Chương 90: Tuổi trẻ ham vui!
Chương 90: Tuổi trẻ ham vui!
" Chú ý ..."
Cái giọng như lệnh vỡ của Hách Lai Vận rống lên trong loa phóng thanh, hắn đội cái mũ vải rộng vành rất nữ tính chẳng biết lấy từ đâu, cơ mà không quan trọng, che được nắng là tốt rồi. Hắn đứng trên đài cao nhìn xuống, một đống đầu người lúc nhúc, lau mồ hôi chảy xuống mắt, quát:" Tất cả lấy tinh thần cho tôi, mấy cảnh quay cuối cùng rồi, quay xong là có thể ăn cơm ... Đây là ngày cuối cùng của đoàn làm phim, mọi người phối hợp chút, xong việc sẽ phát tiền."
Vừa mới nghe nói tới phát tiền, đám đông liền có chút tinh thần, hơn năm trăm diễn viên quần chúng đóng trung đội quân Nhật vác sùng trường Arisaka 38, buộc tai chó trên mũ, dựa theo lời phó đạo diễn xếp hàng, chuẩn bị một cảnh quay cực kỳ quan trọng. Bọn họ đã diễn thử mấy lần rồi, vì cảnh này sử dụng tới thuốc nổ, khói mù, cảnh quay quan trọng nhất phim nên đặt ở phía sau.
" ... Cảnh mười tám, quay!"
Mệnh lệnh vừa phát ra qua loa, quân Nhật vây thành từ bốn phía dưới sự chỉ dẫn của đao chỉ huy, bắt đầu hô hào xông lên công thành. Hai cỗ xe thiết giáp, bốn chiếc xe tank rầm rầm tiến về phía tường thành. Trên tướng thành, súng máy hạng nặng hạng nhẹ sẵn sàng, chỉ huy ra lệnh, tạch tạch tạch phát ra những chiếc lưỡi lửa, quân Nhật ở dưới thành ngã rạp từng mảng.
" Khói lửa!"
Chỉ huy hiện trường vang lên, mấy nơi chôn pháo hoa phát nổ, từng làn khói đen cuồn cuộn xuất hiện, quân Nhật ở trung tâm vụ nổ bay tứ tung như tổ kiến bị chọc vỡ.
" Thiết giáp!"
Xe thiết giáp chạy uỳnh uỳnh qua, xe tank điều chỉnh nòng pháo, bắn đùng đùng về phía tường thành. Thuốc nổ chôn sẵn trên tường thành phát nổ, tường thành hổng một mảng lớn.
Quân dân trong thành bị áp đảo hoàn toàn, cứ tưởng rằng chẳng mấy chốc quân Nhật sẽ phá thành xông vào, thảm cảnh sẽ xảy ra thì đúng lúc này bước ngoặt thần thánh đã tới, một đám đội viên của đội tuyên truyền vũ trang ở đâu xuất hiện kịp thời, bọn đầu quấn khăn, tay cầm vũ khí nhẹ bay ra, nổ súng trên không trung, tạo ra những tư thế vô cùng đẹp đẽ.
Quân dân trong thành hò reo cứu tinh tới rồi.
Úi da không ngờ xông lên trên cùng là nữ dội viên đội tuyên truyền, y phục bó sát người, khoe trọn vẹn những đường cong yểu điệu, cô hai tay hai súng, tư thế oai hùng, bắn phát nào trúng phát ấy. Bất kể tên quân Nhật hung ác dã man nào, trước mặt cô như chó sành gà đất. Đoàng đoàng đoàng, tiếng súng nổ không dứt, đám quân Nhật như chai rượu ngã xuống rầm rầm.
Cô làm ra một tư thế như siêu anh hùng đáp đất, vô cùng uy phong, nhưng tên chỉ huy quân Nhật đã phát hiện ra, sai xe thiết giáp chĩa nòng súng vào vào cô. Cứ nghĩ mỹ nhân sẽ ngọc vẫn hương tiêu thì úi dà dà, lại bước ngoặt thần thánh rồi, trên tường thành phi đạn tự chế nằm trên giá gỗ, vù một tiếng bay đi, chuẩn hơn cả pháo cao xạ, thịt luôn hai chiếc xe thiết giáp.
Cổng thành mở rộng, hai con tuấn mã . . à không phải là hai con lừa, kéo theo rương sắt, từ lỗ hổng của rương sắt không ngừng có đạn bay ra, kéo tới chiến trường, xô thẳng vào thiết giáp của quân Nhật.
Viu viu viu ... Đội viên đội tuyên truyền bay ra ném tạc đạn.
Uỳnh! Một tiếng, thiết giáp cháy rồi.
Máy quay phim di chuyển lên xuống, rất nhiều cảnh được cắt ra, đây là cảnh quay lớn nhất của đoàn làm phim, riêng diễn viên quần chúng đóng hai phe đã ném vào đây hơn 800, tạo thành chiến trường hoành tráng, khốc liệt.
