Chương 98: Tâm tư các bên. (2)
Chương 98: Tâm tư các bên. (2)
" Vậy tức là sao?" Hạ Diệc Băng thực sự trước nay không quan tâm tới giới giải trí, với cô gái thích phong cách quý tộc như cô mà nói, giới giải trí ở cái tầm thấp kém:
Trương Chính Hòa giọng như diễn viên kịch trên sân khấu, giọng trầm bổng rất có nhịp điệu, có đôi phần khoa trương, đó là bệnh nghề nghiệp khó tránh:" Phim ảnh là gì? Đó là truyện cổ tích cho người lớn, giải trí thì càng không cần giải thích nữa, trò cười của công chúng mà thôi. Ai nhiều tin tức, lộ diện nhiều, người đó liền hot. Ví dụ mấy nữ diễn viên trong tin tức tiêu cực về lộ ảnh nóng, tránh mặt một thời gian, khi quay lại một cái, giá trị liền tăng vọt."
" Ví như sao nam qua đêm cùng cô gái thân phận thần bí, rồi bỗng dưng xuất hiện biến cố hôn nhân, bất kể tình giả hay tình thật, tình cũ hay tình mới ... Tất cả đều là cố ý làm truyền thông hết. Vì bọn họ hiểu rất rõ, công việc của bọn họ là thỏa mãn tâm tư u ám của công chúng."
Hạ Diệc Băng hơi nhăn mặt xua tay, ý bảo đừng nói nữa, thực sự không muốn nghe loại chuyện này. Cao Vũ Điều nói vào:" Tóm lại là cô yên tâm, bất kể là truyền thông lấy tiếng hay là truyền thông hại người, chúng tôi đều có tâm đắc cả, chúng tôi biết mình đang làm gì."
" Ha ha, vậy tôi đợi xem vậy, có điều tôi tìm các vị là vì chuyện khác. Lần này hời hợt ra đòn như thế, chẳng khác nào gãi ngứa ngoài giày, nếu không có hiệu quả thì sao? Hoa Hâm thực sự đã mất khống chế với nơi đó rồi." Hạ Diệc Băng hỏi, thực sự lo lắng tới tiến độ:
" Có phải cô đang nói tới vị CEO Kim Ngạn Quốc mà quý công ty phái tới bên đó không?" Trương Chính Hòa cố tình hỏi, sau đó còn vờ vịt bổ xung:" Chúng tôi tất nhiên đã điều tra, cô không để bụng chứ?"
Hạ Diệc Băng lắc đầu, người ta đã dám nhúng tay vào vũng lầy này, không thể nào không biết chuyện Kim Ngạn Quốc lấy lợi ích của công ty ra bán cho Tông Bằng Trình, nếu không biết đã đâm đầu vào thì là đồ ngốc, cô không dại gì đi hợp tác với loại đó:" Không hề gì, tôi không để ý các anh sử dụng phương thức gì, nhưng phàm là chuyện ngoài kinh doanh, đều không liên quan tới Du lịch Hoa Hâm chúng tôi ... Đây là nguyên văn lời của tổng giám đốc Tôn, trước khi đi ông ấy chuyên môn bảo tôi nhắc nhở hai vị."
Người ta sợ dính líu tới những chuyện phạm pháp là bình thường, công ty ngoại cảnh mà, dây dưa pháp luật trong nước là phiền lắm, nên mới vì một vụ án mà đình trệ cả công trình lớn.
Cao Vũ Điền trịnh trọng nói:" Cô Hạ, cô cứ yên tâm, không tin cô cứ cho người đi điều tra xem chữ tín của họ Cao tôi thế nào? Đừng nói là chuyện phạm pháp, ngay cả trốn lậu thế cũng không hề có, tới tầng cấp của chúng ta rồi, dù có người cầu xin chúng ta phạm pháp cũng không thể đi, huống hồ còn gây phiền toái cho cô."
