Mẹ Mã nghe thấy bọn họ nói: “Sau khi tôi uống bánh trôi hoa quế rượu ngọt, cảm thấy bánh trôi rượu ngọt ở căng tin thực sự khó uống.”
"Trước kia tôi cảm tháy bánh trôi rượu ngọt ở căng tin còn đỡ, nhưng mà đúng là không có so sánh sẽ không có đau thương, bây giờ tôi uống không nổi ly rượu ngọt này nữa rồi.”
Mặc dù họ nói với âm lượng rất nhỏ, cũng chỉ khe khẽ nói nhỏ, nhưng mẹ Mã đã nghe thấy rồi.
Đùa gì vậy? Trước kia bà là người chuyên làm rượu ngọt đó, hồi trẻ bà còn được gọi là Tây Thi rượu ngọt, dựa vào bán rượu ngọt nuôi sống cả một nhà.
Mẹ Mã cảm thấy thập phần sinh khí, vì thế kéo lại một cái cùng học hỏi, rốt cuộc là nhà ai làm đích rượu nhưỡng viên thuốc so với nàng còn muốn hảo uống.
Đệ tử ấp úng địa đáp ra bạch nhớ tiệm cơm đích tên.
Mẹ Mã nhìn ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt liền liên tưởng tới cơn giận từ đám học sinh, tâm trạng trở nên rất tệ, lập tức hừ một tiếng, quyết định cuối tuần này không đi nhảy quảng trường nữa, phải xem tiệm cơm Bạch Ký kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Ly bánh trôi rượu ngọt này khiến mẹ Mã liên tưởng đến ký ức không tốt, tiệm cơm Bạch Ký ở phương xa, ly bánh trôi rượu ngọt này lại gần ngay trước mặt, mẹ Mã không nhịn được sinh ra ý tưởng ăn thử.
Vì vậy, mẹ Mã đi tới phòng cháu gái, hỏi thầy Mã: "Ly rượu ngọt này là con mua à? Con uống nữa không?”
"Một cộng một bằng hai, không phải bằng mười một.”
Thầy Mã chỉ vào sách bài tập ở trên bàn, nói với co gái mình.
Cô con gái nghe được lời thầy Mã xong liền ngoan ngoan gật đầu, trịnh trọng nói với thầy Mã bằng giọng nói non nớt: “Con hiểu rồi!”
Thầy Mã vừa lòng gật đầu, sau đó nhìn con gái viết lên vở bài tập “một cộng một bằng mười một”.
Thầy Mã hít một hơi thật sâu, an ủi bản thân không nên xúc động, con bé là con ruột, không thể đánh cũng không thể mắng.
Lúc này, ông ấy nghe được câu hỏi của mẹ, vì thế liền nói: “Mẹ, con đang chỉ con bé làm bài tập, ly bánh trôi rượu ngọt đó là đồng nghiệp con tặng, bây giờ con không có tâm trạng uống, nếu mẹ muốn uống thì uống đi.”
Vì vậy mẹ Mã cầm lấy ống hút, thản nhiên đâm thủng ly rượu ngọt hoa qué ra, uống một hớp.
Rượu ngọt hoa quế vừa vào miệng, mắt của bà không nhịn được trợn to, thật ngon!
Người trong nghề xem cách thức, mẹ Mã làm rượu ngọt cả đời, hiểu vô cùng rõ cách thức làm rượu ngọt. Ly rượu ngọt này hương đầu là hương hoa, hương giữa là hương rượu, hương cuối là hương gạo.
Điểm đặc sắc của rượu ngọt chính là vị đắng lên men, có người rất thích, có người rất ghét. Rượu ngọt của mẹ Mã làm chính là rượu chính thống, bởi vì phong tục địa phương nên những người ở đó quen uống loại rượu ngọt truyền thống chính thống như vậy.
Trong mắt bà, rượu truyền thống đích thực do chính tay bà nấu là loại rượu ngon nhất. Hầu hết các loại rượu ngọt lòe loẹt ở trên chợ đa số đều được pha gói sơ chế sẵn, bà cũng từng thử qua, mùi vị vô cùng nhẹ và có cảm giác rẻ tiền, không nồng đậm được như loại rượu ngọt truyền thống bà làm, trong lòng bà cảm thấy đối phương không có tầm nhìn.
Nhưng ly rượu ngọt lại thay đổi suy nghĩ của mẹ Mã, mặc dù ly tượu ngọt này không phải bánh trôi rượu ngọt truyền thống, vị rượu lên men cũng nhẹ hơn rất nhiều, mùi hương thanh nhã, phẩm chất cũng trở nên nồng đậm hơn.
Rượu ngọt đó và rượu ngọt do mẹ Mã nẫu không giống nhau, nhưng ngon chính là ngon. Mẹ Mã uống một ngụm đã thích hương vị của rượu ngọt hoa quế này.
"Cách làm của đầu bếp thật kỳ diệu!"
Mẹ Mã nghĩ thầm rằng: "Nếu như món bánh trôi hoa quế rượu ngọt mà đám học sinh uống chính là món này thì bọn họ thích cũng là bình thường. Ngay cả người kén ăn như bà cũng cảm thấy ngon thì đừng nói là bọn họ.”
Thầy Mã dạy học cho con gái xong liền rời khỏi phòng của con gái, hít một hơi thật sâu, cảm giác bản thân được cứu trở về từ biên giới của bệnh xuất máu não.
Cho dù là người làm trong ngành giáo dục, nhưng ông ấy không thể không nói, phụ đạo bài tập của con nít tuổi này thực sự quá đáng sợ!
Thầy Mã hắng giọng, đang chuẩn bị đi rót một ly nước để uống lại phát hiện ra mẹ mình đang uống bánh trôi hoa quế rượu ngọt, vẻ mặt thỏa mãn.
Thầy Mã đi rót một ly nước, vừa uống nước vừa tò mò nói: “Mẹ, không phải mẹ không thích uống rượu ngọt ở ngoài sao, bởi vì mẹ cảm thấy rượu ngọt ở bên ngoài đều không ngon bằng rượu ngọt mẹ làm, đã vậy bán còn mắc hơn mẹ.”
Mẹ Mã buông ly bánh trôi hoa quế rượu ngọt ra, sắc mặt có chút xấu hổ: “Cũng… cũng ngon lắm. Ai da, con có phiền không vậy, không cần phải lo chuyện của mẹ. Đúng rồi, bánh trôi rượu ngọt này đồng nghiệp con mua ở đâu thế?”
"Con không biết, để mai con đi hỏi xem.”