Trưởng phòng nói: “ Em biết tài khoản công chúng của chúng ta luôn định hướng cho người dùng cao cấp, mặc dù đồ ăn của Tiệm cơm Bạch Ký rất xuất sắc, nhưng mà chúng ta không thể vì việc tư ảnh hưởng tới việc công, nếu muốn quảng cáo đồ ăn của Tiệm
cơm Bạch Ký có thể dùng các tài khoản công khai khác để quảng cáo, nhưng mà không thể sử dụng tài khoản công chứng của Hải Thị.”
“Em nhìn bình luận ở phía dưới đi, bọn họ đều nói thịt viên của Tiệm cơm Bạch Ký không có ngon như em nói, bọn họ sẽ báo cáo tài khoản chính thức này vì phát tán thông tin không đúng sự thật.”
Khi trưởng phòng liên tục làm rõ lợi ích và tác hại, Lâm Tư Tư cảm thấy hơi e ngại, sau đó cô ấy nhận ra mình đã chưa suy nghĩ thấu đáo, thế mà quảng cáo bánh trung thu đã hạ xuống khỏi kệ rồi.
Nhưng cô ấy không phải cố ý đầu độc, bởi vì lúc ấy trong tay cô ấy chỉ có ảnh chụp của bánh trung thu, không có ảnh của thịt viên, cho nên mới quảng bá bánh trung thu. Đúng là cô ấy đã suy xét tới khả năng có người đi nhưng không mua được sẽ vô cùng tức giận, nhưng mà không ngờ rằng bọn họ sẽ tức giận như vậy.
Không phải trước kia bọn họ đều thích xem nhà hàng cao cấp sao?
Vì sao phải thành thật đến Tiệm cơm Bạch Ký đúng như vậy.
Lỡ như mọi chuyện thật sự đúng như lời trưởng phòng, sau khi trải qua chuyện này, tài khoản công chứng trực tiếp báo hỏng thì phải làm sao đây?
Lúc Lâm Tư Tư cảm thấy sợ hãi, bình luận trên màn hình đã được làm mới.
Cô ấy click vào đó, thì phát hiện ID của người vừa mới nói rằng sẽ báo cáo tài khoản chính thức này đã đăng tải bình luận mới.
“Thịt viên rất thơm, ợ!”
Lâm Tư Tư: “……”
Trưởng phòng cũng nhìn thấy bình luận này: “…….”
Tô Kiệt là tổng giám đốc của một công ty niêm yết,
Nhà có cha già bảy mươi tuổi, dưới có cô con gái tám tuổi, gia đình viên mãn,
Bầu không khí hài hòa, ngoại trừ chuyện công ty ở ngoài ra,
Rất hiếm khi có chuyện gì buồn phiền.
Nhưng mà Tô Kiệt cảm thấy con gái của mình Tô Hạ có điều gì đó không ổn.
Tô Hạ, con gái của anh ấy vô cùng đáng yêu
Vừa mới lên tiểu học, rất hiểu chuyện, bình thường rất nghe lời của mình và vợ, thành tích toàn bộ các môn học đều đứng đầu lớp.
Luôn là con nhà người ta trong câu chuyện say sưa của mấy người ở khu phố.
Tô Hạ là cô con gái hoàn hảo mà rất nhiều bậc cha mẹ muốn có được, Tô Kiệt luôn hài lòng vì sự ưu tú của Tô Hạ.
Mặc dù ba của mình ngày càng giống một đứa trẻ cứng đầu, mỗi ngày đều gây rắc rối cho anh ấy, còn rất thích lên giọng với anh ấy,
Làm anh ấy rất đau đầu,
Thế nhưng vừa nghĩ tới cô con gái ngoan ngoãn nghe lời của mình,
Anh ấy cảm thấy thế giới này cực kỳ tốt đẹp.
Theo lý mà nói, Tô Kiệt vốn không nên nghi ngờ Tô Hạ,
Dù sao thì cô bé vô cùng ngoan ngoãn.
Nhưng mới hôm qua anh ấy hoàn thành tất cả các công việc như thường lệ,
Lúc bảo tài xế đưa anh ấy đến trường tiểu học của con gái,
Anh ấy gặp phụ huynh của bạn học cùng lớp với Tô Hạ, mẹ của Khương Trú.
Tô Kiệt biết mẹ của Khương Trú,
Bởi vì công việc tương đồng, anh ấy đã từng có một đoạn giao tình với ba của Khương Trú,
Cho nên sau khi vô tình trông thấy mẹ của Khương Trú,
Lập tức trò chuyện với đối phương
Mẹ Khương Trú ngập ngừng nói: “Mỗi ngày anh đều tới đón con gái của mình tan học sao? Anh không cảm thấy mệt hả? Tôi và anh không giống nhau, bình thường tôi không có thời gian đi đón con trai của mình.”
Tô Kiệt nói: “Thực ra không tính là mệt. Sở dĩ tôi có thời gian tới đón, là bởi vì hoàn toàn có thể đùn các tiệc rượu vô nghĩ xuống,
Đồ ăn thì như nhau, uống rượu cũng hại cơ thể. Mỗi ngày tôi sẽ đều tới đón con gái tan học, sau đó đưa ba ra ngoài ăn cơm, đã thành thói quen rồi.”
Sau khi cả hai tán gẫu được một lúc, Tô Kiệt cảm thấy như vậy là đủ rồi, vì thế chuẩn bị rời đi. Nhưng mà mẹ của Khương Trú lại gọi anh ấy lại, vẻ mặt muốn nói rồi lại thôi.
Tô Kiệt tò mò hỏi: “Xin hỏi chị còn chuyện gì sao?”
Mẹ Khương Trú suy nghĩ, nói: “Nếu mỗi ngày anh đều tới đón con gái của mình tan học, anh có cảm thấy hành vi dạo gần đây của con gái mình có gì đáng ngờ hay không.”
Vừa hay tin chuyện có liên quan tới con gái, Tô Kiệt không thể bình tĩnh, biểu cảm nghiêm túc : “Có chuyện gì, chị cứ nói thẳng đi.”