Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan (Dịch Full)

Chương 674 - Chương 674 - Phiên Ngoại: Bữa Tiệc Do Chính Phủ Tổ Chức 8

Chương 674 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 8
Chương 674 - Phiên ngoại: Bữa tiệc do chính phủ tổ chức 8

Bộ đồ ăn lấy cố cung làm nguyên tố thiết kế nòng cốt, lấy cảnh thật ở cố cung làm hình mẫu để sáng tạo thiết kế, lấy bút pháp thủy mặc thể hiện các cảnh chòi gác, ngọ môn, điện Thái Hòa của cố cung, nổi bật vẻ đẹp long trọng của cố cung, lấy viền vàng viền bạc tăng vẻ lịch sự tao nhã.

Một bộ đồ ăn thậm chí bán được cái giá hơn hai trăm nghìn, phá vỡ kỷ lục giá của bộ đồ ăn trong bữa tiệc do chính phủ tổ chức.

Lãnh đạo đều khen bộ đồ ăn không dứt miệng, khiến các phú thương tranh nhau mua.

Đặc hiệp chiếu hình cố cung đời thứ tư cũng nhờ đó mà tiếng tăm vang dội, hấp dẫn rất nhiều du khách trong và ngoài nước.

Nói chung, bữa tiệc do chính phủ tổ chức này không chỉ không lỗ mà còn kiếm được rất nhiều tiền.

Tin tức được truyền trở về trong nước, sau khi cư dân mạng trong nước nhìn thấy thì cực kỳ kinh ngạc.

[Thì ra đây chính là truyền bá văn hóa ra nước ngoài ư? Đã.]

[Đầu bếp của bữa tiệc này tự mình mở tiệm đấy. Tuy khó ăn được cơm ở Bạch Ký nhưng chỉ cần chờ lâu thì cũng không phải là không được ăn.]

[Bạn đừng nói cho họ biết chứ, nếu như nói cho họ biết thì đối thủ cạnh tranh của chúng ta lại tăng lên rồi!]

Mọi người liền vội vàng ngậm miệng, kiên quyết không chịu tiết lộ một chút chuyện về Bạch Ký. Chính bọn họ còn chẳng ăn được, còn lâu mới chịu chia sẻ cho người nước ngoài.

Bởi vì bữa tiệc này cực kỳ thành công nên Bạch Nhất Nặc được rất nhiều lời ngợi khen.

Mặt người phụ trách không giấu được nụ cười: “Chờ đợi lần hợp tác tiếp theo.”

Nhờ vào lần này biểu hiện quá tốt, thậm chí anh ta còn tăng lên một cấp, anh ta hiểu được là nhờ ai mang lại cho anh ta nên sau khi nhận được tin tức thì lập tức gọi điện thoại đến ngỏ ý cảm ơn.

Bạch Nhất Nặc vâng một tiếng, cười nói: “Nếu như có cơ hội.”

Thật ra từ sau khi nhận được rất nhiều lời khen ngợi, cô đã bị mọi người theo dõi, liên tiếp nhận được rất nhiều điện thoại của cấp trên, đều hy vọng giữ cô lại.

Bạch Nhất Nặc có thể cùng thiết kế bộ đồ ăn với thợ, có thể xử lý chuyện biểu diễn ca múa, còn có thể làm đầu bếp, là một nhân tài toàn năng!

Ai mà không cần chứ?

Người phụ trách Trương không biết chuyện này, vui mừng cúp điện thoại.

Bạch Nhất Nặc cũng muốn làm bữa tiệc do chính phủ tổ chức cho nên đều không từ chối. Dù sao tiền thưởng của một bữa tiệc do chính phủ tổ chức rất nhiều, còn để cho cô qurn biết rất nhiều người trong ngành. Bây giờ, trong điện thoại di động của cô có rất nhiều phương thức liên lạc của đầu bếp trong nước, đây đều là mạng giao thiệp đấy!

