Q5 - Chương 116: Sấm chớp nổ cá vọt mình thành rồng. (2)
Q5 - Chương 116: Sấm chớp nổ cá vọt mình thành rồng. (2)
Ba phút trước, ở tháp canh của bãi tắm, một người luôn cầm ống nhòm quan sát Cừu Địch, khi phát hiện có xe tới, lập tức gọi vào bộ đàm.
" Let's go, go go go."
Giọng nói cấp thiết truyền tới chiếc xe nấp ở chỗ kín bên đường, chiếc xe đã chờ đợi rất lâu đó nổ máy chồm lên mặt đường, lao tới mục tiêu.
" Ông chủ Du, chúng tôi đang chuẩn bị tới chỗ mục tiêu, phe bên kia có chừng mười người, đi trên ba chiếc xe."
" Đừng khách khí! Hạ chúng."
" Có cần đảm bảo an toàn cho mục tiêu không?"
" Không cần, người an toàn nhất là y."
Tạ Kỷ Phong ngồi trong xe trao đổi điện thoại với Du Thế Thanh, bên trên nghe tiếng kiểm tra vũ khí răng rắc, tuy giọng không tới mức mất kiểm soát, nhưng hắn hồi hợp tới mót đái rồi, xưa nay hắn luôn là người đứng ở chỗ an toàn, có bao giờ tham gia vào loại chuyện nguy hiểm thế này đâu?
Xe phóng đi vùn vụt, dã nhìn thấy những kẻ vây quanh Cừu Địch.
" Anh tới muộn rồi đấy, xưng hô anh thế nào đây?" Cừu Địch hỏi:
" Điều đó không quan trọng." Đối phương là nam tử có gương mặt hơi dài, rất điển trai, tươi cười đi tới, trông không giống có ác ý: " Quan trọng là an toàn."
Cừu Địch nhún vai, ra hiệu trời xanh trên trời, dòng sông chảy cuốn cuộn phía dưới, phương xa là biến rộng mênh mông:" Còn chỗ nào an toàn hơn ở đây nữa không, nếu có nguy hiểm là tôi nhảy ngay xuống sông đấy, đem nhiều người thế vô ích."
" Lựa chọn rất thông minh, có điều tốc độ dòng chảy thế này cũng nguy hiểm lắm ... Đồ đâu rồi?" Đối phương nhẹ nhàng gây áp lực, lại không để đối thoại trở nên căng thẳng:
" Tiền đâu? Còn hộ chiếu, cả thuyền nữa?" Cừu Địch hỏi:
Tên tùy tùng ầm một cái túi xách tay rất nhỏ, kéo ra bên trong có hộ chiếu, thẻ Visa, chứng minh thư hoàn toàn mới cùng với ảnh của Cừu Địch, khiến y không khỏi kinh ngạc về hiệu suất của đối phương. Cừu Địch lấy đồng hồ ra, ném cho đối phương, đối phương lấy một công cụ, dò tín hiệu, sóng đầy vạch kêu tít tít.
Đối phương dùng công cụ cậy nắp phía sau, nhìn dưới mặt lưng, chỉ có bốn cái chíp nhớ, hơi thất vọng:" Thiếu hơn nửa, giá trị sẽ sụt giảm rất nhiều đấy."
" Nếu mà đứa anh bây giờ, tôi đoán chừng anh ném tôi xuống sông ngay ấy chứ ... Mà tôi nói này người anh em, mang theo nhiều người thế này, không phải để bắt tôi đấy chứ hả?" Cừu Địch vẫn dựa lưng vào lan can như sẵn sàng nhảy xuống bất kỳ lúc nào:
Đối phương xua tay nói:" Vừa vặn ngược lại, tôi mang theo nhiều người như thế chính là để đảm bảo an toàn cho anh, thứ anh mang theo quá quan trọng ... Mà sao tôi cảm giác, nó ở ngay trên người anh nhỉ?"
Chíp nhớ được ngụy trang ở phía sau hình hoa cúc, ai không nhìn kỹ sẽ tưởng là món đồ trang trí, hơn nữa quá nhỏ, nhỏ tới mức có thể giấu trong kẽ tay. Đối phương nhìn toàn thân Cừu Địch với vẻ dò xét, hiển nhiên đang suy nghĩ xem y có thể giấu đồ ở vị trí nào.
" Tôi đảm bảo với anh, các anh mà dám dùng bạo lực là tôi nhảy thẳng xuống sông đấy."
Đối phương hất đầu ra hiệu, hai tên tùy tùng lập tức từ hai phía trái phải rút súng chĩa về phía Cừu Địch, một tây vẩy nóng súng, giọng điệu châm chọc:" Nhảy đi ... Mày nhảy đi xem nào?"
Sông đổ ra biển, nước chảy cuồn cuộn, Cừu Địch giơ hai tay lên trời, cười gượng:" Xem kìa, nói đùa thôi mà, ai nhảy làm gì chứ?"
