được!" Chủ quản đáp to:" Xin chỉ thị."

" Toàn bộ đứng dậy, nộp công cụ thông tin, giao ra mật mã không chế, đi qua cửa an ninh, xếp hàng bên ngoài." Lão Đổng ra lệnh:

Đây là hành động tiếp quản vượt cấp, nhân viên trong phòng trừ phục tùng ra chỉ có thể phục tùng mà thôi, mười hai nhân viên nam nữ đi tới giao nộp cho Quản Thiên Kiều phương tiện liên lạc đã gỡ bỏ mật mã, xếp hàng đi ra cổng an ninh, bị một đám đồng nghiệp mặc quân phục cầm súng nhìn chằm chằm, xếp thành một hàng.

" Tiếp quản nơi này." Đổng Thuần Khiết phất tay chỉ vào giàn máy móc:

Vương Trác và Quản Thiên Kiều nhanh chóng khống chế máy chủ, loại máy vi tính Ngân Hà cỡ lớn sản xuất trong nước này với bên ngoài luôn là một câu đố bí ẩn, hai người vừa thấy một cái đã mừng rỡ, bắt đầu gõ phím thao tác mày mò cho đã thèm.

" Không một ai được vào nơi này, các cậu đi theo tôi."

Để lại hai người canh gác, dẫn một đoàn nhân viên thông tin xuống lầu, đi qua sân rộng, tới hậu viện, nơi này là khu vực cách ly. Cảnh vệ lập tức bị khống chế, người của Lão Đổng chĩa súng, chỉ cần có người dám kháng lệnh là trấn áp ngay. Tiếng bước chân, tiếng hô lệnh làm Đới Lan Quân đang ngủ bị đánh thức, cô vừa đứng dậy nhìn qua ô cửa sổ thì thấy Lão Đổng đang tiến vào cướp ngục, sai người mở khóa phòng mình.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

" Cô ra đây đi." Đổng Thuần Khiết vẫy tay gọi Đới Lan Quân ra, sau đó đem tơàn bộ 12 người kia nhốt vào mấy phòng khác nhau, xong xuôi mới nói:" Cách ly chính là để bảo vệ mọi người, thông cảm."

Sầm, cánh cửa sắt đóng lại, Đới Lan Quân còn chưa hiểu đầu cua tai nheo gì, dụi mắt hỏi:" Xảy ra chuyện gì thế cục trưởng Đổng?"

" Cô cũng đừng hỏi, đừng nói gì hết, đi theo tôi là được."

Đổng Thuần Khiết nói rồi lại dẫn đội ngũ vội vàng rời đi, từ trông cửa tới trạm gác trực ban đều được hạ lệnh cấm khẩu. Còn đoàn người bọn họ toàn bộ rút vào trung tâm khống chế thông tin, toàn bộ khu vực khôi phục lại sự yên tĩnh, tựa hồ chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Nửa tiếng sau chiếc xe bus đưa đón nhân viên đỗ lại ở cửa, nhân viên đi làm nối nhau lên lầu, mọi người hoặc nói cười hoặc than thở, chuẩn bị một ngày làm việc, không khác gì bình thường.

Một gian phòng ở tầng bốn, Trương Long Thành mở cửa phòng ra, ngồi xuống bàn làm việc, có vẻ thấy không được thoải mái, hắn đứng dậy ra phòng vệ sinh ở hành lang rửa mặt cho tỉnh táo. Khi trở về máy vi tính đã bật lên, hắn giống như mọi khi tra nhật ký công tác, thi thoảng lại ngáp, tựa hồ cả đêm không ngủ ngon.

Hắn phụ trách chỉ huy công tác các đội ngũ thực địa, dưới tình huống thông thường thì các nơi chỉ báo lên một câu, hết thảy bình thường.

Chuyện đó đã thành quán tính rồi, hắn gần như cuộn chuột liếc sơ qua chứ chẳng hề để ý.

Í, hình như có dòng chữ dài hơn bình thường, Trương Long Thành dừng chuột kéo ngược trở lại, phát hiện nghi vấn ở một nơi điều phối lâm thời, có mệnh lệnh điều đi đội ngũ của phòng số 7, tới Quảng Đông tiếp nhận nhiệm vụ. Chuyến bay được đặt thông qua cục, thời gian đặt vé là trước chuyến bay chưa tới hai tiếng.

Nhìn qua thì tựa hồ chỉ là chuyện chẳng liên quan gì, có điều sự mẫn cảm của nghề nghiệp khiến hắn nhận ra có vấn đề. Hắn kiểm tra chi tiết về chuyến bay đó, khi nhìn thấy điểm dừng của nó thì lập tức xô ghế đứng bật dậy, cứ như là bị trúng chỗ yếu hại.

Thành phố Thiên Tân.

Ngay lập tức hắn rút chiếc di động kiểu bút trên người ra, bấm số liên lạc lưu sẵn, nhưng gọi mãi không được, tiếp đó hắn lấy di động đông tác ra, nhìn thấy trên đó không hề có tín hiệu, hắn tức thì đứng ngây ra như trời trồng.

Bại lộ rồi, đó là suy nghĩ đầu tiên hiện ra trong đầu hắn, thân thể hắn cứng đờ, tư duy đình trệ, nếu là trước kia khi còn hoạt động gián điệp ở nước ngoài, hắn sẽ ngay lập tức tới nhà an toàn, mang theo vật dụng thiết yếu rồi bỏ trốn. Nhưng từ khi về nước, làm công tác văn phòng, hết thảy kỹ năng của hắn đều thoái hóa.

Huống hồ hắn biết, không kịp nữa.

Cửa mở ra, Đổng Thuần Khiết dẫn người tiến vào, giọng bình tĩnh hỏi:" Long Thành, có phải là không gọi được đi không, sao tới nơi làm việc rồi lại dùng thiết bị không được mã hóa liên lạc, định liên lạc với ai hả? Tự ý đem thiết bị chưa được đăng ký vào khu vực công tác, riêng điều này thôi là đủ để tôi đưa cậu đi thẩm tra rồi."

Cảnh vệ không cần ra lệnh cũng lập tức đi tới tịch thu vũ khí, lấy di động, lệnh cho Trương Long Thành giơ tay ôm gáy, đứng dựa vào tường, bắt đầu lục soát văn phòng.
Bình Luận (0)
Comment