Hiếm khi Trung tá Dương lại đồng nhất ý kiến với Hannah, ông ấy gật gật đầu nói: “Không sai, người Soros có hơi nguy hiểm, bọn họ rất hiếu chiến.”
Dựa trên sự hiểu biết của Mễ Hòa về người Soros, thì nói thế nào nhỉ. Bốn trăm năm trước, trước khi khoa học kỹ thuật phát triển đến trình độ có thể nhân bản các bộ phận trong cơ thể con người, thì các bộ phận bằng máy móc rất thịnh hành. Chiến tranh thế giới lần thứ năm đã phá hủy cơ thể của hàng trăm triệu người, vì thế cũng có rất nhiều người cấy các bộ phận làm bằng máy móc vào trong cơ thể, biến thành dáng vẻ nửa người nửa máy móc. Khi đó, kỹ thuật về người máy còn chưa phát triển nhiều, cho nên đa số những người cấy bộ phận cơ thể bằng máy móc vào người, vì phải trả chi phí bảo trì khổng lồ mà dần trở nên nghèo khó, trở thành tầng lớp thấp nhất trong xã hội.
Hơn nữa, dáng vẻ nửa người nửa máy móc cũng khiến bọn họ bị con người kỳ thị. Ngẫm lại thì, ngay cả người bình thường không thiếu tay hay cụt chân, trong tầng lớp xã hội hiện này đều phải thấp hơn người định hướng một bậc, chứ càng không nói tới những người nửa người nửa máy.
Sau đó, Đại đế Mars dẫn dắt con người rời khỏi hệ Mặt Trời, những người nửa người nửa máy móc này không đi cùng với người định hướng, mà họ định cư ở hành tinh Soros hẻo lánh. Sau đó nữa, mọi người bắt đầu gọi những người có dáng vẻ nửa người nửa máy móc là người Soros.
Trải qua hơn ba trăm năm phát triển, người Soros ngược lại không cho rằng máy móc hóa là việc gì xấu hổ, mà bắt đầu coi đó là vinh dự. Mễ Hòa cảm thấy, cái này cũng giống như các bộ lạc cổ xưa sử dụng hình xăm hoặc đeo khuyên tai cho đẹp, dù sao thì người Soros cũng sống rất hạnh phúc.
Nhưng có lẽ bởi vì bọn họ hòa hợp với máy móc lạnh như băng, cho nên người Soros được công nhận là tương đối hiếu chiến, cho nên nếu gặp người Soros ở bên ngoài, mọi người đều chẳng chủ động đi chọc bọn họ làm gì.
Mễ Hòa cảm thấy, lựa chọn địa điểm thi ở tinh hệ Mục Dương cường tráng, có phải là bởi vì người tinh hệ Mục Dương rất cao lớn, tát một phát là có thể đập ngã người Soros này không?
Đúng lúc này, trên bầu trời có một chiếc phi thuyền chuẩn bị đáp xuống. Chiếc phi thuyền kia trông rất cũ, cũ tới nỗi Mễ Hòa cảm thấy khi nó đáp xuống cô có thể nghe được tiếng kít kít của nó, tất cả mọi người đều bị cái phi thuyền cũ nát này hấp dẫn sự chú ý.
Sau đó, Mễ Hòa thấy trên phi thuyền có viết mấy chữ bằng tiếng Latin cổ: “Biệt danh: người đàn ông chân chính.”
Mễ Hòa: = =
Đây là tên quỷ quái gì thế?
Rốt cuộc, phi thuyền cũng đáp xuống trước khi rớt ra thành từng mảnh. Sau đó, cửa phi thuyền bị người ở bên trong kéo ra ầm một tiếng, rồi người đó đi ra ngoài.
Một cái chân bằng máy móc bước ra khỏi khoang thuyền trước tiên, tiếp theo là một cái đầu màu xanh lá, trên mặt có đeo một cái bịt mắt màu đen. Cô gái nhanh chóng rời đi, lò xò bên dưới cái chân máy móc nhảy lên, ngược lại khiến bước chân của cô ấy rất dài.
Tiếp đó, một người tinh hệ Mục Dương cao lớn đi qua, đăng ký tên cô ấy. Mễ Hòa nghe thấy người cô gái tóc xanh kia tùy tiện nói: “Tôi tên là Anitta Sauron.”
Tuy nhiên, do người Soros là một sự tồn tại nguy hiểm nên những người xung quanh cũng không nhìn cô gái tóc xanh này quá lâu. Sau khi hoàn tất thủ tục đăng ký thì cô ấy lập tức dùng đôi chân lò xo của mình hòa vào đám đông dự thi, chẳng mấy chốc, Mễ Hòa không thể nhìn thấy cái đầu màu xanh đặc trưng của cô gái kia nữa.
Mễ Hòa và những người khác được đám đông dẫn đến một cánh cổng, phụ huynh đi cùng không thể đi tiếp được nữa, thế là Mễ Hòa đành phải nói lời tạm biệt với cha mẹ và Doro tại đây. Trung tá Dương không khỏi ôm chầm lấy cô, vào giây phút cuối cùng, ông ấy vẫn nói với Mễ Hòa rằng: “Mật Đường, dù thế nào đi chăng nữa thì cha vẫn yêu con.”
Trung tá Dương còn muốn thể hiện thêm nữa nhưng ông ấy đã bị Hannah kéo sang một bên, Hannah bình tĩnh nói với Mễ Hòa: “Với thành tích của con, nếu con cố gắng phát huy thì con cũng có thể thi đậu vào Đại học liên minh các hành tinh. Với mẹ, con có thể đi đến ngày hôm nay đã là một sự kiên trì tuyệt vời rồi, mẹ rất tự hào về con.”