Lần đầu tiên thầy Mã nghe thấy mẹ Mã khen bánh trôi rượu ngọt ở bên ngoài, vô cùng để tâm lời mẹ Mã nói.”
Trong văn phòng, lúc giáo viên không có tiết sẽ ngồi nói chuyện phiếm.
Thầy Mã không nhịn được nói tới chuyện gặp phải ngày hôm qua, nói về việc Trương Khả leo cây với tất cả các giáo viên.
"Cũng nguy hiểm quá rồi, không biết trong lòng cậu bé đó nghĩ thế nào nữa.”
Các giáo viên khác nghe chuyện này cũng vô cùng lo lắng, lúc nghe đến việc Trương Khả không xảy ra chuyện gì mới nhẹ nhang thở ra.
Thầy Mã nói: "Mọi người nói xem có kỳ quái hay không? Học sinh kia nói cậu ấy hái hoa quế để cho một tiệm cơm làm bánh trôi rượu ngọt. Tên của tiệm cơm kia tên là gì ấy nhỉ, à đúng rồi, tiệm cơm Bạch Ký. Tiệm cơm này đúng là hại người vô cùng.”
Thầy Mã vừa dứt lời, đột nhiên nhớ tới chuyện của mẹ mình, vì thế ông ấy liền hỏi đồng nghiệp nữ của mình, nói: “Bánh trôi hoa quế rượu ngọt hôm qua cô mua ở đâu thế, lần đầu tiên tôi thấy mẹ tôi thích một loại thức uống đến như vậy đó.”
Giáo viên nữ nghe được lời của thầy Mã nói tiệm cơm Bạch Ký hại người vô cùng, vẻ mặt mờ mịt nói: “… Tên của tiệm cơm đó tên là, là tiệm cơm Bạch Ký.”
Thầy Mã: ". . . . . ."
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong một ngày bình thường, một thời gian bình thường, Lý Nguyệt bước vào tiệm cơm Bạch Ký, từ đó về sau, chị ấy cảm giác cuộc đời của mình không còn bình thường nữa, chị ấy đã tìm được ý nghĩa của cuộc đời ngoại trừ kiếm tiền chính là… ăn cơm!
Từ sau khi bước vào tiệm cơm Bạch Ký, không ngày nào chị ấy không đến tiệm cơm Bạch Ký, còn nhiệt tình hơn cả đi làm chấm công.
Lý Nguyệt là người đại diện của nữ minh tinh Thẩm Nghiên Nghiên, nhưng danh tiếng của Thẩm Nghiên Nghiên rất thấp, thậm chí không được gọi là nữ minh tinh, chỉ là một cái tên vô danh tiểu tốt, số fans hâm mộ không quá một trăm, đi trên đường cũng không cần ngụy trang.
Lý Nguyệt bị công ty sắp xếp làm người đại diện của Thẩm Nghiên Nghiên, nội tâm của chị ấy muốn từ chối. Mặc dù lý lịch không sâu, nhưng chị ấy hiểu làm người đại diện cho một vô danh tiểu tốt không có tiền đồ, cũng không có tiền bạc.
Nhưng con người Thẩm Nghiên Nghiên lại không tệ, khiến Lý Nguyệt có ấn tượng tốt với cô nên đã giữ lại. Chị ấy an ủi chính mình, diện mạo Thẩm Nghiên Nghiên trong sáng, tướng mạo xinh đẹp, theo thời gian có thể sẽ nổi tiếng.
Gần đây, công ty đưa cho Thẩm Nghiên Nghiên một kịch bản nữ thứ một bộ phim chiếu mạng. Lý Nguyệt và Thẩm Nghiên Nghiên vô cùng vui vẻ, nói không chừng Thẩm Nghiên Nghiên có thể dựa vào bộ phim chiếu mạng này mà thành danh!
Lý Nguyệt nghĩ thật hay, nhưng sự thật không giống với những gì chị ấy nghĩ, Thẩm Nghiên Nghiên biểu hiện vô cùng tệ, NG liên tục, tiến độ của cả tổ bị cô kéo chậm.
Trong phòng nghỉ, Thẩm Nghiên Nghiên không ngừng lau nước mắt: “Em căng thẳng quá, lúc máy quay về phía em, đầu em trống rỗng. Rõ ràng là ở trường và ở nhà luyện tập rất tốt, vừa tới trường quay, ngay thời khắc mấu chốt lại xảy ra sự cố.”
Lý Nguyệt hít một hơi, lần đầu tiên Thẩm Nghiên Nghiên chính thức tiến tổ, rụt rè trước nhiều ống kinh máy quay là chuyện rất bình thường.
Nhưng Lý Nguyệt hiểu không thì không có tác dụng, người trong đoàn phim không hiểu, bây giờ tất cả mọi người trong đoan phim đều không còn kiên nhẫn với Thẩm Nghiên Nghiên rồi, thậm chí họ còn cảm thấy cô dựa vào kim chủ mới vào được đoàn phim, không có chút thực lực nào cả. Nghe nói đạo diễn đã với chủ đầu tư thương lượng chuyện thay thế Thẩm Nghiên Nghiên rồi .
Lý Nguyệt tìm đạo diễn nói chuyện, nhưng đạo diễn trực tiếp từ chối: "Cô đừng tưởng tôi quay phim chiếu mạng là cho rằng tôi tự tiện. Yêu cầu của tôi rất cao, không phải tôi không cho Thẩm Nghiên Nghiên cơ hội, nhưng nhiều ngày như vậy rồi mà cô ấy vẫn không điều chỉnh được trạng thai, không thể để cả đoàn phim chờ cô ấy chứ.”
Lý Nguyệt thế nào cũng không lay chuyển được ý của đạo diễn, chị ấy cũng sắp muốn ôm Thẩm Nghiên Nghiên cùng nhau khóc, xem ra cơ hội lần này lại thất bại rồi.
Giới giải trí nhỏ, không thể đắc tội người khác. Lý Nguyệt nghĩ dễ hợp dễ tan, tặng cho mọi người ở trong đoàn phim ít quà. Lúc Lý Nguyệt đang tự hỏi thì trong đầu đột nhiên hiện ra tên của tiệm cơm Bạch Ký. Đối với chị ấy mà nói, đồ ăn ở tiệm cơm Bạch Ký chính là món quà đáng quý nhất. Nếu như người khác tặng cho chị ấy thì chị ấy nhất định sẽ vô cùng vui mừng. Vì vậy Lý Nguyệt đến tiệm cơm Bạch Ký, gói lại rất nhiều bánh trôi hoa quế rượu ngọt về đoàn phim.
"Cảm ơn sự chăm sóc của mọi người đối với Nghiên Nghiên những ngày qua, mọi người vất vả rồi, uống một ly bánh trôi rượu ngọt đi, tôi mời.”
Đạo diễn đã muốn đuổi Thẩm Nghiên Nghiên rồi, đối diện với viên đạn bọc đường của Lý Nguyệt, trong lòng ông tràn ngập cảm giác kháng cự.
"Cô mua mấy thứ này làm cái gì, đừng nghĩ muốn hối lộ tôi, tôi sẽ không thay đổi suy nghi đâu, còn lâu tôi mới uống đồ cô mua.”