Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 902 - Q5 - Chương 119: Sấm Chớp Nổ Cá Vọt Mình Thành Rồng. (5)

Q5 - Chương 119: Sấm chớp nổ cá vọt mình thành rồng. (5) Q5 - Chương 119: Sấm chớp nổ cá vọt mình thành rồng. (5)

Đột kích chưa tới năm phút đã giải quyết trận chiến, bây giờ trên mặt cầu toàn là cảnh sát đang phong tỏa và giải quyết hiện trường. Quản Thiên Kiều vỗ vỗ lưng Đới Lan Quân, nhẹ giọng an ủi:" Chị Đới, anh ấy mạng cứng lắm, không dễ dàng gặp chuyện như vậy đâu, nhất định là không sao."

" Đúng, anh ấy nhất định sẽ không sao, chị ... Chị đối xử với anh ấy không tốt, luôn cho rằng anh ấy nỗ lực không đủ, luôn cho rằng anh ấy đáng lẽ có công việc tử tế đàng hoàng hơn. Không phải chỉ cần nhờ Lão Đổng một câu thôi sao, nhưng vì không bỏ thể diện xuống nên không làm ... chị không quan tâm công việc anh ấy làm ... Chị thật là tệ." Đới Lan Quân định qua chuyện này nhất định đi tìm Cừu Địch, sửa lại sai lầm của mình, cô rất sợ không còn cơ hội đó nữa:

" Anh ấy à, chẳng cầu xin nhờ vả ai đâu, dù là đi cướp, đi trộm, đi giành giật, cũng không nhận sự ban ơn từ người khác." Quản Thiên Kiều là một trong số ít người bạn mà Cừu Địch có thể tâm sự, cô biết rất rõ câu chuyện của bọn họ:" Kỳ thực anh ấy luôn nỗ lực để có thể đứng cùng một tầm cao với chị, nhưng em nghĩ, anh ấy không thể làm được, có những thứ như gia đình, xuất thân rồi cả con mắt thế tục, đều thứ mà anh ấy không thể vượt qua ... Cho nên anh ấy mới tự đi theo con đường của mình, đứng trên tầm cao, chúng ta không thể lý giải, nhưng phải ngước mắt nhìn."

Vương Trác nghe thấy những lời ấy, ánh mắt nhìn Quản Thiên Kiều hết sức phức tạp.

Đúng lúc này kênh liên lạc nhốn nháo.

" Nhìn thấy rồi, tôi nhìn thấy rồi ... Ở kia ..."

" Sống hay là chết?"

" Không nhìn rõ."

" Mọc mắt để thở đấy à?"

Lão Đổng nghe bên kia ồn ào thì tức giận vô cùng, cầm bộ đàm lên rống lớn:" Ăn nói kiểu gì thế, chết cái gì mà chết ... Đợi về đây tôi xử trí các cậu."

Quản Thiên Kiều và Đới Lan Quân cùng vội vàng chạy tới xem bản đồ, mặt nước mênh mông, định vị không ngừng phóng lớn, nhưng căn bản không nhìn rõ chấm đen đã bị xuồng máy vây quanh ở cửa biển.

" Sống ... Không, không, chưa chết ..."

" Mau mau, kéo lên!"

" Vừa rồi ai quát tháo đòi xử trí đấy, sóng lớn thế này tưởng dễ à?"

Lão Đổng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm, tiếng chửi thô hào kia trong tai hắn trở nên hết sức dễ nghe, giọng hòa hoãn:" Các đồng chí vất vả rồi, mọi người nghe nhầm đấy, rõ ràng là khen thưởng, sao có thể xử phạt được."

Nói rồi đặt bộ đàm xuống, hưng phấn tới cực điểm chửi bậy:" Mẹ nó chứ, thằng nhãi ranh đó mạng lớn thật ... Phải rồi, tôi phải đích thân đi một chuyến."

Nói là làm, hẳn nhảy dựng lên muốn đi, chạy ra cửa thì Đới Lan Quân đã đi trước, hắn nhìn thấy vậy, mỉm cười.

Trên xuồng cao tốc, mấy người cuống quít kéo Cừu Địch lên, đặt thẳng giữa thuyền, Kỳ Liên Bảo còn ở dưới nước bám mép xuồng leo lên, thiếu chút nữa làm lật cả xuồng, một người vội vàng nói:" Quá tải rồi, anh sang cái khác đi."

" Nào nào, Lão Kỳ, đi lên cái này." Phí Minh ngồi bên mép xuống đưa tay ra kéo:

Dù Kỳ Liên Bảo thân thể cường hãn, lúc này chẳng khác nào thoát lực, nằm trên xuống nói đứt quãng:" Vai trái, bị thương ở vai trái ... Tên đó thật là nặng."