" Vậy thì tôi yên tâm rồi, có tin tức cứ báo cho tôi bất kỳ lúc nào, tôi cần biết tiến triển ở trấn Truân Binh ngay lập tức." Hạ Diệc Băng đứng dậy, chỉnh lại phẳng chiếc áo đắt tiền, xách túi hàng hiệu lên, cốc cà phê nguấy cả buổi đấy nhưng căn bản chưa từng uống một ngụm, hiển nhiên chê không đủ đẳng cấp:
Hai người tiễn Hạ Diệc Băng ra tận cửa, người đi rất lâu rồi, Trương Chính Hòa nhìn Cao Vũ Điền, cô trợ lý này làm cao, kiêu kỳ quá mức, cũng khôn quá mức, muốn hiệu quả nhưng không muốn có chút dây dưa nào. Giám đốc Cao hắng giọng:" Quen rồi là tốt thôi, công ty lớn giống như minh tinh lớn ấy, bán thân vẫn phải làm, bia trinh tiết vẫn phải dựng."
" Ha ha ha, tôi thì đã quen rồi, chỉ là cảm thấy cô Hạ hình như còn mong đợi kết quả hơn cả chúng ta đấy!" Trương Chính Hòa cười nói:
" Anh thử đoán xem, kết quả sẽ ra sao?" Cao Vũ Điện trầm ngâm:
" Mù chữ với mù luật pháp tụ lại một chỗ thì làm gì có kết quả tốt."
Hai người thì thầm nói cười, rời khỏi quán cà phê Kinh Đông, tính thời gian thì bên kia hẳn là cũng hành động rồi.
Huyện Hương Hà vào buổi chiều tĩnh mịch mà ấm áp, thời tiết mùa thu trong mát, nằm trên ban công tắm trong ánh nắng ấm chợp mắt một lúc trong gió thu hiu hiu, ngày tháng lười nhác đó khiến người ta quên mất mình ở đâu.
Tạ Kỳ Phong đang thiu thiu ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại dồn dập đánh thức, dưới tình huống thông thường, không có chuyện quan trọng, người phụ trách ở công ty sẽ không quấy nhiễu hắn, đại bộ phận sự vụ đều giao cho Lữ Thiên Tư xử lý. Bà chị thổ công thủ đô đó có mạng lưới quan hệ còn lớn hơn hắn, mà sự vụ thường ngày thì giống nhau cả, ít khi nào phải phiền tới chỗ hắn.
Dù vậy hắn chẳng vội, uể oải dụi mắt, cầm điện thoại lên mới thấy số diện thoại riêng của Đường Anh, nhận máy một cái liền vừa nghe vừa mở máy vi tỉnh, tìm kiếm vài chữ liền chấn kinh, câu chuyện phim nát, câu chuyện phóng viên giải trí bị đánh, với một nhân sĩ âm u có thâm niên như hắn mà nói, rất nhanh đoán ra được có âm mưu ẩn giấu phía sau.
" Những bức ảnh này không phải của đám Cừu Địch chụp đúng không, tôi chưa từng thấy." Tạ Kỳ Phong xem ảnh ngạc nhiên hỏi:
" Vâng, căn bản không phải do bọn họ chụp." Đường Anh khẳng định:
" Vậy thì đám Trương Chính Hòa bắt đầu hành động rồi, nhưng việc làm này có ý nghĩa gì đây, thế này bọn họ bôi nhọ của Hoa Hâm ... Khoan, khoan, đợi tôi nghĩ xem, ý kiến của cô là gì?" Tạ Kỳ Phong hỏi:
" Tình hình chưa rõ, tôi không thể đưa ra phán đoán." Đường Anh cẩn thận nói:
" Được rồi, tôi hiểu rồi, để tôi xử lý." Tạ Kỳ Phong ôn hòa kết thúc cuộc điện thoại, sau đó lại ra chiến ghế tựa ngoài ban công ngồi xuống:
Nếu không phải có kẻ định thừa lúc cháy nhà hôi của thì chỉ có thể tự làm bị thương mình để làm hại người khác.
Tạ Kỳ Phong nghĩ ra loại khả năng hợp lý nhất, nghĩ tới đó hắn cầm cốc nước cam lên uống một ngụm, khép mắt tiếp tục hưởng thụ những cơn gió dễ chịu vào mùa thu, căn bản chẳng xử lý gì hết.
Loạn đi, loạn nữa lên, ở cái nghề này càng cạnh tranh, càng hỗn loạn thì hắn càng dễ kiếm tiền, chứ ai nấy chúng sống hòa thuận, tuân phủ pháp luật thì đâu ra cơ hội cho những người như hắn.
Đục nước béo có mà.