Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 455 - Chương 455 - Sủi Cảo Và Bánh Trôi 5

Chương 455 - Sủi cảo và bánh trôi 5
Chương 455 - Sủi cảo và bánh trôi 5

Giang Hải Tấn và Trịnh Tự Huân hàn huyên một lúc rồi cười nhạo: “Ôi, tuy là chú không ăn được nhưng cha cháu cũng thật keo kiệt, không cho chú ăn phần sủi cảo này, chú không no cũng phải no rồi.”

Nếu như là trước kia, Giang Hải Tấn trả đũa như thế thì Trịnh Vân Phi nhất định sẽ đâm chọc ông ấy mấy câu. Thế nhưng sau khi nhìn thấy sủi cảo nóng hổi, ông ấy không còn lòng dạ nào châm biếm đối phương nữa.

Trịnh Vân Phi gắp một cái sủi cảo bỏ thêm nước bắp cải tím, bỏ vào trong miệng, mới vừa nhai một miếng liền có nước canh nóng hổi nước tràn ra khiến người ta cảm thấy thỏa mãn gấp bội.

Trịnh Vân Phi ăn hai ba miếng hết một cái sủi cảo, lại gắp một cái sủi cảo có màu khác, ắt hết toàn bộ năm loại màu, lúc này mới dừng lại.

Giang Hải Tấn và Trịnh Vân Phi là bạn lâu năm, ông ấy biết vẻ mặt Trịnh Vân Phi khi ăn được thứ hài lòng, trong lòng cực kì nghi ngờ.

Giang Hải Tấn hỏi: “Món sủi cảo này có ngon không, so với sư phụ Tô làm thì thế nào?”

Trịnh Vân Phi nói: “Tuy là chín người mười ý nhưng tôi cảm thấy sau khi ông ăn cũng sẽ nói món này ngon.”

Sau khi Giang Hải Tấn nghe được những lời này, không nhịn được hít một hơi lạnh, nói thế thật khoa trương, không phải là ông ta đang lừa gạt mình chứ?

Thế nhưng Giang Hải Tấn cảm thấy vẻ mặt Trịnh Vân Phi không giống giả vờ, trong lòng rất tò mò, lẽ nào món sủi cảo này thực sự rất ngon?

Giang Hải Tấn nhìn sủi cảo đủ mọi màu sắc, nói: “Loại sủi cảo nhiều màu này là cách làm sáng tạo, mùi vị có phần đặc biệt nhưng vẫn không ngon bằng màu trắng, Tiểu Trịnh à, sao cháu không mua màu trắng?”

Trịnh Tự Huân trả lời như sự thực: “Chú Giang, sủi cảo năm màu đắt nhất ở đó.”

Giang Hải Tấn bị Trịnh Vân Phi ảnh hưởng, đã sinh ra ý nghĩ muốn thử, nhưng vẫn không muốn rơi vào thế hạ phong bèn nói: “Loại sủi cảo sặc sỡ này có thể ngon đến đâu được chứ, chắc chắn mùi vị khắc nhau mới đúng.”

Ông ấy trực tiếp cầm lấy đôi đũa dùng một lần, gắp cái sủi cảo bỏ vào trong miệng.

Lúc cắn cái sủi cảo này, ông ấy cảm giác được đường vân của vỏ bánh, nước thịt dồi dào, hương vị của cách loại nguyên liệu chạy thẳng tới nụ vị giác, khiến đại não của ông ấy mơ màng.

Qua một hồi lâu, ông ấy mới phản ứng lại, sủi cảo này thật ngon!

Lúc Bạch Nhất Nặc nhào mặt, không chỉ dùng là bột mì số 11, còn bỏ thêm một chút muối, sau đó dùng nước lạnh nhào bột. Sau khi nhào bột xong thì bắt đầu để bột nghỉ, lòng trắng trứng gluten trong bột hút nước nên nở ra, dồi dào hình thành tinh bột mì. Tỉ lệ của Bạch Nhất Nặc tốt, thời gian để bột nghỉ tốt, bột nhào ra có tính đàn hồi.

Đến khi Giang Hải Tấn ăn xong một cái sủi cảo, lúc này mới hoàn hồn, nhận ra mình đã ăn hết sủi cảo trong miệng. Ông ấy bóp cằm của mình, nhớ lại sự khác biệt giữa sủi cảo này và sủi cảo sư phụ Tô làm, tuy rất không muốn thừa nhận nhưng không thể không nói.

Sủi cảo sư phụ Tô làm... thua rồi!

Sủi cảo năm màu dai dai, nước thịt tươi ngon, cắn một miếng miệng đầy hương thơm.

Lớp vỏ của sư phụ Tô không dai dai như thế, nhân bánh càng không mặn tươi như thế, nước thịt cũng không nhiều như vậy.

Tuy là sủi cảo của sư phụ Tô đã được coi là cực kì ưu tú, nhưng so với món sủi cảo này mà nói thì vẫn kém hơn chút.

Hơn nữa mùi vị của món sủi cảo màu sắc sặc sỡ này không hề khắc nhau.

Giang Hải Tấn như có điều suy nghĩ, rốt cuộc làm sao làm được vậy chứ? Vị giác của ông ấy tương đối nhạy bén, thế là nếm thử cả năm loại sủi cảo, thông minh đột xuất, đưa ra kết luận.

Thế nhưng Trịnh Vân Phi rõ ràng biết ý nghĩ của ông ấy, trực tiếp chặn ông ấy, nói: “Tỉ lệ làm nhân không giống nhau.”

Giang Hải Tấn gật đầu: “Quả thực.”

Trịnh Tự Huân còn chưa ăn, nhìn thấy dáng vẻ hai người long trọng như vậy, tò mò hỏi: “Tỉ lệ trộn nhân còn không giống nhau?”

Trịnh Vân Phi nói: “Lúc bà chủ làm sủi cảo màu sắc khác nhau đã bỏ thêm nước rau khác nhau ở trong bột, cái này con biết chứ?”

Trịnh Tự Huân gật đầu: “Đúng vậy, không phải là mấy thứ như nước bí đỏ cải bó xôi ư?”

Trịnh Vân Phi nói: “Tuy chỗ sủi cảo này đều là nhân tể thái thịt heo, thế nhưng tỉ lệ tể thái và thịt heo khác nhau, tỉ lệ vỏ bánh và nhân khác nhau. Ví dụ như cái sủi cảo bí đỏ tể thái thịt heo này, bởi vì bí đỏ vốn mang theo vị ngọt cho nên tỉ lệ tể thái cũng hơi ngọt không nhiều, thịt heo mặn tươi phải nhiều hơn. Lại ví dụ như cái sủi cảo nước cải bó xôi nhân thịt heo tể thái này, tỉ lệ tể thái phải nhiều, nhân thịt heo phải ít hơn.”

Giang Hải Tấn phụ họa: “Không sai, việc này khiến thời gian nấu chín chúng nó trong nồi cũng khác nhau, nhưng vỏ bánh đều dai dai giống nhau. Cô ấy không chỉ quan tâm tiểu tiết, còn không sợ phiền phức, người đầu bếp này đúng là... tinh tế.”

Bình Luận (0)
Comment