Bên kia cứu chữa Cừu Địch, bên này chiếu cố Kỳ Liên Bảo đơn giản hơn nhiều, một chai rượu nhỏ, tu mấy ngụm, sức lực quay trở lại. Lúc này nhìn lại cây cầu cao sừng sững, có cảm giác không tin nổi, bốn giờ sáng tới điểm mai phục, dùng đai treo mình dưới cầu, treo tới mấy tiếng, dựa vào rượu duy trì thể lực. Dù Kỳ Liên Bảo dũng mãnh, mình trần nhảy xuống sông, khi tìm được người đã trôi đi mấy km.

" Liên Bảo, thể lực này ghê gớm đấy, luyện ra khi làm lính trinh sát hả?"

" Một phần thôi, khi đó chưa được thế này, vào tù mới luyện ra, mỗi ngày lao động đúng tám tiếng, không khỏe cũng khó."

Một đặc vụ trên xuồng bất ngờ:" Hả, không phải chứ, cựu tù à? Tôi còn tưởng là người mình."

" Biết cái rắm, là người mình xâm nhập vào nội bộ địch." Phí Minh bợp cái tên vừa nói một phát, cùng Kỳ Liên Bảo nhìn nhau cười to:

Xuồng cao tốc cập bờ, cáng đã sẵn sàng, Kỳ Liên Bảo và Phí Minh vội vàng chạy lên, giúp đảm nhiệm khiêng cáng, nhìn Cừu Địch nhợt nhạt vì ngâm nước và mất máu quá độ, Phí Minh gọi:" Thằng nhãi, hòa nhau nhé, lần trước tôi trúng đạn, lần này là cậu, về rồi giao lưu xem cảm giác bị bắn là thế nào?"

Cừu Địch không trả lời được, giơ ngón giữ lên.

Phí Minh bốc phét với xung quanh:" Nhìn xem, cậu ta còn chửi tôi kia kìa, sức sống mạnh lắm, chúng ta cứ lo thừa, dù không tìm được, cậu ta cũng tự bơi về."

Cáng đưa nhanh lên mặt đường, một chiếc xe cảnh sát cực dài mở cửa sau ra, cho Cừu Địch vào xe, Kỳ Liên Bảo theo sau, ánh đèn nhấp nháy, đội xe mở đường cho chiếc xe này tới thẳng bệnh viện.

Kế hoạch diễn ra không như dự liệu, tưởng rằng chỉ dụ hai nhóm tới, đi giao dịch thôi, là kế hoạch nhử cả địch bên ngoài lẫn nội gián bên trong lộ diện. Ai ngờ đối phương tới đông như thế, hơn nữa lại còn hung hãn, vừa chạm mặt đã nổ súng, thiếu chút nữa không có cả cơ hội nhảy xuống sông.

Có điều dù thế nào cũng làm được rồi, Kỳ Liên Bảo ngồi nhìn y rất lâu mới hỏi:" Làm thế có ý nghĩa gì không, thiếu chút nữa là mất mạng."

" Có, đương nhiên là có." Cừu Địch lẩm bẩm:" Sau này không còn gánh nặng tâm lý nào nữa, bất kể với ai hay với bản thân."

" Vậy tiếp theo cậu sẽ làm gì đây? Làm An ninh quốc gia à, cứ liều mạng thế này, chưa đợi tới lúc làm lãnh đạo đã mất mạng rồi." Kỳ Liên Bảo trêu đùa:

" Không ..." Cừu Địch lắc đầu:" Làm chính mình."

Nói xong mặt hiện lên nụ cười nhẹ nhàng, mắt khép lại ngủ thiếp đi.

Trong xe cấp cứu, điện tâm đồ tít tít, đồ thị bình thường, mạch rất mạnh, hiển thị sức sống của người này rất thịnh vượng, vì máu của y luôn nóng rực.

Hôm sau không có bất kỳ tờ báo nào đăng tin về đấu súng, cho dù ngẫu nhiên có người chứng kiến đưa lên mạng cũng nhanh chóng bị xóa đi. Câu chuyện xảy ra ở đây không sinh ra chút gợn sóng nàng, nhưng ở thủ đô cách đó ngàn dặm, nhưng ở thủ đô, hai vị lãnh đạo cấp sở, một lãnh đạo cấp phó bộ, vì vấn đề tham ô hối lộ mà bị lập án điều tra.

Ngay sau đó nhiều viên quan lớn quân đội ngã ngựa, tên của bọn họ gắn cho tội danh tham ô, vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, thông đồng với địch. Rất nhiều người xôn xao suy đoán câu chuyện ở đằng sau, mỗi người nói một kiểu, nhưng không có kể luận cuối cùng, chỉ có một sự thực dễ thấy, tin tức thời sự có vài câu qua loa, những nhân vật lớn chức cao quyền trọng nhưng họa nước hại dân đã đóng nắp quan tài rồi.
Bình Luận (0)
Comment