Mặc dù ở trước mặt Mộc Thần đã nhịn không khóc, nhưng sau khi về nhà cô vẫn không nhịn được rơi nước mắt.
Lúc này trong nhà Collins, ngoài người máy nội trợ chỉ có em trai Taura béo mập ở trong phòng chăm sóc. Tất cả mọi người đã đi tham gia bữa tiệc tối hết rồi, ngay cả anh Luke cũng đi giúp ngài Collins giữ an ninh trật tự.
Người máy đi qua thấy Mễ Hòa rơi nước mắt còn bước đến hỏi có phải Mễ Hòa khó chịu chỗ nào không. Mễ Hòa lắc đầu, nhưng nước mắt lại càng rơi nhiều hơn.
Cô không biết tại sao cô lại đau lòng, rõ ràng vừa rồi cô bình tĩnh như vậy mà.
Cô đẩy cửa phòng Taura ra, thấy em trai mập mạp đang bú sữa trong lòng người máy. Mễ Hòa nói với người máy: "Để tôi bón cậu bé ăn đi." Sau đó cô nhận lấy em trai mập từ tay người máy.
Taura rất nhạy cảm với mùi trên người, khi cậu bé được chuyển vào lòng Mễ Hòa, cậu bé ngửi một cái trước sau đó mới ngẩng đầu lên. Xác nhận là Mễ Hòa xong cũng không khóc lóc, thậm chí cậu bé còn duỗi chân đạp trong lòng chị gái một cái, cầm bình sữa của người máy ăn uống ngon lành.
Mễ Hòa ôm đứa bé ấm áp, cảm giác như mình đang ôm một cái lò sưởi trong lòng vậy.
Nhưng nước mắt vẫn cứ chảy xuống, trong đầu cô hiện lên rất nhiều hình ảnh. Cô nghĩ đến khi còn bé cùng đi cưỡi gà hai đầu với Mộc Thần, dáng vẻ Mộc Thần trợn mắt chê cô nhưng vẫn giảng bài cho cô, dáng vẻ hai người cùng nhau trồng lúa nước thảo luận với nhau, khi lớn lên rồi, hai người cùng nhau du ngoạn khắp nơi trong biển sâu ở Trái Đất...
Tất cả những hồi ức này, đều có bóng dáng Mộc Thần.
Càng nhớ lại, nước mắt cô càng rơi nhiều. Sau đó nước mắt rơi xuống mặt Taura, cái tay nhỏ mập mạp của Taura sờ nước mắt một cái, còn cho ngón tay vào miệng nếm thử. Cậu bé thấy mùi vị không tốt lắm, đôi mắt màu xanh xám khẽ chuyển động, chắc là đang nghĩ tại sao chị gái thân yêu lại chảy ra nước muối không ăn được đây.
Cậu bé vung tay với đến mặt của Mễ Hòa, miệng phát ra âm thanh "a, a". Mễ Hòa nhìn Taura ngây thơ hồn nhiên, cô cọ mặt mình vào khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của cậu bé. Taura kéo cổ Mễ Hòa, tiếng cười khanh khách vang lên bên tai cô.
Không bao lâu sau, người máy nhắc nhở Taura cần phải đi ngủ, Mễ Hòa nói: "Để tôi dỗ cậu bé."
Kết quả Taura còn chưa ngủ cô đã đi ngủ trước rồi.
Khi Luke quay về nhìn Taura, thấy Taura đang chơi đùa bên cạnh chị gái. Taura thấy anh trai về bèn chỉ tay vào Mễ Hòa, nói ngôn ngữ của em bé "a, a" với Luke.
Luke vậy mà lại hiểu được, nói: "Chị gái thật là, chơi với em mà lại đi ngủ trước, có phải vậy không?"
Cậu ấy đi lên định cười nhạo cười nhạo đôi câu, nhưng khi nhìn thấy trên mặt em Tiểu Mễ đáng yêu của cậu ấy có vệt nước mắt, cô co tròn người lại ngủ ở đó, trông giống như một con thú nhỏ cô độc.
Luke thoáng đau lòng, em Tiểu Mễ của cậu ấy đáng yêu như thế, ai dám bắt nạt em ấy? Cậu ấy phải giết chết mười tám đời tổ tông đối phương mới được.
Mễ Hòa mở mắt ra đã nhìn thấy anh Luke ngồi bên cạnh cô. Cô nói một câu: "Anh Luke, anh về rồi hả." Thấy giọng nói của cô hơi khàn, Luke còn đưa một cốc nước qua cho cô. Mễ Hòa uống nước xong mới cảm thấy cổ họng dễ chịu hơn không ít.
Luke hỏi cô: "Ai bắt nạt em vậy?"
Mễ Hòa nói: "Không có ai."
Luke nói: "Lừa ai vậy? Em xem mắt em khóc sưng như thế, còn nói không có ai bắt nạt em?"
Mễ Hòa nói: "Thật sự không có, là do em gặp phải một số chuyện không thể thực hiện được, em hơi buồn."
Luke: "Không thể thực hiện được? Chuyện gì không thể thực hiện được, để anh giúp em."
Mễ Hòa nói: "Ai da, sao anh Luke có thể hiểu được lòng của thiếu nữ chứ!"
Luke kịp phản ứng lại: "Em tỏ tình với anh Thần Thần gì đó của em rồi hả? Tên khốn kia từ chối em sao?" Luke đứng phắt lên, bóp tay kêu răng rắc, nói: "Có phải tên đó chán sống rồi không?"
Mễ Hòa vội vàng ngăn cậu ấy lại: "Đừng đừng, không phải vậy đâu, không phải như anh nghĩ."
Luke hỏi: "Vậy là thế nào?"
Mễ Hòa nói: "Em, đại khái là kịp thời ngăn cản một sai lầm xảy ra, em không muốn liên lụy đến anh ấy."
Bộ óc thông minh của Luke vậy mà lại có thể đoán được nguyên do mọi chuyện từ một câu giải thích mờ ảo của cô. Thoáng cái đã biết thì ra là thắng nhóc kia tỏ tình với em Tiểu Mễ, Tiểu Mễ không đồng ý.
Ừm, vậy mới đúng!
Luke yên tâm rồi, cậu ấy lại ngồi xuống, nói: "Ừm, từ chối cũng được, thắng nhóc kia không hợp với em."
Mễ Hòa nói: "Là do em cảm thấy em sẽ khiến anh ấy bị liên lụy." Cô nhìn Luke, cuối cùng thổ lộ tiếng lòng của mình trước mặt người anh luôn cười hì hì: "Từ trước đến nay em chưa từng vì chuyện mình là một người thường mà khiến mình khổ sở đến vậy."