À bây giờ thì nằm ở dưới đất gần hết mất rồi.
Một cỗ thi thể nằm ngửa mặt lên trời, mặt đen xì, bị chết cháy rồi, chết thảm lắm, đột nhiên cái xác chết đó mở mắt ra, con ngươi đảo trái đảo phải như trộm, thấy không ai chú ý, nhổ phẹt một bãi nước bọt:" Hôm nay lỗ to rồi, mới có 100 đồng mà bị ăn đạn pháo."
Giọng nói hiển nhiên là của Bao Tiểu Tam, hắn nằm cách điểm phát nổ không xa, đó là đạn rỗng không có sức sát thương, nhưng mà nổ cho hắn toàn thân cháy đen thì không thành vấn đề.
Một cái xác chết ở bên cạnh cũng nói chuyện:" Trước kia thì chết bởi thuốc nổ, bên giờ thăng cấp, ăn đạn pháo kiếm tiền, chúc mừng mày Tam Nhi."
Chính là Cừu Địch đang nằm úp mặt chổng mông lên trời nói , Bao Tiểu Tam thấy y nằm như thế, cười gian trêu chọc:" Tao nói này Cừu Địch, đây là phim chiến tranh, có phải là phim cấp 3 đâu, mày bày ra tư thế dâm đãng như thế làm gì hả? Đợi người ta tới thông đít mày à?"
Lại một cỗ thi thể nữa không nhịn được phát ra tiếng cười rúc rích, chính là Cảnh Bảo Lỗi, nghe Cửu Địch và Bao Tiểu Tam đấu khẩu, hắn cũng xen mồm:" Này này, tôi bắt đầu nghi ngờ chúng ta tham gia loại phim chống Nhật rẻ rách rách rồi! Cái gì mà kéo xe lừa đánh thiết giáp, còn kinh hơn cả dùng lưu đạn hạ máy bay."
Bọn họ bây giờ đã là diễn viên giả chết chuyên nghiệp, biết cách vừa đóng xác chết vừa ăn gian rồi.
" Em gái kia mới là kinh, mặc quần áo bó sát người, mẹ nó kháng Nhật cái quái gì, có mà làm diễn viên phim người lớn Nhật luôn rồi." Cừu Địch dè bĩu, nữ chính có rất nhiều ống kính đặc tả, nào giống người khuất phục quân Nhật, cứ như dụ dỗ phạm tội:
Ba người cười khùng khục, vì còn chưa có mệnh lệnh nên chưa thể cử động, may quay có thể lia tới bất kỳ lúc nào để miêu tả thảm cảnh của chiến trường. Hồi lâu không thấy động tĩnh gì, phía trước lại có một cảnh cháy nổ rồi, Bao Tiểu Tam nheo mắt nhìn, đau lòng nói:" Bọn mày nhìn kia, lô cốt mới xây dựng xong hôm qua nổ rồi, tường thành mới hoàn thành hôm nay cũng nổ nốt, lãng phí không biết bao nhiêu là tiền."
" Xây là để phá mà, tình tiết yêu cầu như thế, mảng này đầu tư lớn đấy, riêng tiền chi tiêu cho xây dựng đã hơn 400 vạn rồi." Cảnh Bảo Lỗi nói:
" Thế đã là cái gì, mấy ngôi sao lớn lên hình một cái thôi là cả trăm vạn, có ai mà không được thù lao mỗi tập cả trăm vạn chứ." Cừu Địch lẩm bẩm:" Tôi thực sự không hiểu nổi cái kiểu đốt tiền của mấy bộ phim này."
" Chênh lệch giàu nghèo lớn qua thôi, một trăm vạn của họ cũng như một trăm đồng của chúng ta. Con mẹ nó, khi nào tao cũng có một trăm vạn thì tốt quá." Bao Tiểu Tam hâm mộ nói:
Cảnh Bảo Lỗi phụ họa:" Tôi cũng mong cậu kiếm được một trăm vạn."
Nghe thế Bao Tiểu Tam vui vẻ, vừa định bốc phét tiêu tiền ra sao, Cảnh Bảo Lỗi nói tiếp:" Có tiền rồi tìm cái bệnh viện tốt tốt mà phẫu thuật chỉnh hình."
Cừu Địch cười hết sức thô bỉ, Bao Tiểu Tam tức lắm, chửi:" Đừng có mà đắc ý, tao mà có tiền sẽ cho hai đứa bọn mày đi sang Thái phẫu thuật chuyển giới, sau này ba chúng ta 3P."
Thế là cả ba cùng cười, mấy ngày vừa rồi cuộc sống của bọn họ cứ như vậy trôi qua yên ả, rỡ hàng, nấu cơm, đem tới công trường, thi thoảng thì mặc đồng phục quân Nhật kiếm ít tiền tiêu vặt. Cuộc sống vô cùng khoan khoái, chẳng còn muốn quay về nữa, cứ ngỡ bản thân là cư dân trấn nhỏ tái ngoại này rồi vậy.