Ngụy Khải hoàn toàn không thể chấp nhận sự thật này, sau khi hoàn hồn lại, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ.
Anh ta tức giận nói: “Trước khi tranh tài tôi đã muốn đề nghị đổi giám khảo rồi, hoàn toàn không công bằng chút nào, ba trong số các giám khảo đều là người quen của đối phương, kết quả này có vấn đề!”
Nhân viên công tác rõ ràng rất biết cách đối phó với tình huống này, trực tiếp nói ngay tại chỗ: “Chỗ chúng tôi có để lại mẫu, anh có thể nếm thử mùi vị.”
Ngụy Khải không hề hài lòng, anh ta là một người cố chấp, một khi cảm thấy giám khảo có vấn đề thì sẽ không dễ dàng thay đổi ý nghĩ: “Tôi muốn đổi giám khảo.”
Mấy nhân viên công tác hai mặt nhìn nhau.
Một lát sau, nhân viên công tác cùng lãnh đạo thương lượng thì đã bằng lòng với yêu cầu của Ngụy Khải.
Nhân viên phục vụ và những người ủng hộ của bà chủ Bạch nhìn thấy tổ này không giải tán, ngược lại còn tụ lại lần nữa, thậm chí còn có rất nhiều giám khảo mới đến thì không khỏi hai mặt nhìn nhau.
“Họ đang làm gì thế? Không phải bà chủ Bạch đã thắng ư?”
“Nghe nói đầu bếp Ngụy không hài lòng với kết quả cho nên muốn xin đánh giá lại một lần nữa.”
“A việc này, có phải anh ta không chấp nhận được việc mình đã thua không?”
Bởi vì lúc trước đã giữ lại hàng mẫu cho nên Ngụy Khải và Bạch Nhất Nặc không cần làm lại đồ ăn, chỉ cần đổi năm giám khảo khác.
Mười phút sau, dưới ánh mắt thỏa mãn của năm giám khảo mới, kết quả được đưa ra lần nữa.
Sắc mặt Ngụy Khải tái xanh: “Sao vẫn là 5 – 0?”
Nhân viên công tác giải thích: “Chúng tôi đã điều tra năm giám khảo này rồi, không biết anh, cũng không biết cô Bạch, lần này anh đã hài lòng chưa ạ?”
Ngụy Khải siết nắm tay, yên lặng cúi đầu, trầm mặc thật lâu rốt cục nói: “Tôi có thể nếm thử phần đồ ăn của đối phương không?”
Anh ta muốn biết rốt cuộc mình thua ở nơi nào.
Nhân viên công tác gật đầu nói: “Có thể.”
Sau khi Ngụy Khải nhìn thấy đồ ăn Bạch Nhất Nặc làm thì hít sâu một hơi, từ từ hạ chiếc đũa xuống.
Thời gian Ngụy Khải ăn không khéo, băng khắc phía trên đã hoàn toàn hóa thành nước, mùi vị đã giảm sút hơn trước đó nhiều.
Thế nhưng lúc Ngụy Khải vừa mới ăn được thịt dê, anh ta đã biết mình thua, hơn nữa còn biết mình thua ở nơi nào.
Anh ta biết làm đồ ăn, cũng sành ăn, hiểu hơn người ngoài nghề nhiều, biết độ khó của món ăn này cực lớn.
Mùi vị món đầu cá kho bằng nồi đất của anh ta không ngon như vậy, cảm giác khi ăn cũng không mềm như thế. Thịt dê và thịt cá này giống như tri âm, phối hợp đến không chê vào đâu được, khiến ký ức vị giác về sự tươi ngon của người ta đạt đến một đỉnh cao mới.
Nếu để anh ta bỏ phiếu thì anh ta cũng sẽ vote cho món trong dê giấu cá này.
Ngụy Khải cởi trang phục đầu bếp ra, mãi mới bình phục được tâm trạng, từ từ xuống đài.
Tuy là mặt anh ta không chút thay đổi nhưng người quen đều có thể nhìn ra tâm trạng của anh ta không tốt.
Các đầu bếp nhỏ nhìn thấy anh ta chán nản như thế, tim như bị bóp chặt.
“Đầu bếp Ngụy đừng đau lòng, ở trong lòng chúng tôi, đầu cá kho bằng nồi đất của anh chính là món ngon nhất.”
Tâm trạng của Ngụy Khải rất không tốt, sau khi nghe lời an ủi của các đầu bếp nhỏ, tâm trạng lại dần tốt lên. Cuối cùng đám oắt này cũng biết nói tiếng người rồi.
Nhưng mà đúng vào lúc này, một đầu bếp nhỏ mới vừa an ủi anh ta như thể nghĩ tới điều gì, đột nhiên nói: “Đầu bếp Ngụy, tôi còn nhớ rõ lúc trước chúng ta xem truyền hình, anh nói anh cực kì tự tin, kết quả thua rồi, anh có khó chịu không?”
Ngụy Khải nghiến răng nghiến lợi: “Cậu không cần quan tâm tôi có khó chịu hay không, bây giờ tôi rất muốn khiến cậu khó chịu.”
Ba người Thịnh Tinh cũng ở khán đài.
Thịnh Tinh đeo khẩu trang, bởi vì đang chơi game nên không đeo kính râm.
Anh ta không kiên nhẫn xem thi đấu đầu bếp, luôn cúi đầu chơi điện thoại, không nhịn được mà oán giận: “Thi đấu đầu bếp có gì để xem chứ? Thực sự không hiểu ba mẹ và mọi người, có thời gian thế này thì làm cái gì mà không tốt chứ!”
Nhưng người ở chỗ này chỉ có mình anh ta nghĩ như vậy, hai người khác đều thờ ơ.
Tiêu Vũ liếc mắt nhìn Thịnh Tinh, nghĩ thầm, làm sao cậu biết cái khổ của tôi.
Tiêu Vũ đến điều tra tình hình kẻ địch, anh ta vốn không đồng ý với vụ cá cược của Bạch Nhất Nặc và Khương Tân Di nhưng sau đó anh ta đã đổi ý, thậm chí còn đề xuất chuyện tiền thưởng khiến vụ cá cược này trở nên vững chắc hơn.
Anh ta nhìn về phía người bên dưới, trong lòng có phần kích động, không nhịn được mà nghiêng đầu nói: “Không biết lần này bà chủ Bạch có thể thắng hay không, thật ra trong lòng tôi có một ý nghĩ u ám, nếu như bà chủ Bạch thua không thể thăng cấp thì tốt rồi, vậy thì vụ cá cược này tôi sẽ thắng.”
Không sai, vụ cá cược này sẽ càng chắc chắn hơn.