Thế là sau đó Bạch Nhất Nặc đã có một biệt danh “Hộ không chịu di dời khỏi bữa tiệc do chính phủ tổ chức.”

Cô không rời khỏi thủ đô, còn ở trong viện bảo tàng, chẳng qua là viện bảo tàng món ăn quốc gia.

Trong trận đấu, video cô phục hồi mô hình võng xuyên đồ được rất nhiều người chuyên nghiệp quan sát nghiên cứu nhưng mô hình phục hồi ra hoàn toàn kém cô. Bữa tiệc do chính phủ tổ chức vừa kết thúc, cô đã được viện trưởng sốt ruột khó nhịn mời tới viện bảo tàng.

Trong vòng một tháng sau đó, Bạch Nhất Nặc luôn hỗ trợ phục hồi. Bởi vì phục hồi vừa nhanh vữa tốt, ấn tượng của rất nhiều người đối với cô càng ngày càng tốt.

Bạch Nhất Nặc ở nơi này không tệ, nhưng cô chưa quên mình là bà chủ của một tiệm cơm. Bây giờ đã qua năm mới rồi, cô cũng nên trở về Hải Thị rồi.

Cô không chỉ phải về Hải Thị mở rộng cửa hàng, còn phải sắp xếp cho đầu bếp mới tới.

Sau khi viện trưởng nghe được tin tức này, vô cùng lý giải nói: “Nếu như cô không tiện đến thủ đô thì đoàn đội chúng tôi có thể đến Hải Thị. Bây giờ giao thông đã rất tiện lợi rồi.”

“Vâng, vậy thì tốt quá.”

“Đúng rồi.” Viện trưởng nói: “Trước đó không phải đã nói quốc gia sẽ không bạc đãi cô sao, yêu cầu tôi đưa lên lúc trước đã được thông qua rồi.”

Bạch Nhất Nặc hơi nghi hoặc. Cô đã lấy được tiền thưởng, còn có phần thưởng gì nữa?

“Là yêu cầu gì thế ạ?”

“Cô muốn vào biên chế không?” Viện trưởng nói: “Thông qua phương thức tiến cử người tài, cô có thể trở thành nhân viên trong biên chế của viện bảo tàng chúng tôi, lĩnh tiền trợ cấp của quốc gia.”

Viện bảo tàng thủ đô là một đơn vị sự nghiệp, người ở bên trong cũng chia thành biên chế và không biên chế, biên chế càng ngày càng khó lấy, số người trong biên chế cũng không dễ lấy được.

Sau khi Bạch Nhất Nặc tìm hiểu chi tiết thì đã hiểu ra.

Đây không phải là làm việc cho quan sao? Đây vốn là nghề cũ của cô mà.

Hơn nữa biên chế của đơn vị sự nghiệp không ảnh hưởng tới viêc kinh doanh của cô, ngược lại có thể cho cô một cái bát sắt.

Nói chung, đây là chuyện trăm lợi mà không có một hại.

Viện trưởng nói: “Nói chung, gia nhập biên chế hay không không có chỗ nào khác với sinh hoạt lúc trước.”

Bạch Nhất Nặc không từ chối, gật đầu: “Nếu như có thể thì tôi muốn gia nhập.”

Viện trưởng vui vẻ ra mặt. Bạch Nhất Nặc thành người một nhà, vậy sau này nhờ Bạch Nhất Nặc hỗ trợ sẽ dễ dàng hơn rồi.

Những người khác không có quan điểm không tốt đối với việc Bạch Nhất Nặc lấy được biên chế, ngược lại cảm thấy đây là thức cô nên có được.

Dù sao biên chế có nhiều, nhưng người có thể phục hồi mô hình võng xuyên đồ thì không có. Càng không cần phải nói cô không chỉ đơn thuần nắm giữ mỗi mô hình võng xuyên đồ thôi.

Bình Luận (0)
Comment