" Chúng tôi cũng chỉ nói đùa thôi ..." Đối phương đưa tay ra mời, một màn thử này là biết không phải loại đủ liều, vậy thì thong thả nói chuyện thôi:" Mời, anh Cừu, mười phút sau là có thể ra tới cảng, hai tiếng sau đến biển quốc tế sẽ có thuyền tới đón, anh sẽ được hưởng đãi ngộ với quy cách cao nhất."
" Khoan đã ..." Một tên trong nhóm nghe thấy tiếng động cơ, chạy tới mấy bước nhìn, thấy một chiếc xe đang phóng tới chỗ này với tốc độ nhanh khác thường, liền phát ra cảnh báo:" Mọi người chú ý, hình như có một nhóm người nữa đang tới đây."
Rắc rắc, hai khẩu súng lập tức dí sát vào đầu Cừu Địch, đối phương nổi nóng:" Ai đang tới, định gài chúng tôi đấy à?"
" Ê ê, cẩn thận cướp cò, người mua, người mua thôi ..." Cừu Địch xua tay:" Tôi sợ trông vào một nhà không đủ bảo hiểm, nếu các anh không tới thì tôi đứng đần ra ở đây sao?"
" Người mua là phe nào?" Đối phương hỏi:
" Cha nuôi các anh, nước Mỹ, hai bên không phải là quen nhau ..."
Chát, Cừu Địch chưa nói hết thì ăn một cái tát, y cũng điên lên, tát mại một cú nặng gấp bội, đối phương lao đảo, gương mặt trắng trẻo hẳn vết đỏ rực, chửi:" Baka yaro, đồ còn chưa đưa cho mày, mày đã đánh lão tử à, con mẹ mày chứ."
Hai tên cầm súng thoáng lúng túng, nổ súng thì chắc chắn là không dám rồi, một tên thì chắn ngang ngăn Cừu Địch tiếp tục hành hung, tên con lại cầm báng súng đánh Cừu Địch, Cừu Địch né được, dậm một phát lên chân hắn, làm hắn đau đớn nhảy dựng lên. Hậu quả là chuốc lấy đòn thù, mấy tên còn lại xông vào đấm đá, Cừu Địch cũng như nổi điên, dựa vào lan can, chống trả quyết liệt, nhưng không được bao lâu đối phương khống chế tay chân y, đè xuống đất.
Tên người Nhật chùi máu khóe miệng, hắn tỉnh táo hơn, không báo thù mà lục soát khắp người Cừu Địch, trừ một cái di động ra thì không còn gì.
Cừu Địch vừa rồi khiêu khích đối phương là cố tình, thời gian trì hoãn đó khiến phe còn lại đã kịp tới nơi, chiếc xe Volkswagen đen phanh két lại cách mười mấy mét. Bốn cánh cửa xe mở ra, Tạ Kỷ Phong vừa xuống xe, nhìn thấy hiện trường liền giật minh. Cừu Địch đã bị khống chế, mặt mày bầm tím, súng dí vào đầu, trước khi khống chế y đã có mấy tên dựa vào thân xe chuẩn bị chiến đấu, Cừu Địch được xốc lên kéo ra xe sau.
Tình hình thế này tác dụng thương thuyết của Tạ Kỷ Phong không còn nữa, chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều rồi.
Tên người Việt Nam ra hiệu cho đồng bọn, rống lớn:" Fire!"
Đoàng ... Lời chưa dứt, tiếng súng đã nổ, tên đó ra tay trước cả khi hô, rất gian manh, bên kia cũng chẳng vừa gì, không lộ mặt ra. Đoàng đoàng, hai bên bắn vào nhau, đạn chạm vào thân xe tóe lửa, tên đầu tiên trúng đạn lăn lộn trên mặt đất.
Diễn biến nhanh tới mức Cừu Địch cũng choáng váng không tin nổi, lòng chửi cha mẹ bọn người Mỹ, cứ có súng trong tay là chúng nó bắn như não tàn vậy.
Tạ Kỷ Phong cũng không nói lên lời, trong lòng đang chửi hệt Cừu Địch, hắn vẫn kịp nhìn, tên Việt Nam đó ra tay rất chuẩn xác, kẻ đầu tiên ngã xuống là một trong hai tên khống chế Cừu Địch. Tên còn lại kéo y ngồi sụp xuống, Cừu Địch bất ngờ ra tay, khuỷu tay giật thẳng vào mặt hắn, bẻ tay cướp súng, tên đó không buông, súng cướp cò đoàng một phát. Cừu Địch đập tay hắn xuống lan can, hai phát hắn mới buông tay, súng rơi xuống nước.
Hành động của Cừu Địch lập tức khiến Tạ Kỷ Phong sinh nghi, hét lên:" Đi mau, có mai phục!"